Tình yêu or tình dục (siêu sắc., cao h) - Q2_C23
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
469


Tình yêu or tình dục (siêu sắc., cao h)


Q2_C23


Haizzz…. thật khó để tiếp xúc với cuộc sống này ” Hàn Song Nghi bước đi lên cầu thang, nơi này thật phóng khoáng trai gái thật bình đẳng , đến đây bị bắt làm với 3 người đàn ông, cô cảm thấy mình thật bẩn.
Ngôi nhà to lớn trở nên yên tỉnh một cách lạ thường, càng nghĩ cô càng thấy sợ, chả lẽ đến đây mới có vài ngày mà đã có thai rồi sao, nhưng cô vẫn còn muốn làm gì đó ở đây chứ không phải sinh con sớm
” Hay là.. mình ” Hàn Song Nghi lắc đầu dập tắt suy nghĩ đáng sợ kia của mình, cảm thấy bước chân mình đã đứng trước cửa phòng rồi, cô mở cửa ra ánh mắt vô hồn nhìn căn phòng rộng lớn này, dù rất tuyệt nhưng nó không khiến cô có cảm giác đẹp về nó.
” Hay mình thử làm cái gì đó nhỉ, đã lâu rồi mình không vô bếp làm đồ ăn”
Vào bếp có thể khiến cô quên đi mệt nhọc và những kí ức đáng sợ hơn, nhưng… cô không biết dùng mấy thứ ở nhà bếp, ở đây thứ gì cũng lạ quá, niềm vui cuối cùng của mình bị dập tắt một cách không chọn vẹn . Hàn Song Nghi đặt mông ngồi lên chiếc ghế tre rồi dùng chân đung đưa nhẹ nhàng. Làm sao bây giờ cô nhớ gia đình quá, từng giọt nước mắt trên khóe mắt từ từ lăn xuống mà không điểm dừng, không chịu được nữa, mọi thứ rất đau đau lắm, cô dùng tay lâu nhẹ nước mắt trên khuôn mặt trắng mịn của mình.
” Phải mạnh mẽ, mình phải mạnh mẽ… họ không ở đây mình nên nhân cơ hội này nên đi trốn mới được
—–🤧🤧🤧🤧🤧🤧🤧🤧—–
” Để cô ấy ở nhà có sao không tôi hơi lo cô ta bỏ trốn ấy” Lãnh Phong ngồi lên chiếc bàn , khuôn mặt nhăn nhó có chút lo âu
” Cậu nghĩ sao, cô ấy trốn cũng như không vì một người ngốc như thế sẽ không biết đường để trốn, ngôi nhà đó tôi đã lấp camera xung quanh, mỗi hoạt động của cô ấy cũng sẽ đều được tôi nắm hết trong tay rồi” Hoắc Thiên ngồi gần đó tay cầm chiếc smartphone chầm chầm nhìn vào cô gái đang nằm co rút mình trong chiếc lồng tre nhỏ, nhìn giống một thiên thần đang ngủ không có một chút phòng bị, nếu cô ngoan ngoãn như thế thì anh yên tâm một chút rồi.

” Cậu nghĩ ta có thể theo dõi cô ấy 24/24 à, ở đây cũng khó mà nắm bắt được tình hình lỡ trong lúc sơ suất cô ta trốn thì sao ” Hắn cảm thấy cậu ta quá tự tin rồi đấy.
Tiếng chuông học reo lên, mọi người đều từ từ đi về chỗ ngồi của mình, Hoắc Thiên liền đem cái điện thoại đóng lại, cơ thể di chuyển dựa vào , Lãnh Phong rời khỏi bàn đi đến chỗ mình ngồi
Hai chàng trai hai tâm trạng khác nhau, nhưng họ đều nghĩ đến người con gái kia.
Lãnh Phong nói nhỏ đủ cho người kia nghe : ” Hôm nay vậu có thấy anh trai cậu đi lên trường không”
” Không” Một chữ ngắn gọn đủ làm bầu không khí trong lớp trở nên ngột hơn
” Shit! Linh cảm của tôi là sẽ có chuyện xấu xảy ra” Lãnh Phong để tay lên bàn nắm chặt lại , gân tay hiện rõ đủ biết hắn tức giận cỡ nào
” Cậu đừng lo, hắn không vô được ngôi nhà của mình đâu” Hoắc Thiên cười nhẹ bình tĩnh nói
Mặc dù lời nói đó đều lọt vào tai những con người phía trên nhưng họ xem như không có chuyện gì. Thầy giáo vẫn tiếp tục giảng bài.
Hoắc Thiên và Lãnh Phong có thành tích rất cao họ đã có một công ty riêng cho mình, thành tích đó có thể giúp họ nhảy lớp để lấy bằng tốt nghiệp nhưng cả hai gia đình đều không đồng ý, muốn bọn họ học xong thì mới cho ra ngoài làm việc.
______ 😌😌😌😌😌😌😌😌_____
Cô gái nhỏ bé vẫn đang ngủ, chiếc váy trắng cứ theo gió mà nhè nhẹ bay theo, đôi môi mọng nước nhấp nhô giống như mời gọi ai đó đến, Hàn Song Nghi vẫn không biết được mình đang bị hai người kia theo dõi , thỏa mái làm theo những gì mình thích, dáng ngủ co rút lại đã thành thói quen của cô rồi.
Từ xa cánh cửa đã mở từ lúc nào rồi, bóng người cao to đi từng bước nhẹ nhàng đến gần , đôi mắt đen huyền ảo nhìn chầm chầm không dứt vào cô gái.
Hắn cúi xuống đặt tay lên mái tóc đen mềm mại của cô, vút nhẹ từ trên đỉnh xuống.
Cảm nhận được ai đó đang sờ mình Hàn Song Nghi vẫn nhắm mắt lại nhưng khuôn đã đỡ hơn chút vì thoải mái.
Hắn vẫn im, cơ thể đang cong đứng thẳng lên, một tay để vô túi, khinh thường nhìn chiếc camera kia. Trước khi đến đây Hoắc Vũ hắn đã vô hiệu hóa toàn bộ thiết bị theo dõi của căn nhà này nên mới lẻn vô được để có thể gặp được cô gái trước mắt. Mấy ngày hôm nay mặc dù đã quan hệ với cô người mẫu nóng bỏng kia, nhưng vẫn không cảm thấy thỏa mãn chút nào, cơ thể trước mắt không nóng bỏng bằng nhưng lại làm hắn điên cuồng nhớ, mỗi lần nghĩ đến lại cái hôm cô gái này rên rỉ trước mặt mình, thì bên dưới đã cứng lên vì đau rồi.
Nếu không phải hai tên nhóc kia giấu cô bé này, thì anh không cần phải khổ cực vô hiệu hóa hết thiết bị như thế, thứ hắn muốn nhất định phải có, dù là ai ngăn cản cũng sẽ bị trừng trị thích đáng.
Hoắc Vũ cúi người xuống nhẹ nhàng bế Hàn Song Nghi lên, để đầu tựa vào lòng mình cho cô thỏa mái hơn giống như sợ làm vỡ cái đồ quý. Bước chân nhẹ nhàng di chuyển đi ra khỏi phòng, hắn để chiếc xe của mình cách căn nhà này khá xa, trong cái xui cũng có cái may. Lần đầu tiên một người như hắn vì đàn bà lại dịu dàng như thế.
Mọi người đi qua lại đều nể chàng trai, nghĩ họ là một cặp tình nhân cô gái vì buồn ngủ nên chàng trai bất chấp tất cả che trở cho và mong cô có một giấc ngủ ngon lành. Nhưng họ không biết đây là một cuộc bắt cóc nhỏ, không phải là một cuộc tình yêu lãng mạn.
Hoắc Vũ có chút khó chịu ánh nhìn của mọi người xung quanh, chả lẽ đây là cảnh tượng lạ à, nếu không vướng víu như hiện giờ hắn đã diệt hết bọn họ rồi.
Nhìn thấy tài xế riêng của mình đang đứng đợi.
” Cô gái này….”
Hoắc Vũ im lặng liếc nhìn một cái, đôi môi hơi cương lên
” Cậu bắt đầu xen vào chuyện người ta khi nào thế ?”
” Tôi không dám, bây giờ mình đi đâu ạ!” Tên tài xế cúi xuống nhận lỗi, thông minh liền đổi đề tài
” Đi ra sân bay” Câu nói ngắn nhưng cũng hiểu hắn muốn làm gì, Hoắc Vũ đã chuẩn bị hết mọi thứ giờ chỉ thuận theo mà làm thôi

Hắn nhẹ nhàng bế cô gái lên xe, chiếc xe khá rộng để đủ chỗ cho cô nằm ngủ. Hắn ngồi đối diện nhìn cô ngủ. Chiếc xe hắn thiết kế tách rời chỗ tài xế và ghế phía sau, nó giống như một chỗ nghỉ chân nhỏ.

