Tôi Đã Sống
Phần 20
Nếu trời đã cho mình có nhau thì sao phải reo u sầu…tôi bc đi mà lòng cảm thấy có gì đó nặng trĩu trong lòng,ra tơi sân bay tôi ngồi mất hồn dòng người đi qua,đối với anh ta tôi thật sự chẳng là gì mãi mãi là kẻ thừa…về tới Cổ Máu tôi chạy vào đón Thomas vệ sỹ can ngăn
_Ông chủ có lệnh cho tới khi ông quay về tiểu thư không được đến gàn cậu chủ cũng như không được phép ra khỏi đây?
_tại sao lại k cho tôi gặp con
_Cái này là lệnh chúng tôi rất xin lỗi mời tiểu thư về phòng nghỉ ngơi
_Không tôi cần găp thằng bé ( 1 nhân viên nữ đi tới bịt khăn vào mũi tôi ngất)…khi tỉnh lại tôi đã nằm trong phòng chạy ra mở cửa họ đã khoá bên ngoài …mở ra tại sao anh lại nhốt tôi Vũ Ngọc Lâm tôi đã làm gì sai với anh ,tại sao anh lại làm vậy …tôi đã làm gì ( tôi ôm cánh cửa gục xuống khóc nghẹn) tôi đã làm gì sai …người sai là anh cơ mà ( đến nửa đêm tôi nghe tiếng cạch cửa tiếng cất lên)
_Trà chị đây ( tôi ngẩng lên rũ rượi) anh ta làm gì em thế này
_Đưa em đi khỏi đây đi chị làm ơn đưa em đi đi ( chị kéo tay tôi ra hai vệ sỹ bên ngoài chị quấn cổ nằm bất động) chị liệu có sao k?
_K sao đâu đi thôi em đừng lo ( đội mũ vào coi như đi cùng chị mới qua dc cửa)…
_Còn Thomas
_Tạm thời ra đi đã rồi kiếm cách cứu thằng bé sau?…
_Vâng ( tôi đi qua họ cúi đầu)
Vệ sỹ: ai đây chị Yến
_Đệ mới của tao đấy hỏi nhiều ?( chị mở cửa xe tôi đi lên nhanh chóng rời khỏi đó chị đưa tôi đến 1 khách sạn dùng tên khác để dki phòng) nghe chị nói đây nếu có điều gì xảy ra hãy hứa rằng em phải giữ được em còn sống hiểu không?
_Chị nói vậy là sao?
_Phòng tránh thôi mà ngủ đi chị mệt rồi cũng ngủ đây mai rồi tính ( đến gần sáng tôi mới thiếp đi đến khi mở mắt dậy k thấy chị đâu) trên bàn có tờ giấy :” Chị có thể sẽ k quay về nữa tiền ở dưới gầm giường và ở túi sách trong ngăn gửi đồ ở khu tau điện ngầm khoá chị để trong đó hãy đi thật xa đi em đừng gặp lại ng đàn ông này nữa ,Thomas lớn khắc nó sẽ tìm em nó là con anh ta sẽ k sao cả em phải tư lo bản thân,khi nào về tới nhà thắp hương cho bố mẹ hộ chị”…chị đi đâu vậy sao chị lại k quay về nữa,,,k lẽ….tôi bật dậy cúi xuống gầm giường 1 túi sách đầy tiền,,,tôi vội với máy gọi cho chị đã thuê bao…tôi vội vàng mặc đồ đi ra nhà gas vé và đồ chị đã mua sẵn cho tôi và 1 thẻ tài khoản,,,cảm giác này giống như khi bố đưa thẻ cho mình trc khi mất vậy…k lẽ ,,,k thể nào tôi vội ra lấy máy công cộng gọi cho bác gái
_Bác con đây chị của con ( bác ngắt lời)
_Chị của con đã phạm lỗi rồi người của tổ chức lại đi hại lẫn nhau đó là điều tối kị
_Do con mà chị chỉ khiến họ ngất đi thôi
_Hình phạt cho chị con đang dc thi hành bác k có cách nào cứu cả,con hãy quay về đi k thể chạy thoát khỏi nó đâu con đang ở nhà ga đúng không?
_Con sẽ về bác hãy nhắn vs anh ta con sẽ ngoan ngoãn ở lại bảo anh ta nhất định k dc hại chị con,nhất định ( tôi vội cúp máy rồi bắt xe quay về Cổ Máu) anh nhất định k dc hại chị của tôi…vừa bc tới nơi vệ sỹ tránh đường cho tôi vào
_Tiểu thư xin mời vào ( tôi chạy vào sảnh thấy chị đang bị trói tay ngồi giữa nhà) những sát thủ cấp cao đứng vây quanh có cả david…1 người đàn ông lớn tuổi đi tới nói to
_Ông chủ sẽ về trong 5p nữa chúng ta nên tự giải quyết cô ta tránh phiền đến boss
David: Không được tất cả phải chờ boss về đã k được làm vậy
_Cậu điên rồi david chúng ta cấp trên dc quyền xử lý cô ta,ng của tổ chức lại đi hại nhau còn ra thể thống gì nữa
_Tôi cũng bằng cấp ông đấy tôi nói k dc là k dc ( tôi chạy tới ôm chị ,chị đờ đẫn k nói câu gì tiếng máy bay bọn họ hô cúi chào anh ta bc xuống trong bộ áo đen găng tay da khuôn mặt vẫn vậy vô hồn)…anh ta đi qua tôi ngồi lên trên quay xuống nhìn chị em tôi như những kẻ tội đồ…
Nv cấp cao: Boss cô ta sẽ xử lý ra sao ạ
_Cứ nội quy mà làm còn phải hỏi sao ( a ta bỏ nc trà ra uống 1 cách bình thản)
_Dạ vâng mang dao vào đây ( tôi lắc đầu )
_Không Vũ Ngọc Lâm tôi xin anh tôi sẽ giết chết anh nếu anh động đến chị tôi
Nv: Láo toét còn k mau lôi cô ta đi ( a ta nhìn xuống ông ta)
_Tao chưa nói mà mày dám mở mồm à,mày biết cô ta là ai k?
_Dạ k thưa boss ( ng đàn ông cúi đầu sợ sệt)
_Tao sẽ đuổi Phạm Mộc Yen khỏi tổ chức ngay từ bây giờ
Thư kí: Đưa dao lại đây ( tôi chắn anh thư kí)
_Anh định làm gì đừng hại chị tôi ( a thư kí thở dài)
_Cô Trà đây là nội quy đã là nội quy thì k ai có thể ngăn cản được( a ta gàn đẩy mạnh tôi ra ) xl cô Trà ( a ta lao tới đâm 1 nhát vào bụng chị tôi)…chị ộc máu mồm ra rồi nhìn tôi cười…
_Không thể nào ….không ( tôi hét lên)…
Nhân viên: Tại sao lại đâm có 1 nhát nó muốn ra khỏi tổ chức thì phải đâm nhát nữa chứ ( tôi chạy tơi anh thư kí buông dao thở dài)
David: Đừng đâm nhát nưa yến sẽ chết đấy ( tôi ôm chị tôi rất chặt máu chảy ra )…
_Chị ơi em sai là do em sai ,em sẽ k gặp anh ta nữa chị ơi chị ơi ( tôi gào lên chị dựa vào vai tôi )
Thư kí: Boss có lệnh đưa cô Yến đi đi
Nhân viên: Không dc sao lại vậy dc cô ta còn thiếu 1 nhát nữa ,k có nhát ý k thể ra khỏi tổ chức được
David: Dể anh đỡ yến ( David đỡ chị tôi chạy theo sau)…
Lâm: Tháng ngày con người sống chỉ có 1 khoảnh khắc nhất định quyết sự sống giữa cái chết ,tao đã dậy dỗ cô ta vậy tao sẽ chịu 1 nhát thay vào đó lập tức thi hành ( Tôi quay lại Lâm cầm con dao đâm thẳng vào bụng ,các nhân viên quỳ hết xuống cúi đầu)…
Nhân viên sợ hãi ngồi im:Lệnh có hiệu lực thưa ông chủ ( ý đâm thay yến dc phép)
Lâm: Tốt ( a ta nhăn mặt đi ra phía cửa đứng trước tôi anh ta cười) tao đa thi hành xong thay cho cô ta đã bước qua dc cánh cửa ,từ nay về sau nếu ai trong tổ chức nhắc lại chuyện ngày hôm nay giết k bỏ sót ( David đã đưa chị đi còn tôi vs thân thể đầy máu đứng lặng nhìn nước mắt lã chã rơi) em còn muốn cùng tôi đi dưới hàng cây cùng nhau lắng nghe những bản nhạc của tôi hay không,em có tự tin rằng tôi chỉ yêu có mình em hay không?không đúng không?
_Tôi muốn hỏi anh thật lòng liệu ta có thuộc về nhau có nên hay không?( Lâm nín ròi ộc máu ra thư kí và nhân viên chạy tới anh ta dơ tay ý đừng lại gần)
_Tôi chỉ nói tôi yêu em bằng trái tim,tôi sợ mất em ,rất sợ ( Lâm thở máu bắn lên người tôi)
_Giá mà tôi k quen anh thì sẽ k có ưu sầu k khổ đau ,đối với tôi tất cả đã kết thúc rồi yêu tôi anh chỉ khiến tôi đau lòng hơn mà thôi ( a ta cười nụ cười của máu rồi sờ lên khuôn mặt tôi trong bàn tay đầy máu ,nước mắt anh ta rơi)
_Hãy đi đi rời xa khỏi đây,chính vì yêu em tôi sẽ không để em ở cạnh tôi nữa thế giới của em khác với tôi,người đâu đưa cô ta đi ra khỏi đây ( a ta đẩy tôi ra khỏi cánh cửa )
_Tôi k hiểu còn Thomas thì sao ( a ta gục xuống ôm bụng)
_Em sẽ được nuôi nó hãy nuôi thằng bé đừng để nó giống như anh…( Tôi ôm mồm khóc)
_Hãy bảo trọng hy vọng chúng ta k găp lại nhau nữa,cũng chúc anh hạnh phúc…( tôi đứng dậy quay đi ,ngoái lại thấy Lâm ôm bụng nhìn tôi cười nước mắt của chúng tôi lai rơi 1 lần nữa )…và tôi lại hỏi ông trời nếu trời đã cho chúng tôi gặp nhau thì tại sao?,…tại sao lại reo cho nhau những đau buồn đến thế này,máu và nước mắt luôn là thứ có trong cuộc tình của chúng tôi…
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!