Toàn Phương Vị Huyễn Tưởng
Chương 115: Đơn ủy thác và người ủy thác tương đối đặc thù
Tokyo, khu 39, Fairy Tail…
“Cô —— ——!”
Trong một căn phòng tối, Noah cắm ống kim tiêm nối với một trang bị vào cánh tay mình, phát ra âm thanh đau đớn.
Ở giữa trang bị, trong máng nuôi cấy lớn cỡ ngón cái, một chất lỏng
không biết tên chậm rãi giảm bớt bằng tốc độ mắt thường có thể thấy, mực nước cũng dần dần hạ thấp, từ ống nghiệm chảy vào trong cánh tay Noah,
lại theo máu lưu động, đi thông toàn thân Noah.
Ánh mắt Noah sớm đã biến thành màu đỏ thẫm, thân thể cũng đang run rẩy,
cơ bắp nhúc nhích, giống như có thứ gì đang lớn mạnh ở trong, định phá
vỡ làn da, hô hấp không khí mới mẻ.
“U-a..aaa —— ——!”
Noah chỉ cảm thấy thân thể của mình như đang thiêu đốt, bụm ngực, một
bên kéo căng thân thể, khom lưng, giống như cố nén cái gì, một bên không ngừng kêu rên.
Không lâu sau, chất lỏng không biết tên trong máng nuôi cấy đã bị tiêu
hao sạch, thân thể Noah cũng thư giãn, khôi phục bình tĩnh.
“Hô…” Thở dài một hơi, Noah vươn người, nhổ ống kim tiêm đang đâm vào da ra, khẽ nắm bàn tay, sau đó, nhăn mày, thở dài.
“Quả nhiên, sự cường hóa của Gastrea virus đối với thân thể của ta đã đến cực hạn sao?”
Dựa vào sự khống chế của mình với thân thể và lực lượng, Noah phát hiện, độ mạnh yếu của lần cường hóa này đã không bằng lần trước rồi.
So với lần đầu tiên dùng Gastrea virus để cường hóa thân thể, hôm nay,
sự cường hóa của Gastrea virus đối với thân thể Noah đã yếu gấp mười
lần, sự cường hóa đối với các phương diện khác cũng yếu bớt.
Chỉ có năng lực của thừa số giống nào đó trong Gastrea virus vẫn cường hóa Noah, nhưng cũng càng ngày càng ít.
Dù sao, mặc dù trên thế giới này có ngàn ngàn vạn vạn thừa số giống, đếm mãi không hết, nhưng cũng không có nghĩa là vô hạn.
Trải qua một năm cường hóa, Noah cũng đã có năng lực của đại đa số giống.
Mà thừa số giống trong Gastrea virus rót vào cơ thể Noah cũng xảy ra tình huống trùng điệp.
Dưới tình huống này, Noah đương nhiên sẽ không đạt được năng lực của thừa số giống cùng loại.
Cho nên, sự cường hóa về năng lực của thừa số giống trong Gastrea virus cũng càng ngày càng ít.
Tin tưởng, không lâu sau, có lẽ là một, hai lần, Gastrea virus trên thế
giới này sẽ không thể ảnh hưởng đến thân thể Noah nữa, ngay cả hiệu quả
cường hóa cũng không có.
Noah nắm chặt nắm đấm, cảm nhận lực lượng của mình đã mạnh hơn rất nhiều so với khi mới tới thế giới này, nở nụ cười.
“Cường hóa trong hơn một năm là đủ rồi, nên thỏa mãn.”
Ngẩng đầu, mang theo tâm tình tạm biệt, đánh giá những trang bị trước
mặt mình, cắm ống kim tiêm vào trang bị, quay người, đi ra gian phòng.
…
“Hội trưởng.”
Noah vừa đi ra gian phòng, đóng cửa lại, một bóng người nhỏ nhắn liền bưng một khay trà, đi tới trước mặt Noah.
“Vất vả ngươi rồi, mời uống trà đi.”
Vừa nghe thấy âm thanh này, Noah đã biết là ai tới, trên mặt hiện lên biểu tình có khổ khó nói, nói ra.
“Kayo, lại là ngươi?”
“Hử?” Bưng khay trà, Kayo nghiêng đầu, mắt to ngập nước nhìn thẳng Noah.
“Hội trưởng không hi vọng ta tới sao?”
“Ta cũng không phải không hi vọng ngươi tới.” Noah gãi gãi đôi má.
“Nhưng mà, lần nào ta cũng không biết ngươi tới. Ít nhất, trước khi vào nhà, ngươi nên ấn chuông cửa chứ?”
“Vậy sao?” Dù bị vạch trần là tự tiện xông vào nhà người khác, khuôn mặt đáng yêu lại lạnh như băng của Kayo vẫn không biến đổi chút nào, ngược
lại nói một cách đương nhiên.
“Nếu làm như vậy, khi hội trưởng cần giúp đỡ, ta liền không có cách nào
giúp rồi. Cho dù có, ngươi cũng sẽ không chủ động nói cho ta biết, phải
không?”
Từ khi gia nhập Fairy Tail, Kayo vẫn sống dưới trạng thái này.
Không muốn hợp tác với ai, cũng không muốn đi học, đi chơi như Kẻ bị
nguyền rủa khác, mà là thỉnh thoảng lại xuất hiện bên người Noah một
cách lạnh lùng, hỗ trợ Noah khi hắn cần.
Theo cách nói của Kayo, nàng muốn giúp Noah.
Hơn nữa, không phải là giúp những việc nhỏ, mà là hi vọng có thể giúp Noah bài ưu giải nạn.
Vì vậy, trong đoạn thời gian này, nhỏ như bưng trà rót nước, lớn như
quyết sách trong Fairy Tail, Kayo đều sẽ tìm cơ hội nhúng tay.
Mà hết lần này tới lần khác, thiếu nữ chỉ có mười tuổi này lại có IQ cao tới 210, xử lý sự tình gì cũng rất thỏa đáng, khiến người ta không tìm
ra lý do để cự tuyệt nàng.
Thực ra, Noah cũng rất cảm kích Kayo giúp mình xử lý nhiều sự tình, khiến hắn nhẹ nhõm không ít.
Nhưng, nếu như, Kayo có thể bỏ thói quen xông vào nhà của hắn chỉ để
giúp Noah mà không để ý đến ý kiến của hắn, như vậy thì càng hoàn mỹ.
Đây vẫn không phải trọng yếu nhất.
Trọng yếu nhất chính là…
“Tối nào ngươi cũng chui vào trong chăn ta để giúp cái gì?” Noah đưa ra vấn đề cực kỳ nghiêm túc này.
“Bây giờ, tối nào ta cũng cho là có người đánh lén, giật mình tỉnh lại
lúc nửa đêm, lần thứ nhất còn suýt ra tay với ngươi, như vậy sẽ tạo
thành phiền toái chứ?”
“Ta không biết lòng cảnh giác của hội trưởng lại mãnh liệt như vậy, nếu
muốn vụng trộm đi vào, ít nhất không làm phiền ngươi nghỉ ngơi.” Giống
như không để ý, Kayo nhìn Noah.
“Về phần có thể giúp cái gì, rất dễ đoán mà?”
“Thực xin lỗi, ta không đoán được!” Noah không chút do dự nói.
“Chui vào trong chăn ta, đến cùng là có thể giúp cái gì?”
Nghe vậy, Kayo cũng không chút do dự trả lời.
“Làm ấm giường.”
“Cáp?” Noah nghi mình nghe lầm.
“Cái gì?”
“Làm ấm giường.” Mặt mũi tràn đầy bình tĩnh, Kayo đáp.
“Mặc dù thân thể ta tương đối nhỏ, nhưng vẫn có nhiệt độ cơ thể đấy, có thể làm ấm giường cho ngươi.”
“Ta…” Noah há hốc mồm, không thể nói gì, sau nửa ngày, thở dài như đầu hàng.
“Ta hiểu, thật có lỗi, phiền toái ngươi rồi.”
“Không có gì.” Kayo nhìn vào mắt Noah, trong mắt xuất hiện thần thái tung tăng.
“Như vậy, tối nay…”
“Tối nay không cần làm ấm giường!” Noah đặt tay lên bả vai mảnh khảnh của Kayo, ngưng trọng nói.
“Cho nên, tối nay ngươi ở trong nhà mình là được, không cần qua, hiểu chưa?”
“Chuyện này…” Kayo còn muốn nói gì, lại bị khí thế của Noah áp đảo, có chút không cam lòng cúi đầu, âm thanh cũng trở nên thất lạc.
“Ta hiểu.”
“Vậy mới nghe lời.” Lúc này, Noah mới hài lòng sờ đầu Kayo, cầm chén trà trong khay, uống vào.
“Đúng rồi.” Lúc này, Kayo đột nhiên lên tiếng.
“Hội trưởng, có chuyện cần báo cáo với ngươi.”
“Hử?” Động tác ngừng một chút, Noah nhìn Kayo.
“Chuyện gì thế?”
“Vừa rồi, có một phần ủy thác được đưa đến Fairy Tail, hơn nữa chỉ định
ngươi tới chấp hành nhiệm vụ này.” Kayo đặt khay xuống, đi đến cái bàn
phía trước ghế sô pha, rút một tờ giấy ra từ đống văn bản chồng chất
trên bàn, đưa đến trước mặt Noah.
“Ta cảm thấy phần ủy thác này tương đối đặc thù, tốt nhất là hội trưởng chính mình xem.”
Noah tiếp nhận đơn ủy thác trong tay Kayo, nhìn thoáng qua, giật mình.
“Nhiệm vụ hộ vệ?”
Đến khi thấy tên của người ủy thác được ký trên đơn, Noah trực tiếp sững sờ, ngạc nhiên nói.
“Seitenshi?”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!