Cảm thấy đầu óc hơi chóng muốn ói , nhưng cơn buồn ngủ chiếm làm Hàn Song Nghi đấu tranh nhăn nhó mở ra, nhìn lên trần đen và cảm thấy nơi này thật lạ. Cô ngạc nhiên ngồi dậy, nhìn xung quanh , sao cô lại trên chiếc xe lạ này, lúc nãy còn đang trong nhà mà.
” Tỉnh rồi sao ? Tôi định đợi đến sân bay rồi mới gọi cô dậy đấy” Tay cầm ly rượu lắc nhẹ, lúc nãy thấy dáng người hoảng hốt của người đối diện làm hắn có chút buồn cười.
Cảm thấy giọng nói quen thuộc, Hàn Song Nghi quay đầu lại nhìn, là hắn .. sao hắn lại ở đây.
” Anh định đưa tôi đi đâu ? Tôi với anh không có quan hệ gì cả ” Cô có chút run nhưng cũng phải giữ lại bình tĩnh, phải mạnh mẽ mới được
” Đi đến chỗ mà không ai có thể tìm ra cô, đặc biệt là hai tên đàn ông kia” Hắn nhếp môi thưởng thức ly rượu trên tay, bình tĩnh trả lời câu hỏi.
” THẢ TÔI RA, TÔI KHÔNG MUỐN Ở VỚI ANH ” Nghe được câu nói đó Hàn Song Nghi mở tròn mắt tức giận quát lên, đôi mắt nhìn người trước mặt cảm thấy ghê tởm biết chừng nào, cái gọi là chiếm đoạt chắc hai người khi cộng lại cũng không bằng người trước mặt cô.
” Nếu không phải do cô à, đừng quát tôi trong khi cô là người gây ra mọi chuyện, cô quyến rũ tôi trước, giờ tôi quan hệ với ai cũng không thỏa mãn, chỉ có trên người cô mới làm tôi cảm giác hôm đó”
Hoắc Thiên để hai tay vào hai bên ghế của cô, mặt kề mặt nói giống như mình không có lỗi
” Nhưng anh cũng không nên nhốt tôi, tôi có quyền tự do để mình được lựa chọn” Hàn Song Nghi không sợ, nhìn thẳng vào , kiên quyết không sợ
” Hahahahaha .. Nực cười , cô không cảm thấy từ cái ngày cô rớt xuống căn phòng kia và quan hệ với 3 chúng tôi cô nghĩ cô có quyền tự do sao, đều là phụ nữ nhưng cô lại tìm ẩn thứ mà đàn ông muốn mà không thỏa mãn được, phụ nữ khác cũng không có. Thế nên chiếm đoạt thành của riêng chả phải sướng hơn sao ” Đôi mắt hắn nhíu lại , đôi môi linh hoạt nói
” Sao.. anh biết tôi rớt từ căn phòng đó xuống ” Hàn Song Nghi liền né tránh ánh mắt kia
” Điều tra, tôi không biết được cô ở đâu, ai là bố mẹ cô, và hoàn cảnh sống như thế nào ? Đó là điều tôi muốn từ miệng cô nói vì không thể điều tra được nữa” Hắn khá tò mò, cô gái này giống như tự nhiên xuất hiện , không có một chút thông tin nào cả trước khi bị rớt xuống căn phòng của hai đứa em trai hắn
” Tô..tôi không.. thể nói được” Dù nói cũng như không, hắn không thể giúp cô về được.
” Tùy cô thôi, nhưng cô phải ở bên cạnh tôi để bồi dưỡng cho tôi “
” AAAAA”
Hắn kéo tay cô lại rồi bắt ngồi lên đùi hắn. Không đợi cô phản ứng Hoắc Vũ cúi xuống hôn lên đôi môi mà hắn muốn mấy ngày nay, đúng là cảm giác này rồi, cắn nhẹ lên nó. Không giống như những đôi môi son phấn từng hôn, nó khiến hắn cảm thấy chán ghét, nhưng đôi môi trước mắt lại khác nó toát ra mùi thơm của hoa đào tự nhiên làm người ta không muốn rời bỏ
” Ưmmmmm” Hàn Song Nghi rên lên, đôi tay đập vào lòng ngực hắn, hai bên má đã đỏ ửng từ khi nào
Hoắc Vũ nắm hai cổ tay để sang một bên rồi nghiên người Hàn Song Nghi xuống. Buông đôi môi kia ra, nước miếng của hai bên hòa vào nhau chảy một chút xuống cằm cô.
Đôi mắt hơi nheo lại, miệng giống như bị lấy đi ô xi mà thở nhanh , Hàn Song Nghi bị kẹp dưới thân to cao trước mặt. Do nụ hôn kia hay do khuôn mặt khiêu gợi kia mà đã làm hắn không nhịn nổi muốn thưởng thức lại nơi ấm áp nhiều nước phía dưới.
Cúi xuống hôn nhẹ lên tai cô ” Tôi muốn .. cho tôi đi”
” E hèm, cậu chủ đến nơi rồi” giọng nói của tài xế vọng lại phía sau, nãy giờ anh đủ hiểu đằng sau sắp làm cái gì
” Được rồi” Cảm thấy mất cmn hứng làm giọng nói của hắn có chút tức giận, cơ thể rời đi
Hàn Song Nghi thầm cảm ơn người đằng trước vì cứu mình.
” Ra đi, cô mà không nghe lời thì đừng trách tôi đấy ” vì lúc nãy còn tức giận nên hắn chém thớt là Hàn Song Nghi đây. Hàn Song Nghi chậm rãi nghe lời bước xuống nhìn nơi xa lạ này.
” Anh định đưa tôi đi đâu” Cô để tay trước ngực rồi quay người lại hỏi
” Canada”

_____
Các nàg quên ta chưa
K có động lực vì ít cmt quá
—— ummmm thật ra ta dạo này đau đầu nên k viết đc ————-
Các nàg hóng Q1_hay_2 cmt để ta ra cho các nàng đỡ hóg
😍😍

Yêu thích: 5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN