Tôi Đã Sống - Phần 19
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1374


Tôi Đã Sống


Phần 19


Tuyết lại bắt đầu rơi lúc này khoảnh khắc tôi nhìn họ dường như thấy tôi luôn là kẻ thứ 3 trong mọi cuộc tình của người đàn ông kia,Vũ Ngọc Lâm cái tên khiến tôi đau khổ nhớ nhung và nhiều cung bậc cảm xúc trong 4 năm qua giờ đây đang đứng trước mặt tôi nhìn người đàn bà khác và đôi mắt lúc này thật sự không có tôi trong đó…cô gái chạy tới ôm cổ Lâm
_Đã lâu k gặp em nhớ anh lắm bao lâu rồi nhỉ 10 năm ,anh vẫn chưa lấy vợ sao đồ hâm này ( Lâm ngạc nhiên có lẽ anh ta kb phải nói gì lúc này ,phóng viên đi theo Lâm đang nháo nhác chụp ảnh anh ta và cô gái kia…giám thị yêu cầu sinh viên về lớp ,,,vệ sỹ của anh ta dẹp người đám phóng viên lao tới chụp ảnh…
_Chủ tịch Vũ Ngọc xin ông cho biết cô gái này là ai ạ có phải người mà ông vừa nhắc tới lúc nãy không ( vệ sỹ chắn cho anh ta và cô gái đó đi ra đi lướt qua tôi bọn họ đang được bảo vệ nghiêm ngặt)…anh ta dang tay bảo vệ cô gái đó …đến khi họ đo khuất tôi vào lớp học…ngồi trong lớp mà ngẫn ngơ nghĩ lại giây phút lúc nãy thật khiến tim nhói đau…tôi thở dài …tan học ra cổng tôi gặp David anh ta trên tay luôn cầm bó hoa…
_Tặng em này Trà ,tối nay đi ăn tối vs anh nhé
_Lần sau đừng mua hoa nữa tốn kém,tôi có cô bạn Kate ơi lại đây ( Kate đi tới)
_Gì vậy Trà ( thấy david Kate quay đi bơ luôn)
_À thì anh này muốn mời cậu đi ăn tối đây ( tôi nín cười)
_Vậy sao xin lỗi tôi k quen anh ( Kate quay đi tôi phì cười David đứng đơ ra)
_Em phải về đây?( david kéo tay)
_Đi ăn vs anh đi cho anh theo đuổi em đi ( tôi cười nhẹ)
_Em có con rồi k thể yêu đương bình thường được đâu cám ơn vì anh đa yêu quý

_Anh đâu quan trọng em có con hay k có k qtrong,đâu phải em có chông phải k nào?
_Ngoài kia còn rất nhiều cô gái khác đang chờ anh ,anh xứng đáng gặp dc cô gái tốt
_Anh chỉ thích em
_Vũ Ngọc Lâm ( tôi nhắc tên anh ta David chợt đổi sắc mặt) em chính là người đàn bà của anh ta ( David vội buông tay) hãy quên mọi chuyện đi ( tôi quay đi còn david vẫn đứng dưới trời tuyết nhìn tôi)…đi tàu điện về dù buồn nhưng cứ nghĩ tới con là tôi vui vẻ trở lại…chạy vội về nhìn thấy con đang chơi bóng ở sân tôi cười tươi
_Thomas mẹ về rồi này
_Mẹ ( thằng bé cười chúm chím,tôi ôm con)
_Lạnh lắm đừng chơi ngoài này nữa vào trong sảnh đi con
Bà vú: Cậu chủ nói muốn chờ mẹ
_Thomas của mẹ chờ mẹ à ,con đói chưa …chị ơi bác gái đâu ạ
_Bà chủ cảm cúm nên đi nghỉ rồi ạ sợ lây cho mọi người nên ở trong phòng cả ngày hôm nay rồi ạ…
_Vậy còn …( tôi định hỏi anh ta rồi lại thoi) Thomas hnay mẹ nấu món gì ngon cho con nha
_Vâng …
Bà Vú: Có đầu bếp làm mà cô để tôi
_Dạ thôi cháu muốn tự mình làm gì đó cho con ăn thôi ạ ( bà vú cười hiền hậu)
_Vậy tôi k cản nữa hai người đi đi …tôi dắt tay con đi xuống bếp đầu bếp thấy tôi cúi chào
_Tôi muốn tự tay làm mn cứ làm việc tự nhiên đi nhé ( tôi bảo Thomas mẹ sẽ nấu cơm canh như bình thường cho con ra kia chờ mẹ nha)…làm trong hạnh phúc nghĩ đến thằng bé tôi lại dậm chân sướng…nấu xong xuôi nhân viên trong bếp nói
_Cậu chủ và cô lên tầng 5 đi ạ chúng tôi sẽ bê lên
_Dạ thôi tôi tự làm được cám ơn mọi người ( tôi cười tươi cúi chào họ) Thomas mẹ con mình lên tầng 5 ngắm cảnh nhé con…lên tới nơi tôi và Thomas ngồi cạnh bên cửa kính ngắm hồ và ngắm thành phố mọi thứ thật đẹp 1 thành phố sầm uất nhộn nhịp …Thomas ơi đây là canh chua này đây là thịt băm sốt này còn đây là tôm sốt cà chua con ăn đi
_Vâng ( và cứ như vậy hai mẹ con tôi ngồi ăn vui vẻ với nhau) bô đâu roi mẹ ( lời con trẻ nói khiến tôi k biết trả lời thế nào)…ăn xong tôi bê đồ xuống thang máy vừa mở ra tôi thấy Lâm và cô gái đó đang ôm hôn nhau…tôi lấy tay che mắt Thomas …anh ta đẩy cô gái đó ra
_Em làm gì vậy ?
_Anh cứ như sợ ai thấy vậy,mà tiếc là có người thấy rồi ( anh ta vội quay lại thấy tôi tay bê đĩa đồ tay lấy tay che mắt Thomas)…anh ta bước ra cô gái đó nắm tay anh ta …tôi vội dắt Thomas bc vào thang máy Lâm kéo tay,tôi giật mạnh thang máy đong lại tôi lườm anh ta…
_Mẹ bố nàm gì đấy ( níu nô)
_Bố đang bắt muỗi cho bạn của bố đấy con
_Dạ …( tên khốn hắn dám làm thế trc mặt con)..
Vừa xuống dưới tôi thấy Thuý đang sách đồ đi ra anh thư kí đứng ngay sau cô ta…
Thư kí: Ông chủ nói nếu có việc cần đến tiền cô cứ nói
_Tôi k cần tiền
_Tham lam quá k tót đâu,cạnh ông chủ đâu thiếu đàn bà ông chủ đã giúp cô nhiều lắm rồi
_Tôi k thể gặp anh ý lần nữa sao
_Không thể ( thấy tôi anh thư kí cúi chào toi tiến tới gần Thuý)
_Phụ nữ chúng ta luôn khổ,cậu nghĩ tôi dc anh ta yêu sao kp đâu tôi ở lại vì con của tôi mà thôi,tiếc rằng chúng ta k thể là bạn ( a thư kí ngắt lời)
_Cô Trà ý tôi k phải nhiều phụ nữ như cô nghĩ
_A k cần giải thích hộ anh ta đâu ,cậu đi vui vẻ nhé đừng mơ gì đến ng đàn ông đó nữa …tôi dắt tay con đi…cho con tắm thay đồ rồi ru con ngủ
_Mẹ ơi mẹ đừng đi nhé
_Không mẹ k đi đâu mẹ sẽ ở bên con có đi mẹ cũng sẽ đưa con đi cùng …rồi thằng bé ngủ yên lành trong tay tôi …đang nằm tôi vùng dậy lầm bầm…ăn tối ư bạn gái ư?tên khốn kiếp tôi đạp chăn ra dẫy dụa rồi nhìn con lòng lại nhẹ xuống,mẹ chỉ cần Thomas của mẹ thôi còn hắn k cần luôn…vừa nói xong vú đi vào
_Cô Trà thư kí của ông chủ nói mời cô qua sảnh lầu 3
_Lầu 3 có nhắn gì nữa k ạ có vc j vậy ah
_Tôi cũng k rõ chỉ nhắn vậy thôi ạ…tôi đi ra cửa đi lên lầu 3 rồi chợt nhớ ra đây là lầu mà chị tôi bị trói bị tra tấn…tôi nghe tiếng đàn anh ta kéo đến chỗ cái hồ đó tôi chợt dừng lại nhìn sang bên kia 1 người đàn ông đang bị treo lên người đang rỉ máu từng chút một ,tôi sợ lấy tay ôm mồm đứng cạnh anh ta là Lâm anh ta đang kéo đàn bản nhạc khiến khuôn mặt anh ta đang sợ hơn…người đàn ông đó ngẩng mặt lên
_Cứu tôi xin các người ( tôi vội lùi lại chợt nhận ra đó chính là người đã đâm bố anh ta) …Lâm dừng kéo đàn rồi nhìn sang tôi…

Lâm: Mày đã được sống lâu quá rồi phải không,mày có con không ?
_Có tôi có con xin anh đừng hại chúng
_Không tao có sở thích làm gì cũng phải nhẹ nhàng ,tao sẽ cho con mày theo mày nhẹ nhàng
_Đừng tôi sai rồi tôi chỉ nghe theo lệnh thôi mà đừng làm vậy ?( tôi ngã quỵ xuống ng sai chính là bố mình)
_Ai ra lệnh cho mày Phạm Mộc Hưng đúng không?tao đa điều tra rồi ( Lâm nhăn mặt gật đầu) …anh thư kí đi từ sau cây ra rút dây từ chiếc đàn kéo quanh cổ anh ta…Lâm nhìn sang tôi
_Cô biết tại sao tôi thích nhìn người khác chết khi bị siết cổ không?dẫy dụa và cảm nhận đau đớn tôi thích nó hơn,đôi khi có những việc đâu phải cứ chết là hết đâu phải không ?
_Đừng hãy để ông ta ngồi tù đi,ông ta sẽ phải trả giá
_Vậy thì bố cô gây ra k phải trả giá hay sao?
_Tôi sẽ trả tôi sẽ trả mà đừng hại người đó đừng giết người tôi xin anh đấy ( tôi gào lên)
_Quá muộn rồi tôi hận là tôi k giết dc cô mà thôi ( a ta buông thõng chiếc đàn anh thư kí siết cổ ng đó ông ta dẫy dụa)
_K phải bố cô gái giết đâu ( Lâm vội đổi sắc mặt trợn mắt lên ,anh thư kí dừng ông ta thở)
_Vậy thì ai nói đi nếu mày khai thật tao sẽ tha cho con mày
_Đung là bố cô gái đã gọi tôi để giết nhưng sau đó ông ta gọi cho tôi nói mệt mỏi k muốn hại ai nữa ,lệnh đó đã dc huỷ và người thuê tôi là Trang con gái ông vĩnh ,cô ta nói giết chết bố anh khiến anh k còn gì nữa và tôi cũng dc nghe cô ta ra lệnh phóng hoả nhà cô Trà…Tôi lẳng lặng đứng dậy quay đi
_Anh đừng giết ông ta cũng đừng giết con của họ đừng để chúng sống như chúng ta ( tôi chạy 1 mach đi về ôm Thomas khóc vì thương bố ,con hiểu sai cho bố rồi bố ơi con phải làm sao đây tại sao cô ta lại độc ác như vậy được,cô ta còn đánh tráo cả con của con nữa con phải làm sao đây con sai rồi bố ơi ,bố ơi…Thomas mở mắt
_Mẹ sao thế
_Mẹ vui con ạ ông con luôn là người hiền lành dù đi sai hướng nhưng ông vẫn là 1 người bố mẹ cả đời kính trọng…con ngủ tiếp tôi vừa cười vừa khóc…đột nhiên cánh cửa mở ra Lâm đi tới kéo tay tôi …
_Đi thôi
_Đi đâu ?( a ta cười rạng rỡ khi kéo tay tôi đi) đi đâu vậy nói rõ đi …vào trong tháng máy kính mở ra mật mã lên tầng 9 cảm ứng nhận diện khuôn mặt anh ta…
_Cái này người lạ k lên dc đúng k?( a ta k trl)…thang máy đi lên tầng 9 vào trong anh ta kéo tôi nằm lên giường…ấn nút chiếc giường dâng cao lên trần bằng kính mở ra…tuyết đang rơi tôi giật tay…anh sao cứ củ hành tôi dưới trời lạnh vậy…anh ta nằm cho tay ra sau đầu nhìn bầu trời đầy tuyết
_Trời hôm nay đẹp thật ( anh ta nhìn lên trời cười tươi)
_Tôi chết vì lạnh rồi đây lày ( tôi nằm mà run run anh ta nắm tay)
_Bao năm trôi qua anh vẫn yêu em,dù chuyện tình mình giờ đi xa lắm rồi có phải không?và trái tim dường như đã lạc mất nhau,đêm nào tôi cũng mơ đến em đứng dưới hàng cây đó cười tươi nụ cười trong ánh nắng của mùa thu,,,đó sẽ là khoảnh khắc tôi sẽ mãi k thể nào quên,,,và tôi sẽ k để hạnh phúc này vuột mất 1 lần nữa ,tôi yêu em đó là sự thật tôi muốn hỏi lại lần nữa ,,,em có thể làm bạn gái tôi 1 lần nữa được không?( tôi ngạc nhiên k nói nên lời ) tôi xin lỗi đã để vụt mất em ( tôi nhìn lên trời mà nghĩ đến những gì xảy ra mà rơi nc mắt)
_Em k đồng ý em sợ sẽ lại khiến tất cả xa nhau 1 lần nữa và anh có thật lòng yêu em hay không người con gái lúc nãy ( Lâm ngắt lời)…
_Tôi chỉ biết hiện tại và trong 4 năm tôi chỉ yêu em,và dù ở đây k có những vì sao như ngày chúng ta ở căn nhà đó cùng nhau ngăm sao nhưng mỗi lần tôi nghĩ chỉ cần ở cùng em dưới 1 bầu trời này thì dù e ở đâu tôi vẫn mong em bình yên vậy là đủ và giây phút này tôi muốn được cùng em ngắm nhìn nó mãi mãi ( Lâm quay sang nhìn tôi vẻ mặt nghiêm túc) …anh tiến tới hôn lên môi tôi chúng tôi chỉ biết nhìn nhau cảm nhận sự yêu thương này
_Em sẽ được ở cạnh anh và con chứ
_Đúng vậy tất nhiên rồi ( và rồi chúng tôi ôm hôn nhau dưới trời tuyết này người đàn ông này đang tỏ tình với tôi …)…tới sáng tôi bật dậy k thấy Lâm đi xuống kiểu gì bây giờ …tôi thấy 1 tờ giấy ghi trên bàn…
_Dọn phòng cho anh đi mã đi xuống là ngày tháng năm sinh của con,yêu em ( tôi hôn lên tờ giấy rồi cười)…
_Đi đâu sớm vậy nhỉ ,và rồi tôi don phòng cho Lâm ,k cho ai lên chắc anh toàn tự dọn …1 tiếng sau tôi ngồi thở…ở có 1 mình mà sao rộng vậy riêng phòng tắm đã rộng gần bằng sảnh nhà chị mình rồi…lau bàn làm việc chợt rơi chiếc hộp trên bàn ra 1 chiếc vòng rơi xuống tôi nhặt lên đây là chiếc vòng mình mua ở biển đeo cho Lâm mà…anh vẫn giữ chữ T tên tôi anh đã tự tay khắc lên nó kín chiếc vòng đều là chữ T …trong chiếc hộp có 1 tờ giấy :” anh sẽ mãi dõi theo quãng đường em đi ,anh nguyện mãi yêu em đến suốt cuộc đời và khắc tên em lên trái tim này”….tôi ôm mồm …anh đã hằng ngày ngồi đây nhớ đến tôi sao…thang máy mở ra Lâm bc tới ,tôi quay lại nc mắt lã chã rơi và dơ chiếc vòng lên
_Em thật sự yêu anh Lâm à ( tôi ôm chầm lấy Lâm) em cũng nhớ anh rất nhiều em lo sợ anh k yêu em ( lâm hôn tóc tôi hít và thở dài)
_Đi thôi con đang đợi chúng ta ( Lâm lấy tay lau nc mắt cho tôi)
_Vâng …1 chiếc siêu xe đậu sẵn trước cửa Thomas đang đứng ở dưới cười tươi
_Mẹ ơi bố bảo cho con đi xem cá
_Uk bố mẹ cho con đi nhé Thomas ngoan ,,,và tôi thấy hai bố con đều mặc áo len cao cổ đen và áo phao xanh rêu bên ngoài cũng mặc quần bò giống nhau) anh và con mặc đồ đôi đấy à còn của em đâu
_Em á ( hai bố con hắn nhìn nhau cười cười k hiểu ý gì)…tôi ôm con cả nhà mỗi người 1 chiếc kính mở mui trần đi giữa đường phố …Thomas sướng thích thú chỉ trỏ …
_Anh k bh đưa thằng bé ra ngoài hay sao hãy để con đi học bên ngoài giống các bạn dc k?

_Con anh sẽ dễ gặp nguy hiểm k thể học bên ngoài được ( tôi thở dài)…đi tới viện hải dương bể cá các nàng tiên cá bơi bên trong Thomas nắm tay tôi và Lâm cười sướng
_mẹ ơi cá mập
_Đúng rồi con ,con mẹ giỏi lắm…và chúng tôi quay lại khoảnh khắc này chụp hình đủ thứ
Lâm: Chúng ta đi ăn thôi ( điện thoại Lâm reo liên tục nhưng anh k nghe ai gọi lắm vậy)…ăn uống xong trên đường về con đã ngủ Lâm cầm tay con tình cảm …anh sẽ đi công tác 1 tháng tới em có muốn đi cùng anh k?
_Không em ở nhà vs con ( Trl thẳng thắn)
_Uk ( lâm vuốt má tôi rồi cười)…xe vừa tới nhà thư kí đi ra nói vào tai Lâm gì đó Lâm bảo tôi) em đưa con về ngủ đi ( tôi vừa bê Thomas đi vào thì nghe tiếng hét)
_Anh điên rồi Lâm tôi đã làm gì anh ( Tôi quay lại đưa Thomas cho vú)…chạy tới gần cửa thư kí chặn tôi
_Tiểu thư về nghỉ ngơi đi
_Đó là Trang mà đúng không,tôi muốn nói chuyện với cô ta ( Lâm nói vọng ra)
_Để Trà vào đi ( tôi chạy vào rất nhiều người áo đen chùm đầu đứng dưới anh ta lại ngồi trên trong chiếc áo choàng đen ánh mắt thay đổi)
_Xin ông chủ ra lệnh ( Trang bị chùm đầu)
Trang: bỏ tôi ra anh đã hứa k bh động đến tôi mà,tôi là mẹ của con anh đấy ( A ta hẩy tay ý bỏ chùm mặt ra)
_Vậy sao con của cô sao vô liêm sỉ ( tôi lao tới tát trang hai cái)

_Mẹ của thằng bé đây cô là con khốn nạn giết bố mẹ tôi cướp con tôi
_Rồi sao bây giờ mày đang tự đắc lắm hả Trà ai bảo chúng mày đều ngu hết ( cô ta cười như bị điên)
_Em trả thù xong rồi ( tát có hai cái kêu trả thù vì tôi sợ Lâm sẽ giết cô ta)…
Lâm: lôi nó lên tầng 3
Tôi: Đừng
_lầu 3 là nhẹ nhàng nhất cho nó rồi
Trang: Anh cạn tình ít thôi Lâm ,anh đâu hơn gì tôi để ngồi lên vị trí đó anh đã giết bao người rồi đừng to ra mình vĩ đại ( Lâm cười)
_Cô là loại đàn bà vô liêm sỉ nhất tôi từng gặp,nhưng kẻ tôi giết đều đáng chết cô cũng k ngoại lệ,lôi cô ta đi
_Đừng hãy cho cô ta đi tù đi anh nghe em
_Giết tất cả nhà nó k bỏ sót 1 ai ( Lời Lâm nói ra lúc này khiên tôi sợ bố Thomas là người thế này hay sao) …Tôi gàn
_Cho cô ta đi tù thôi đừng làm vậy ( Lâm đi ra chỗ tôi)
_Thế giới của anh k có hai từ Nhân Từ nếu em muốn ở bên anh hãy học dần đi ( Lâm dơ khăn lên vào mũi tôi ,tôi thấy buồn ngủ ngay sau đó) ngủ đi em như vậy sẽ k thấy k nghe sẽ mơ giấc mơ đẹp trong đó có anh và con là dc ( khuôn mặt Lâm lạnh lùng đó là nhưng gì tôi cảm nhận trc khi ngất đi)…Vùng dậy thấy Thomas đang nhìn tôi cười
_Mẹ dậy roi
_Mẹ ngủ quên từ bao giờ vậy ( bác gái đi vào)
_Nào mẹ con mình đi lễ thôi Trà Lâm nó đi công tác rồi
_Hôm qua con nhớ Trang có tới và Lâm anh ý ( bà gàn)
_Con có biết tổ chức này dưới nó có bao nhiêu người không
_Dạ không?
_riêng đất nước này là 60n người thuộc tổ chức Máu vậy người đứng đầu như nó có thể bỏ qua cho kẻ hại vợ con nó ly tán không?
_Con cái này con…( bà gàn)
_Đi lễ cho lòng thanh thản đi con gái …1 tháng trôi qua tôi vẫn tới trường chị tôi thì đi du lịch vs anh chàng nào đó đến quên đường về nhưng dù sao tôi cũng mong chị sống vui vẻ là được….Lâm bận đến nỗi k gọi cũng chẳng hỏi han gì mẹ con tôi ,bận vậy sao…tới trương Kate vỗ vai
_Dạo này xinh ra đấy
_Ô thế từ trc tôi k xinh à
_thôi xin hồn,hồn khiêm tốn chút đi
_Này có chuyện gì vui thế
_À thì mình đang hẹn hò
_Ai vậy có thế thôi cũng đỏ mặt là sao?
_Thì đó đó người cậu mai đó
_David sao oài thật hả
_Uk hôm đó mình đi mua đồ quên ví nhìn đôi giầy đẹp mà gói xong rồi mới biết quên ví may anh ta chủ tiệm đó
_Và dế là ta nại yêu nhau ư? ( tôi hẩy vai)khao đi
_Mới nhận lời hqua thôi mà
_david đẹp trai đàn ông lại kiếm dc tiền ai chả mê
_Sao bà k mê
_Tôi mê người khác rồi
_Ai vậy
_Bà cũng biết đấy ( vừa nói xong có bạn ăn bánh đi qua tôi ôm mồm oẹ)…sao vậy nhỉ chắc để đói nên vậy…tan học tôi đi đường mà ngủ quên cho tới khi chú tài xế gọi
_cô Trà về tới nhà rồi
_Vâng cám ơn chú ( đến tối ăn tôi cũng oẹ)…
Bác gái: Con lại sao vậy Trà
_Từ mấy hôm nay con hay buồn nôn quá
_Hay con lại có bầu vậy ( tôi đỏ mặt)
_Chắc k phải đâu ạ
_Nhìn con giống lúc bầu thằng Thomas lắm,chị vú mau mang que thử đến đây cho tôi
_nếu có thì sao đây ( tôi vò đầu)
_Thì sinh tiếp chứ sao nhà ta neo người đẻ càng đông càng vui con à,chỉ tội cho con thôi ( tôi đi thử thai và kết quả là 2 vạch)…tôi đờ đẫn đi ra Bác gái đang mong ngóng
_Sao rồi con lại có sao
_Vâng con lại có bầu rồi ( tôi nhăn nhó )
_Tốt quá rồi Lâm hiện tại đang ở Lasvegas cv ở đó xong sẽ bay thẳng về đây để mẹ gọi
_Thôi để con tự nói đi ạ con ngại lắm
_Vậy con có muốn qua chỗ nó cho bất ngờ đi con nó về Mỹ rồi mà qua tận nơi cho bất ngờ nó sẽ vui lắm đây…
_Nhưng có ảnh hương cv k ạ ,anh ý về Mỹ rồi cũng k gọi cho con
_vậy con thử 1 lần đi tìm nó xem sao?…và rồi tôi quyết định hôm sau bay đi lasvegas để gặp Lâm…bác đưa địa chỉ căn biệt thự mà Lâm ở …tới nơi tôi hít thở và tự nhủ anh sẽ vui lắm đúng không?…vừa bc tới cửa vệ sỹ chặn
_Cô Trà xin quay về đi ạ
_Sao vậy tôi có việc muốn gặp Lâm
_Cái đó thư kí hiện tại đã ra ngoài nên …( họ ấp úng)
_Tôi sẽ chờ ở sảnh k làm khó các anh bh anh ta dậy báo là tôi chờ ở phòng khách
_Cái đó chúng tôi ( tôi vỗ vai)
_Các anh đuổi tôi lần nưa đó à
_Dạ k chúng tôi k có ý đó ( tôi đi qua họ vào sản ngồi họ cứ đứng canh tôi)
_Các anh làm việc đi tôi ngủ chút đây ( họ vừa quay ra tôi chạy thẳng lên trên phòng)
_Kìa cô Trà k dc lên đo đâu ạ
_Tôi là bạn gái mà sao k dc ( tôi mở cửa phòng đúng lúc anh ta mở ra thấy anh ta tôi cười) đây rồi bất ngờ không ( tôi cười tươi Lâm ngạc nhiên) …chợt có tiếng bên trong phòng
_Ai vậy anh ( cô bạn gái cũ của anh ta đang mặc chiếc váy ngủ mỏng dính thấy hết nội y) ai vậy em hỏi k nói ý đêm qua làm em mệt muốn chết đây này ( Cô ta quàng tay vào vai Lâm nhìn ra tôi,tôi vội kéo đóng cửa lại)…chân tôi không bước nổi nữa cảm giác này nó cứ sao sao ý nhỉ ,nc mắt rơi tôi vội gạt rồi cười đám vệ sỹ đứng im tôi đi qua họ
_Giờ thì k cần cản tôi nữa ,các anh làm tốt lắm ( tôi cắn răng chạy 1 mạch đi)…hắn ta thâm chí còn k đuổi theo mình,,,yêu là gì?là chà đạp lên người mình yêu sao …tôi alo cho bác gái
_Bác đặt giúp con vé về Việt Nam với ạ
_con gặp chưa sao rồi bảo nó chưa
_con gặp rồi Bác ạ con về thăm dì con gia đình có vc gấp bác đặt cho con chuýen sớm nhất con sẽ đưa Thómas về thăm dì nhanh bác nhé…và rồi tôi tự nhủ với lòng tôi sẽ đi rời xa khỏi anh tên khốn kiếp…tổn thương tôi mãi mãi tôi vẫn là đứa thừa thãi trong cuộc đời anh mà thôi….xe vệ sỹ đi tới
_cô Trà ông chủ nói đưa cô ra sân bay cân thận
_Tôi có bạn đón rồi cám ơn ( tôi cố tỏ ra bình thường bởi vì như vậy mới có thể ra đi yên bình lặng lẽ)…tất cả sẽ là dấu chấm hết Vũ Ngọc Lâm tôi hận anh….
_
– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN