Tình Yêu Học Trò
Chương 14
Thời gian cứ thế trôi qua, cuối cùng thì tôi cũng làm xong bài thi, đối với người khác thì không biết như nào, còn đối với tôi thì như này là đủ, bài thi 3 tờ . Quay ra nhìn đồng hồ 9h30, thế mà cũng đã 2h30′ trôi qua rồi, chỉ còn 30′ nữa là kết thúc giờ làm bài. Chà, còn 30′ nữa thì làm gì bây giờ? À, nãy giờ mải làm bài quá chưa kịp nhìn qua mọi người trong phòng, giờ thì thoải mái mà nhìn rồi. Thế là tôi gập bài lại, quay nhìn khắp cả lớp, ai cũng đang chăm chú làm bài của mình, chắc là tại mấy môn khác nó dài hơn môn Sinh học của tôi, hoặc là do tôi làm ngắn nên xong sớm. Phòng thi cũng có khá đông con gái, trời ơi, ai cũng cúi xuống như này thì làm sao mà tôi nhìn được mặt đây, chán quá. Đang lúc định quay đi chỗ khác thì chợt thấy một bạn, bạn gái nhé, phải nói là rất xinh, thả tóc , mặt trái xoan, làn da trắng nhìn tôi ( CDSHT cmnr, người ta nhìn đi chỗ khác chứ có phải nhìn mình đâu ) 2 ánh mắt chạm nhau, ngại quá tôi quay đi chỗ khác, híc. Tôi thấy tim tôi đập thình thịch, ánh mắt ấy sao mà thu hút thế không biết. Nếu như tôi chưa có bạn gái thì chắc tôi đã cảm bạn ấy rồi
10h , trống kết thúc giờ làm bài vang lên, tôi mau chóng đem bài lên nộp rồi kí vào giấy thi. Kì thi lần này có thể coi là khá tốt, vì tôi đã làm hết sức mình . Ra khỏi phòng thi, gặp mấy thằng bạn, cả lũ túm tụm lại nói chuyện với nhau :
– Bọn mày làm dài không ? Thằng Tùng hỏi.
– Tao làm được 3 tờ.
– Tao 2 tờ, chắc ngắn nhất ? Ngọc nói.
– Tao cũng 2 tờ . Đậu má thằng T làm dài nhất bọn à?
– Tao làm dài chắc gì đã đúng.
– Bọn tao không biết, làm dài nhất thì khao đê.
– Ờ, giải khuây nào, đi ăn kem nhé.
– Ok.
Thế là cả bọn kéo nhau ra quán kem , vừa ăn vừa truyện trò rôm rả . Đang ăn chợt thằng Ngọc hỏi tôi :
– Ê. Mày với em Ly thật không có gì chứ ?
– Đậu má, mày không tin tao hả ?
– Tao tin, tao chỉ hỏi lại thế thôi.
– Tin thì đừng hỏi nữa, tao bực bây giờ.
– Ấy, anh em với nhau mà
– Mày thích em ấy hả, được, để tao sắp xếp cho.
– Sắp xếp cái gì?
– Cái đấy thì mày không cần phải biết, cứ để tao lo cho , hơ hơ.
Xong bữa kem, cả bọn lại kéo nhau đi chơi dota, đúng là thi xong thoải mái thật . 12h tôi về đến nhà, mệt quá nên nằm ngủ luôn. Tỉnh dậy lúc 3h do có tiếng chuông điện thoại, vội vàng cầm lên thì hóa ra là em Quỳnh gọi
– Alo?
– Anh T , kì thi như nào đấy ?
– Đối với anh là tốt, vì anh đã làm hết sức rồi
– Hihi, em biết là anh sẽ làm tốt mà, anh biết lúc ở nhà em cầu cho anh làm bài tốt không ?
– Anh biết mà, vì khi làm bài anh hắt xì mấy lần nên anh biết chắc em đang nghĩ đến anh . Cũng chính vì em đã tiếp thêm động lực cho anh đấy, biết không ngốc ?
– Em biết, bởi vì em yêu anh
– Anh cũng yêu em, Quỳnh ạ.
– Hehe, thế em sẽ thưởng cho anh đúng như đã hứa chứ.
– Cái anh này, sao mà khôn thế, để khi nào công bố giải đã nghe chưa, rồi lúc đó thưởng cũng chưa muộn.
– Híc, chắc lâu đấy, thôi không sao , anh sẽ chờ vì anh biết chắc chắn anh sẽ được mà. Haha
– Gớm, người ta bảo ” Nói trước bước không qua ” đó anh, cứ chắc chắn và từ từ vẫn hơn.
– Anh đùa thôi, nhưng ít ra cũng phải có niềm tin phải không em?
– Vâng , tất nhiên là cần phải có niềm tin rồi, hihi, thôi em phải đi chợ cùng mẹ đây, chào cưng của em nhé.
– Ừ, em đi đi, cưng của anh
Vừa đặt điện thoại xuống thì ông anh tôi vào phòng :
– Chú thi như nào đấy, tốt không ?
– Đối với em thì tốt anh ạ.
– Được, cố lên nhé. Anh ở với chú nốt tối nay thôi, sáng mai anh phải đi rồi.
– Thế thì tối nay anh đi hát cùng bọn em nhé, bọn em tổ chức tiệc sau khi thi xong mà.
– Anh e là không được rồi, tối nay anh đi cùng bạn anh rồi, để anh mua quà cho chú nhé
– Lại đồ chơi hả, haha .
– Haha, đối với anh thì chú vẫn còn bé mà .
– Anh mua gì tùy anh, đối với em thì quà nào của anh cũng đều quan trọng hết
– Cái thằng này, giờ biết nịnh anh nữa hả .
– Em có nịnh anh đâu, em chỉ nói suy nghĩ của mình thôi mà, hehe.
– Chú chỉ cãi là giỏi thôi.
– 4h rồi, em phải đi thể thao đây.
– Đánh cầu lông hả, chú biết rèn luyện thể thao từ khi nào đấy.
– Từ năm lớp 10 anh à, giờ em chăm tập lắm.
– Cố lên, tập nhiều cho nó phát triển, chứ teo tóp như que củi thì chán lắm, nhìn anh mà học tập nhé.
– Haha, em biết rồi..
Thay quần áo, tôi cầm lấy đôi vợt, leo lên xe và lao ra sân thể thao vẫn hay đánh cầu. Bất ngờ, tôi gặp một người tại sân đánh cầu này…..
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!