Toàn Thế Giới Đều Là Thần Trợ Công
Chương 193: Con của ai?
Không phải ai cũng được trải nghiệm cảm giác được rồng khổng lồ vây xem.
Thân thể khổng lồ che kín ánh trăng đỏ, trông giống như có mấy đám mây đen lơ lửng trên đỉnh đầu sau đó dừng lại bất động.
Uy thế tuôn ra trong vô thức làm mặt biển vốn yên ả đột nhiên nổi sóng khiến chiếc thuyền nhấp nhô như đang nhảy múa giữa sóng.
Ash giữ chặt mạn thuyền, tò mò ngẩng đầu nhìn rồng.
Cũng như rồng đang nhìn rồng con, mà cậu thì nhìn rồng.
Hoàn toàn không bị rồng dọa sợ.
Hơn nữa rồng chủ yếu đang xem rồng con Grey, cậu cảm thấy áp lực không quá lớn.
Nhưng mà rồng con bị những đôi mắt sáng lấp lánh quan sát lại có chút xấu hổ.
“Ngoao!” Chào mọi người.
Nó xấu hổ lên tiếng chào đồng loại, rồi cúi đầu nhìn cơ thể còn không to bằng móng tay của họ, Grey ngượng ngịu vặn mình, bay xuống cột buồm, đáp lên vai Ash như một mũi tên, nó vẫy vẫy đuôi giấu nửa người sau cổ Ash.
“Gào!” Con rồng lam kích động đáp lại.
Xin chào bé con!
Được đồng loại thân thiện đáp lại, Grey yên tâm không ít, nó chuyển động cơ thể và nằm úp sấp trên đầu Ash, ngước cổ lấy hết can đảm hỏi: “Con tên Grey, con muốn đến đảo rồng tìm cha mẹ. Xin hỏi trong số mọi người có ai thất lạc một quả trứng rồng không?”
Đôi mắt của nhóm rồng sáng lên!
Ái chà!
Quả nhiên là rồng con không rõ cha mẹ!
Không, sao có thể nói là không rõ cha mẹ được?
Rồng lam mừng rỡ nói: “Tuy mấy năm nay chưa nghe nói có ai thất lạc trứng rồng, nhưng mùi trên cơ thể con rất quen thuộc với bọn ta, đúng là hai người trên đảo này. Bé con, chúc mừng con, con sẽ gặp lại cha và… ừm, cha nhanh thôi!”
Cha và cha?
Grey hoang mang nhìn rồng lam, vậy mẹ đâu?
Nhóm rồng bao gồm cả rồng lam cúi đầu nhìn rồng con ngây thơ như trang giấy trắng, họ đồng loạt cười một tiếng ẩn ý kiểu rồng.
Grey tựa trên đầu Ash, ánh mắt của các con rồng hội tụ trên đầu cậu.
Ash: “…” Ánh mắt nóng bỏng quá.
Là tiêu điểm, tóc trên đầu cậu sắp bị nhìn trọc rồi.
Đây là lần đầu tiên Sigourney tiếp xúc gần với loài rồng trong truyền thuyết, mặc dù anh là người bản địa của thế giới này.
“…” Quỷ hút máu có một cảm giác ảo tưởng tan vỡ.
Thì ra rồng cũng chỉ là một đám nhàm chán, ngốc nghếch.
Anh lạnh nhạt nghĩ, nếu Yolande đến được thế giới này và thành lập nhật báo Rực Rỡ, như vậy rồng chắc chắn là người ủng hộ số một trong vô vàn độc giả của anh ta.
Nhóm rồng đương nhiên không biết người hầu của rồng con nghĩ như thế nào.
Họ lại rống lên một tiếng với rồng con: “Gào…” Lên đảo đi!
Họ không thể chờ nổi muốn mang rồng con tới trước mặt hai đương sự trên đảo.
Rồng con dùng cái đuôi vỗ vai Ash: “Ngoao!” Đi thôi Ash! Đi tìm cha và cha!
Nhóm rồng kiêu ngạo nhìn lướt qua Ash và Sigourney theo động tác của nó, ồ, đã ký khế ước với rồng con rồi, vậy thì miễn cưỡng có tư cách lên đảo.
Họ vội vàng hóng hớt nên không tính mấy chuyện lặt vặt.
Gào gào gào, lên đảo hết đi!
Sigourney khẽ xì một tiếng, sau đó anh điều khiển chiếc thuyền luyện kim tăng tốc tiến lên, tạo nên một vệt bọt nước trắng xóa trên mặt biển ửng đỏ.
Đến đảo rồng thôi.
Ở khoảng cách ngắn, Grey không sợ người lạ hưng phấn trò chuyện với nhóm rồng, nó rất ngây thơ nên bị một nhóm rồng mưu mô lớn tuổi không biết gấp bao nhiêu lần moi ra không ít thông tin.
Ví dụ như khi nó còn trong vỏ trứng, từ lúc nó bắt đầu có ý thức thì đã đi theo Ash cho đến khi phá xác.
Hoàn toàn có thể nói là Ash đã giúp nó nở ra, bằng không nó đã là một quả trứng chết.
Bởi vậy khi đến đảo rồng, nhóm rồng lượn quanh không trung một vòng sau đó hóa thành hình người đứng cạnh ba người, ánh mắt họ nhìn Ash dường như trở nên ấm áp một chút.
Dù sao số lượng của rồng rất thưa thớt, mỗi một rồng con đều là báu vật đối với rồng.
Họ bằng lòng thể hiện sự cảm kích đối với kẻ ngoại lai đã bảo vệ rồng con.
Rồng quả là tạo vật được thế giới yêu thương, ngay cả khi hóa thành hình người cũng là những người đẹp, hoặc anh tuấn hoặc đẹp đẽ giống như những vật phát sáng.
Một người đàn ông tóc dài màu xanh lam tuấn tú cũng chính là con rồng lam vừa rồi cười hì hì vẫy tay với rồng con, muốn gọi rồng con đi sang người hắn: “Đi, ta dẫn con đi tới hang của họ.” Hắn nhìn thoáng qua Sigourney và Ash, nhớ ra hai người là người hiểu rõ tình hình của rồng con nhất, thế là hắn nói, “Hai người cũng đi theo.”
Ash chớp mắt mấy cái rồi đi cùng Sigourney.
Chẳng lẽ may mắn vậy ư, trong mấy con rồng ít ỏi còn thức tỉnh trên đảo hóa ra lại có cha mẹ của Grey?
Cha mẹ?
Hình như lúc nãy rồng lam đâu nói như vậy?
Suy nghĩ một hồi lâu, cậu gọi Sigourney trong thế giới tinh thần, tràn đầy tò mò hỏi: “Rồng… Rồng đực cũng có thể đẻ trứng hả?”
Đúng là sinh vật mạnh nhất trong truyền thuyết.
Sigourney nhìn cậu một cách khó nói: “Cậu nghĩ rồng là gì vậy?”
Không gì là không làm được à?
Ash yên lặng, là lời nói của nhóm rồng này khiến cậu cảm thấy vậy. Chứ thật ra cậu cũng thấy không thể nào.
Đang định nói thêm gì nữa, cậu chợt phát hiện mấy con rồng xung quanh bỗng nhiên dừng lại.
Sau đó, mọi thứ trở nên căng thẳng, bầu không khí hóng hớt nồng nhiệt dấy lên ở gần đó.
Ash ngước mắt nhìn sang theo nhóm rồng, lập tức cậu thấy ở bên trái chỗ rẽ phía trước có một người đàn ông tóc vàng tuấn tú lãng tử, bên phải là một người đàn ông tóc đen tối tăm lạnh lùng.
Khí chất của hai người hết sức trái ngược nhưng mà ánh mắt lại nhất trí nhìn rồng con trên đầu Ash.
Lavinia tóc vàng: “…” Đúng vậy, đó là mùi của mình!
Zeldorf tóc đen: “…” Chuyện này là sao? Sao lại có mùi của mình?
Hai người cứng đờ quay đầu nhìn nhau…
Đồng loạt nói:
“Ta và ngươi…” Chấn động.
“Là, là lúc nào?” Lúng túng.
“Ngươi đẻ trứng cho ta?” Một cảm xúc vừa phức tạp vừa khó tin: “Sao ngươi làm được?”
Nhóm rồng: Tụi này cũng muốn biết nữa!
Nhưng mà hai người trong cuộc nhìn nhau hồi lâu cũng không thể đào ra một hình ảnh ướt át nào liên quan tới đối phương từ trong trí nhớ.
Tộc trưởng rồng vàng đào hoa phóng đãng không tiết tháo và rồng đen lạnh lùng quái gở thích ru rú trong hang, trong mấy ngàn năm qua họ chắc chắn không nói chuyện với nhau được hơn một trăm câu.
Ký ức của hai người sẽ không xảy ra vấn đề cùng lúc, như vậy vấn đề chắc chắn nằm ở chỗ…
“Thằng oắt này ở đâu ra vậy?”
Rồng vàng Lavinia hoang mang hỏi: “Vì sao nó lại có mùi của Zeldorf?”
Hắn biết rất rõ bản thân, đầu tiên rồng con là rồng vàng giống hắn, hơn nữa với mức độ phóng đãng của hắn, thất lạc trứng rồng ở bên ngoài… chắc cũng có khả năng nhỉ?
Trên người rồng con có mùi của Zeldorf mới là chuyện kỳ quái.
Tên kia gần như không đi ra ngoài, y chang cục đá lạnh lẽo cứng rắn, rất khó tưởng tượng cảnh hắn và người khác sinh ra rồng con.
Lavinia chột dạ nghĩ có thể rồng con là của hắn.
Chỉ là chẳng biết tại sao lại dính mùi của Zeldorf.
Zeldorf hiển nhiên cũng nghĩ như vậy, hắn nhìn rồng vàng với ánh mắt khinh bỉ. Thỉnh thoảng lại nhìn Grey một cách nghi ngờ, dường như đang suy nghĩ gì đó.
Grey bối rối tựa lên đầu Ash, kêu hai tiếng “Ngoao ngoao” yếu ớt.
Thế ai mới là cha của nó vậy?
Nó nhìn hai con rồng, ai cũng giống người nhà của nó hết!
Cảnh tượng nhận người thân hỗn loạn mờ mịt quái dị cuối cùng bị một giọng nói lạnh nhạt phá vỡ.
Giọng nói ấy đến từ quỷ hút máu không chịu nổi sự ngu ngốc của nhóm rồng nữa: “Con rồng con này được sinh ra vào mấy ngàn năm trước, trước khi thế giới chia hai. Khi đó hai người đã trưởng thành chưa?”
Rồng vàng và rồng đen sửng sốt, hình như… là chưa?
Trước khi thế giới chia hai, trước khi họ bị ép đến thế giới này, hai người họ vẫn còn là một con rồng thiếu niên trong sáng.
Như vậy, con rồng con này chẳng phải là con của ai trong hai người cả?
Khoan đã!
Cuối cùng nhóm rồng cũng chịu đặt nhiều sự chú ý hơn lên hai kẻ ngoại lai.
Một quỷ hút máu, một con người, sao họ biết thế giới chia thành hai?
Đây chẳng phải là bí mật giữa những người có địa vị cao trong quốc hội à?
Tất cả rồng đều biết chuyện này, đó là vì tuổi thọ của rồng rất dài, chính họ đã trải qua tai nạn ấy.
Về phần các sinh vật ma pháp khác thì cũng chỉ có số ít người có địa vị cao mới biết bí mật này.
“Hai người là ai?” Nhóm rồng ngưng đùa giỡn, khí thế trở nên sắc bén trong nháy mắt.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!