tôi chỉ thích thương mình cậu - chương 3: thế giới to đùng của tôi là Ái Vy
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
105


tôi chỉ thích thương mình cậu


chương 3: thế giới to đùng của tôi là Ái Vy


Người vừa ôm tôi là Ái Vy, chúng tôi quen biết nhau từ năm lớp 6 , một cô gái tầm thường và một cô gái siêu nổi tiếng quen biết nhau??, chính tôi cũng không tin đấy
— 3 năm trước
\” con nhỏ đó cứ lầm lầm lì lì tao chả thích chơi tí nào\”- cô gái với gương mặt chảnh chọe đưa đôi mắt nhàm chán nhìn tôi
\” tao cũng ưa gì nó đâu, thằng Thanh Du cứ suốt ngày bám lấy nó, nó thì chảnh chó , tao thề không nể anh Du tao đã đập nó lâu rồi\”- cô gái kia vừa cười đểu vừa cố ý nói to để tôi nghe thấy
Mọi người xì xầm to nhỏ bàn tán về tôi
Tôi nghe thấy. Tôi nhìn thấy, tất cả tôi đều làm ngơ
Thanh Du là một hot boy của trường, cậu ta đẹp trai, học giỏi và chơi bóng rổ rất tài
Cậu ta ngồi cùng bàn với tôi, có lẽ là do cậu ta quá thân mật và gần gũi với tôi nên tôi mới bị mọi người ghét bỏ, họ không chửi bới đánh đập thì nói xỉa xói, không thì làm ngơ hả hê nhìn tôi bị đập , tôi vì sợ mọi người ghét bỏ tôi, tôi sợ bị cô lập .. Tôi né tránh Thanh Du, nhưng sau đấy, chính Thanh Du đã cứu vớt tôi, Buồn cười nhất là lúc tôi phát hiện hóa ra cậu ta coi tôi là trò đùa, khi cậu ta đã không cần tôi nữa, cậu ta sẵn sàng bỏ mặc tôi, tôi cô lập với mọi người khi ở trường
Tôi đau khổ với mối tình đầu …..
tôi còn nhớ rất rõ, buổi chiều hôm đấy
Tôi bị họ đánh đập , họ cứ dẫm đạp tôi mặc tôi khóc lóc van xin, tôi ôm người co ro , cứ thế, không một ai cứu tôi, họ chỉ trơ mắt nhìn, tôi còn nhập nhoạng nhìn thấy có người quay clip ….
Xã hội này …thật sự tàn nhẫn
Đến lúc họ đi gần hết, bỗng có cô gái chạy ra đỡ lấy tôi, mọi thứ trước mắt trở nên mờ nhạt, khuôn mặt tôi vì khóc mà chạm đến vết rỉ máu , nó xót tới mức đỏ tấy lên quanh miệng vết thương
Tôi đã an tâm. Tôi ngất
******
\” đừng đánh, đừng đánh nữa, Thanh Du, Thanh Du …. Cứu tớ. Thanh d… Du \”- tôi mơ màng quơ tay hét to , tôi choàng mình tỉnh dậy
Đập vào mắt tôi là bản mặt phóng đại của một cô gái, cô gái đó rất đẹp dù nhìn gần quá mức, đôi mắt xanh ngọc long lanh không một chút vướng bận, trong sáng tới mức người khác không nỡ làm tổn thương, đôi môi nhỏ nhắn hồng đào mấp máy, hàng mi dài cong vút cùng nước da trắng mịn, thật sự rất đẹp
\” hì hì, cậu tỉnh rồi hả, tớ là Ái Vy \”- cô gái đó lùi lại cười rất tươi, hồn nhiên vô cùng, giới thiệu về bản thân mình
\” … Nhìn cậu rất quen\”- tôi cố gắng lục lại kí ức, tôi cảm nhận được người này hình như tôi gặp ở đâu đó rồi
\” ể, quên tớ rồi hả\”- Ái Vy bĩu môi nũng nịu
Tôi đột nhiên bật cười, tôi cũng giật mình nhận ra …. Đã bao lâu rồi tôi chưa được cười thoải mái như thế này
\” ề, tớ là người được cậu giúp hôm tớ lạc đường đây này\”- Ái Vy khoanh tay tỏ vẻ giậnn dỗi nhìn tôi
\” A , là cậu\”- tôi đột nhiên nhớ ra, là người tôi đã giúp hôm trước, haiz. Hôm đó là buổi tối , tôi đi dạo một mình , thấy có cô gái ngất giữa đường, mặt mày trắng bệch, tôi định bước đi …. Nhưng sau đấy lòng tôi lại lưỡng lự gọi người đưa vô bệnh viện
\” hứ, tưởng quên rồi, mà .. Sao cậu lại bị đánh tơ tả như vậy chứ, tớ vừa ra thì thấy , hên có tớ đấy nhá\”- Ái Vy vui vẻ nói chuyện với tôi, hai chúng tôi nói với nhau rất lâu,về mọi chuyện
,có lẽ tôi đã sai, trên đời này thực ra cũng có người tốt, ….. Tôi thật sự rất vui
Từ đấy tôi vs Ái Vy chơi với nhau khá thân, vì có lẽ ….. Hai chúng tôi là hai con người giừơng như khác biệt nhưng lại có cái gì đó …. Giống nhau, tôi nghĩ là vậy
——— quay lại hiện thực
\” này tiểu Nhược , xuống đi, mày trèo cao quá rồi đấy\”- nó giả bộ ngước mặt vẫy vẫy tay gọi tôi xuống
Tôi bĩu môi lườm nó
Nó tí ton ngồi gần tôi, hai chúng tôi lại nói chuyện trên trời dưới biển, tôi cảm thấy rất thoải mái.
\” Mày dạo này bận thế, sang mỹ r lại vòng về, không thấy mệt hả\”- tôi hỏi với giọng trách móc, đã lâu rồi tôi chưa được gặp nó, nó học ở nước ngoài
\” hì hì\”- nó cười trừ, cũng phải thôi, nó cũng có cuộc sống riêng mà, tôi cũng biết, nó phải chịu áp lực vì gia đình ra sao, mọi người đều đè nặng lên đôi vai nhỏ bé của nó, nó phải điều hành công ty khi mới Lớp 7
\” e hèm , tao nói cho mà biết nhé, tao sẽ học ở đây hết lớp 12\”- nhỏ vỗ ngực dõng dạc nói
Tôi vui mừng tới mức hét lên ôm nó tới nghẹt thở\” AAAAAA, thật không thật không, tao không cô đơn nữa, huhu, vui quá\”
\” ựa ựa, m..mày…. Cho..tao..thở\”- nhỏ vỗ vai tôi ý nói tôi bỏ ra
\” hì hì, tao vui quá nên quên\”- tôi gãi đầu cười trừ
\”xí, à, tối nay tao qua nhà mày ngủ đấy, tị tao thích haha\”- nó vỗ vai tôi cười khanh khách, tôi với Ái Vy nói chuyện tới lúc 11h mới giật mình lật đật chạy về

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN