Tôi Chưa Từng Biết Yêu - Chương 48 - Chương 46
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
98


Tôi Chưa Từng Biết Yêu


Chương 48 - Chương 46



Giang Tục chen vào giữa Tiết Sênh Dật và Lâm Tây, chặn tầm mắt Lâm Tây lại.

Lâm Tây có chút quẫn bách, lúng ta lúng túng ngẩng đầu nhìn bóng lưng dày rộng của Giang Tục, hai người chênh lệch khá nhiều, cùng với việc mặc trang phục thi đấu giống nhau, đều làm cô sinh ra vài phần cảm giác vi diệu.

Đừng náo loạn. Lâm Tây đẩy đẩy Giang Tục, sau đó nói với Tiết Sênh Dật một câu: Nói hưu nói vượn cái gì, trận đấu sắp bắt đầu rồi.

Tiết Sênh Dật dùng ngón tay sờ cằm, thấy mặt Giang Tục nghiêm túc, trong mắt thoáng lên một trò đùa giảo hoạt.

Tôi chỉ đùa chút thôi. Tiết Sênh Dật cười ha ha: Giang Tục cũng có lúc nông cạn như vậy.

Hai người cứ như vậy tụ nhiên nói về Lâm Tây, Lâm Tây dù là da mặt dày, cũng có chút không nhịn được, hắng giọng hô một tiếng: Trận đấu sắp bắt đầu rồi, đừng náo loạn nữa.

Giang Tục ý vị thâm trường liếc mắt nhìn Tiết Sênh Dật một cái, nhép nhép khóe môi: Đừng cho là tôi cho phép cậu làm như vậy.

Tiết Sênh Dật vặn người kéo gân cốt, có một tia khát vọng chiến thắng và quyến luyến thoáng qua trong mắt với cuộc thi, cậu nói với giọng khẳng định: Ở cuộc thi này, tôi mới là vua.

Nhìn Tiết Sênh Dật lấy lại ý chí chiến đấu, Lâm Tây cảm khái ngàn vạn.

Ba người cùng nhau đi về phía vạch xuất phát, Lâm Tây cảm thấy mỗi một bước đều vô cùng có ý nghĩa.

Tiết Sênh Dật đi lâu như vậy, Lâm Tây vốn cho rằng cậu ta sẽ trốn tránh, nhưng cuối cùng không chỉ trở lại, còn hạ quyết tâm thi đấu.

Trên người Tiết Sênh Dật mặc trang phục thi đấu nhìn qua rất oai phong, Lâm Tây phảng phất có thể tưởng tượng ra tư thái của cậu trong các cuộc thi trước.

Cậu ta có thể chiến thắng bản thân, dũng cảm mà đối diện với bản thân, điều này đã là bước tiến lớn nhất rồi.

Trong cuộc sống rất nhiều chuyện đều là như thế này, có lẽ không thể thay đổi kết quả cuối cùng, nhưng ít nhất hòa tan được nỗi tuyệt vọng.

Một cuộc thi Marathon không thể chữa trị bệnh của Tiết Sênh Dật, nhưng có thể làm cậu ta lại một lần nữa đối mặt với bản thân, nhưng có thể khơi lại những điều tốt đẹp khi xưa. Như vậy, tất cả đều có ý nghĩa.

Rất giống việc cô sống lại, có lẽ chỉ có thể trải qua cuộc sống thường nhật như trước, nhưng với trí nhớ này, đều là tài sản tốt đẹp nhất trong đời cô.

Súng lệnh vang lên, vận động viên rời điểm xuất phát. Mọi người nối đuôi nhau chạy.

Hàn Sâm vẫn luôn bị giáo viên giữ lại nay đã được tự do, chạy đi rất nhanh. Tinh lực của cậu ta vô cùng tốt, chạy qua cạnh Giang Tục, còn đang không ngừng khiêu khích: Tôi đi trước, cậu từ từ chạy.

Giang Tục khinh thường để ý đến cậu ta, tiếp tục chạy.

Hàn Sâm hưng phấn huýt sáo, chỉ chốc lát sau đã chạy đến phía trước.

Trước khi đi còn hô lên với lâm tây một tiếng: Lâm Tây, tôi được quán quân, huy chương sẽ tặng cho cậu!

Lâm Tây: …

Trên đường chạy có người nhanh có người chậm, chỉ chốc lát sau đã có khoảng cách.

Giang Tục vẫn luôn chạy theo bọn họ, cự ly dài như vậy, nhìn dáng vẻ chạy của anh lại rất nhẹ nhàng.

Lâm Tây cũng không nhiều có thể lực, vẫn chạy từ từ. Ngay từ đầu coi như có thể ứng phó, thậm chí còn có thể cùng Tiết Sênh Dật nói chuyện, sau đó bắt đầu chạy chạy đi một chút, chạy đến một nữa, cô cảm thấy ngũ tạng lục phủ đều không thoải mái, ôm thắt lưng, bước chân càng ngày càng chậm.

Tiết Sênh Dật vẫn luôn cùng chạy với cô, nhìn qua cũng không mấy thoải mái hơn cô bao nhiêu.

Cậu không sao chứ? Lâm Tây hít thở nặng nề.

Bước chân Tiết Sênh Dật bắt đầu bất ổn, ước chừng là vì bệnh, cả người có chút hướng □□.

Thấy Lâm Tây muốn đi lại, cậu cố gắng lấy lại tinh thần vẫy vẫy tay: Không có việc gì, tôi có thể.

Lại qua một đoạn, Lâm Tây cảm thấy phổi như muốn nổ mạnh rồi. Cô vừa quay đầu lại, đang chuẩn bị kêu Tiết Sênh Dật, chỉ thấy môi cậu ta trắng bệch, nhìn như sẽ ngã xuống.

Lâm Tây một vội chạy lên, đỡ lấy Tiết Sênh Dật.

Còn ổn không? Lâm Tây nhìn lên quảng đường còn lại ở phía trước, tuy có chút tiếc nuối, vẫn là

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN