Tôi Không Hợp Yêu Đương - Chương 9 + 10
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
118


Tôi Không Hợp Yêu Đương


Chương 9 + 10


Sau khi thông suốt hết lời nói của Phương Uyển, trong lòng Giang Chi Châu vẫn không hề dễ chịu chút nào. Về mọi mặt Phương Uyển đều rất ưu tú, tuy nhiên khi biết cô ta lừa gạt anh thì anh lại hơi bực mình, nhưng suy cho cùng thì đây cũng là vấn đề của anh, là anh từ đầu đến cuối vẫn không bước qua được con đường này.

Nếu như theo lời cô Hạ ở lầu trên thì anh nhất định sẽ cô đơn sống quãng đời FA còn lại cả đời rồi.

Nhớ đến cô Hạ, anh mới chợt phát hiện là tiếng lạch cạch khiến người khác đau đầu kia không biết đãbiến mất từ khi nào. anh vô thức ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, sau đó bước đến chỗ bàn máy tính mở máy lên, sau đó click vào diễn đàn Hải Giác.

【Hốc Cây】Hình như tôi không hợp với yêu đương

#1: Chó Con

Tôi có tính sạch sẽ và chiếm hữu cực cao, tôi không thể chấp nhận việc bạn gái mình đã có kinh nghiệm về tình cảm. Tôi đã tới gặp bác sĩ tâm lý nhưng chẳng chuyển biến tốt hơn chút nào. Trong nhà cứ luôn sắp xếp xem mắt cho tôi, có vài người rất ưu tú nhưng đều vì do từng quen bạn trai mà bị tôi từ chối. Có thể là tôi thật sự không hợp với yêu đương.

#2: Ông nội bạn

đã thế kỉ gì rồi mà còn tồn tại loại người đàn ông thích sạch sẽ, hahaha!!!

#3: Mạc Thiên Vương đã post hình selfie rồi à?

Lầu trên yêu cầu người ta là xử nữ, nhưng anh có là xử nam không?

#4: VIP Úc thị chuyển giao chuyện cá nhân

Ghét nhất loại đàn ông thích sạch sẽ! Đúng là anh không thích hợp với yêu đương, độc thân cả đời đi!

#5: Trêu chọc tính mạng

Hai lầu trên đừng ngu ngốc nữa, trên thế giới này làm sao còn xử nam đúng theo ý nghĩa mặt chữ được chứ, lần thứ nhất của bọn họ đều cho tay phải cả rồi.

#6: Cơn gió mang theo hơi lạnh

Lầu trên sao lại độc miệng như vậy, không thấy nhân vật chính của topic này là Hốc Cây hay sao? Hơn nữa lầu trên đó cũng đã nói là đi gặp bác sĩ tâm lý trị liệu, đều là đám anh hùng bàn phím thất bại.

#7: Mạc Thiên Vương đã post hình selfie rồi sao

Ôi hay #6 kích động vậy, nếu chúng tôi là đồ thất bại thì bạn là gì? Nếu bạn thích lầu trên như vậy thìđến với anh ta đi. Nhưng có lẽ người ta sẽ chia tay bạn vì bạn không phải lần đầu thôi.

#8: Cơn gió mang theo hơi lạnh

#7 thật xin lỗi, nhưng tôi là đàn ông, tôi khuyên mọi người đừng đi theo #Mạc Thiên Vương đã post hình selfie rồi sao để sủa loạn, đừng để hắn hắt nước bẩn được không?

#9: VIP Úc thị chuyển giao chuyện cá nhân:

#8:Sủa loạn trong topic hình như chỉ có mỗi anh mà thôi nhỉ? anh là đàn ông anh giỏi lắm à?Vừa nhìn đã biết là cùng một dạng cuồng xử nữ với lầu trê nrồi, thật là buồn nôn!

#10: Ăn một miếng đậu thông minh được không

À, tôi cũng là đàn ông đây, cũng hiểu đôi chút về tâm lý này của lầu trên, nhưng bây giờ đã có phẫu thuật vá màng trinh rồi, cần gì phải để ý chuyện này chứ? Các anh em phóng khoáng một chút đi.

#11: Dây dưa ung thư thời kỳ cuối

Trong một lúc đã khiến tôi đồng ý với các lầu trên hai lần, buồn cười ghê ta. Đề nghị lầu trên và lầu trênnữa ở bên nhau đi, đừng gieo tai hoạ cho ngườikhác.

#12: Dây dưa ung thư thời kỳ cuối

Đường truyền kết nối tốt [ kết nối] chúc hai người trăm năm hoà hợp.

Giang Chi Châu xem đến đây rốt cuộc gương mặt cũng có chút biểu cảm, người đó..? anh di chuyển con chuột, click vào kết nối của #12

【Hốc Cây】Hình như tôi không hợp với yêu đương Giang Chi Châu: “……”

Trong một lúc anh lại đăng 2 lần cùng một status.

anh chậm chạp tập trung lại, nhìn màn hình màn hình.

“Tôi cũng cảm thấy mình không hợp với yêu đương, tôi rất thích cảm giác mập mờ tim đập loạn nhịp lúc thả thính nhau, nhưng sau khi chính thức quen nhau, mỗi lần người đó muốn ôm tôi hay là hôn tôi, tôi đều cảm thấy buồn nôn. Ừ thì cũng không thể nói là buồn nôn nhưng cảm giác rất mẫu thuẫn, có thể tôi không thích thân mật với người khác, dù người khác đó là bạn trai mình. Tôi không biết tại sao nhưng lúc người muốn tiến thêm bước nữa với tôi, tôi bắt đầu cãi nhau với người đó và cuối cùng là chia tay.”

Giang Chi Châu: “……”

Nhìn thấy trên thế giới này còn có người có tật xấu như mình, anh cảm thấy trong lòng thoải mái hơn nhiều.

#2: Tôi chính là tôi

Chỉ có thể nói là cô vốn không thích bạn trai của mình, xem xét xong.

#3: Nhìn chằm chằm mông mèo

Căn bệnh của lầu trên cũng khá giống với tôi…. Bạn bè nói tôi độc thân quá lâu rồi, quen một mình rồi không chấp nhận được hành động thân mật với người khác.

#4: Đừng chaumày

Loại phụ nữ lầu trên thật đáng sợ, người đó có sai gì đâu, nếu biết bản thân mình có vấn đề thì đừng lãng phí tình cảm và thời gian của người khác nữa được không?

#5: Mèo con meow meow

Chỉ có mình tôi cảm thấy bạn trai của lầu trên là đẹp trai hay sao? Khưa khưa

#6: Dây dưa ung thư thời kỳ cuối

Chủ topic có thể đi đến phòng khám với lầu trên đấy [ kết nối ] không cần cảm ơn tôi, tôi tên Lôi Phong.

…..

Hạ Duy lướt xem, khoé miệng liền bị co rút. Loại đàn ông thích sạch sẽ này, rõ ràng là còn ác liệt hơn cônhiều!

Có lẽ là…

cô chán nản duỗi lưng một cái, ngã xuống chiếc giường lớn mềm mại. cô nằm trên gối vươn tay lấy điện thoại bên cạnh, thuận tay nhấn vào chỗ nhắn tin với đám bạn thân. Sấu Sấu và Bát Bảo vẫn đang thảo luận hăng say ngất trời về mấy người bạn trai cũ của cô, thậm chí những tấm ảnh cô đã từng đăng tải cũng bị các cô đào ra săm soi. Hạ Duy nhất thời hơi hoảng hốt, trong đầu chợt hiện ra những khoảng thời gian ngắn ngủi ấy.

Người bạn trai đầu tiên của cô là đồng nghiệp trong công ty. Lúc đó cô vẫn là biên tập của tạp chí, vị đồng nghiệp đó rất chăm sóc cô trong công việc lẫn cuộc sống, cũng đặc biệt dịu dàng. Sau đó cô và tổng biên tập vì có mâu thuẫn nên cãi nhau, khiến cô phải tạm rời khỏi cương vị công tác. một ngày trước khi cô đi, đồng nghiệp đó chính thức tỏ tình với cô.

Ba tháng đầu là khoảng thời gian ngắn vui vẻ nhất của bọn họ,sau khi cô rời khỏi cương vị công tác thìđến lớp học chuyên môn học vẽ móng, sau đó lại vội vàng tìm nơi làm cửa hàng và dọn nhà. Tuy có bận rộn nhưng yêu đương cũng rất thoải mái, hai người đều vui vẻ. Bởi vì nhà của Sấu Sấu rất gần vớicửahàng cô thuê nên cô chuyển qua đó ở, cô còn nhớ ngày đó anh ấy giúp cô chuyểnnhà, buổi tối muốn ở lại ăn cơm sau đó tiến thêm một bước…. Sau đó bọn họ chia tay!

Người bạn trai thứ hai là quen được hồi hè năm ngoái. cô đặt một phần cơm hộp online, sau đó còn nóithêm muốn anh chàng đẹp trai nhất tiệm ship đến cho cô. không ngờ chủ tiệm lại để một anh chàng đẹp trai đếnthật.

anh chàng giao hàng đó nhìn có vẻ còn khá trẻ, sau khi thân thiết rồi cô mới biết anh chàng này vẫn còn học đại học, nhân dịp nghỉ hè để làm thêm. Lúc thời tiết nóng nhất, mỗi ngày giữa trưa cô đều chọn nhà hàng này giao đồ ăn đến, anh chàng đẹp trai đó cũng mỗi ngày vượt nắng nóng giao hàng cho cô, có một lần là vào buổitối.

cô cảm thấy cha ruột còn không đối xử tốt như vậy với cô.

Thế nhưng có tác dụng gì chứ, cuối cùng cô vẫn vứt bỏ người ta đấy thôi. Hạ Duy cảm thấy sau khi chết chắc cô sẽ xuống địa ngục mất….

Aiss! cô bực bội vuốt tóc, nhưng… những bình luận đó nói cũng đúng, cô

đừng nói yêu đương gì nữa, FA thì FA! cô tắt máy tính và tắt đèn, buộc mình nhắm mắtlại.

Để ngày mai đi thang máy không gặp gã họ Giang đáng ghét kia, cô muốn đi sớm 10 phút nên bây giờ đi ngủ sớm một chút!

Mà gã họ Giang đáng ghét nào đó cũng trằn trọc đến rạng sáng mới ngủ được. Sáng hôm sau vừa định ra ngoài thì anh nhận được điện thoại của dì út, nội dung y hệt như anh dự đoán, đúng là về chuyện của anh và Phương Uyển.

“Chuyện này tuy là Phương Uyển có sai nhưng hiếm thấy con ở bên cô bé ấy tốt như vậy, cứ chia tay như vậy thì rất tiếc.”

Giang Chi Châu không nói gì, dì út khẽ thở dài nói,“Được rồi được rồi, để dì đi tìm người khác cho con, lần này dì sẽ tìm hiểu cặn kẽ hơn.”

“không cần đâu dì út, bây giờ con không muốn đi xem mắt nữa.”

Dìútsửngsốt,“Dì biết trong lòng con không chịu được, nhưng con không thể vì đó mà từ bỏ được,lần này không được thì còn lần sau,con còn trẻ như vậy mà chút thử thách ấy cũng không chịu được sao?”

“thật sự không cần, con muốn ở một mình một thời gian đã, điều chỉnh lại tâm trạng, sau này nói sau đi.” anh không đợi dì út trả lời mà đã cúp điện thoại, anh thật sự hơi mệt rồi, thật ra đối vớianh mà nóicô đơn sống quãng đời còn lại cũng không có gì đángsợ.

Vừa thả di động vào túi áo thì thang máy đã đến,vừa mở cửa anh liền thấy cô Hạ ở lầu trên đang đứng bên trong.

Giang Chi Châu: “…..”

anh đi sớm 10 phút vì để không đụng mặt cô mà.

Hạ Duy cũng tuyệt đối im lặng, nhưng gã họ Giang này thật đúng là âm hồn không tan mà.

Hai người đứng trong thang máy đều giữ im lặng như nhau, Giang Chi Châu nghĩ ngày mai có lẽ nên đisớm 15 phút. Đến bãi đỗ xe, con mèo vàng vẫn đứng bên cạnh xe hắn——chỉ có điều lần này nó mang thêm bạn bè nữa.

một con chuột chết. Giang Chi Châu: “……”

Đây đã là lần thứ hai con mèo vàng này đem con chuột đến cho anh rồi, lần trước anh đã có một cuộc nói chuyện thật dài với nó, khoảng thời gian dài sau nó cũng không ngậm chuột chết trong miệng tới nữa, không ngờ… có thể hôm nay tâm trạng của nó tốt chăng.

“Meow~” Con mèo vàng thấy Giang Chi Châu liền kêu một tiếng, còn ngẩng đầu ngậm con chuột chết đến cho anh nữa.

Giang Chi Châu dở khóc dở cười, anh cho nó nước và đồ ăn,rồi lấy khăn giấy từ trong xe cầm đuôi con chuột lên. Mèo cam ngẩng đầu nhìn anh một cái, lại tiếp tục ăn đồ ăn cho mèo của nó. Giang Chi Châu không ném con chuột trước mặt nó mà đi ngoài bãi đỗ xe ném vào thùng rác.

Lần thứ hai xử lý xác chuột chết, anh đã tự nhiên hơn lần đầu tiên rất nhiều.

anh lau tay rồi trở về, ngồi xổm bên con mèo nói, “Cảm ơn món quà của mày, nhưng lần sau đến khôngcần khách sáo như vậynữa.”

“Meow~”

Giang Chi Châu im lặng cong khoé miệng, mở cửa lên xe. Lúc chạy ngang qua ga tàu, anh nhìn thấy cô Hạ vừa bước vào tàu điện ngầm vừa nói chuyện điện thoại.
“Mẹ nói là Hạ Minh Minh muốn đến chỗ con sao?” Hạ Duy hỏi mẹ mình ở đầu bên kia.
“Ừm, mẹ thằng bé nói là đến thành phố A để tìm việc làm, tạm thời chưa có nhà ở, muốn tìm việc trước rồi mới thuê nhà ở gần công ty.”
“À, vậy à, nhưng có thể ở gần công ty rất ít nhà cho thuê mà.”
“Chuyện này thì từ từ cũng tìm được việc phù hợp thôi, nhưng chuyện gấp bách là phải có nhà ở trước đã.”
Hạ Duy suy nghĩ một chút, “Con thì không sao rồi, nhưng để con hỏi Sấu Sấu đã, để xem cô ấy nói thế nào.”
“Được, con hỏi xong thì báo cho mẹ biết, nếu không được thì giúp thằng bé tìm chỗ khác.”
“Được.” Hạ Duy sợ tín hiệu trong tàu điện ngầm không tốt nên không đi chuyến sau nữa. cô đứng ở ven đường nhắn tin cho Sấu Sấu,
“Sấu Sấu, em trai mình muốn đến thành phố A tìm việc làm, tạm thời chưa có chỗ ở, muốn ở chỗ của mình vài ngày được không?”
Không gầy mười cân không đổi tên: Được chứ, dù sao cũng là cậu quét dọn nhà mà ~ Em trai nào của cậu vậy?
Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: Em họ của mình – Hạ Minh Minh.
Không gầy mười cân không đổi tên: À mình nhớ rồi! Mình nhớ rõ cái tên này cả đời luôn ha haha
Năm nay mười tám tuổi lại muốn tự sát: …… [ mỉm cười ]

Hạ Minh kém Hạ Duy bốn tuổi, còn một năm nữa sẽ tốt nghiệp đại học. Hạ Duy đón cậu ở nhà ga, sau đó dẫn cậu đến phòng mình ở chung cư.

“Ôi mẹ ơi, chị! Chị được ở chung cư cao cấp quá!” Hạ Minh kéo rương hành lý trong tay, mắt liên tục nhìn quanh, “Chỗ này rất gần khu mua sắm, bao nhiêu tiền một mét vuông thế?”

Hạ Duy nhún vai: “không biết, chị chưa hỏi Siêu Gầy vì sợ kích thích quá không chịu nổi.”

“Ha ha ha ha ha, chị nhìn xem trong hồ nước còn có cá nữa kìa!” Hạ Duy: “…”

Tên em trai ngốc nghếch như thế này liệu có thể tìm được việc không đây? cô cảm thấy lo lắng quá.

“Tại sao em lại nghỉ việc ở công ty cũ?” cô nghe thím nói sau khi tốt nghiệp, cậu chàng này đi làm tại công ty bất động sản, tuy tiền lương không cao nhưng công ty kia là là top 500 xí nghiệp trên thế giới, rất có cơ hội phát triển.

Hạ Minh tỏ vẻ đầy căm phẫn nói: “thật sự là em không thể chịu được đám nhân viên kia nữa, một cái bảng báo cáo đơn giản để nộp cho sếp, em nói với bọn họ bao nhiêu lần, vậy mà lần nào cũng vẫn sai, cuối cùng người bị mắng chỉ có mỗi em! Hơn nữa có người còn luôn luôn tự cao, tự cho mình là đúng, em chỉ lỗi sai cho anh ta, còn sửa giúp bao nhiêu lần. Vì thế nên mỗi ngày em đều không thể làm việc của mình mà chỉ ngồi giúp bọn họn kiểm tra bản khai xong đúng chưa thôi à?”

“À… Việc này em có thể với phản ánh với cấp trên của em cơ mà?”

“Em phản ánh nhiều rồi, lúc đó bọn họ đều hứa là sau này sẽ làm tốt, nhưng sau đó sai vẫn hoàn sai, em cũng không hiểu làm sao mà bọn họ tốt nghiệp đại học được nữa!”

Hạ Duy: “…”

Có thể thấy cậu em trai này vô cùng bực bội.

“Việc này thì thôi cho qua đi, công ty của chúng em còn có một nghiên cứu sinh, cùng chức vị với em, cà ngày cậu ta không làm việc gì cả, vứt hết toàn bộ cho em, em làm nhiều như vậy, thế mà cuối cùng công ty phái người tới tổng công ty học tập thì lại phái cậu ta chứ không phái em, làm sao em có thể chịu được đây?”

“…” Hạ Duy im lặng một hồi, sau đó vỗ lưng cậu nói, “Em phải chịu nhiều vất vả rồi, ai bảo em chỉ là một nghiên cứu sinh chứ.”

“Em biết là bằng cấp của cậu ta cao hơn em, nhưng em vẫn nuốt không trôi cơn tức này!”

“Ừ… Chị cũng không có tư cách gì để nói em…, dù sao lúc trước chị cũng vì cãi nhau xích mích với chủ biên nên mới nghỉ việc mà. Nhưng chị phải nói cho em sự thật tàn nhẫn là những việc mà em vừa nói sẽcó thể gặp phải ở bất kỳ một công ty nào, không phải đổi chỗ làm việc là có thể giải quyết được đâu.”

“… Sao cuộc đời này lại gian nan như thế, nếu vậy thì em cũng tự làm ông chủ như chị.”

“Vậy trước tiên em cũng phải tự tích lũy vốn liếng đi đã nhé, chị cũng đi làm vài năm rồi mới nghỉ việc đấy. Đến rồi, ở đây.” Hạ Duy nói xong bèn cầm chìa khóa quét cổng ra vào, sau đó đẩy cửa lớn vào khu số 3, để cho Hạ Minh đi vào trước.

“Em ấn thang máy đi.” Hạ Duy hơi hất hàm, chỉ cho Hạ Minh hướng đến thang máy, trên tay cô cầm một cái túi nặng trịch, bên trong toàn là đặc sản của thành phố D mà Hạ Minh mang cho cô. đi lại có hơi vất vả, chân giày cao gót bước đi không vững vàng, cô hơi lảo đảo một chút, may là không ngã sấp xuống, chỉ có điều rất nhiều cam trong túi bị rơi ra ngoài rồi.

“A a a đừng lăn!” Hạ Duy vừa kêu vừa chạy đuổi theo hướng mấy quả cam đang lăn, Hạ Minh thấy thế cũng định đi qua giúp cô. Vừa xoay người, cậu ta chợt nghe thang máy “Đinh” một tiếng, thang may từ gara tầng hầm lên đến nơi.

“Xin lỗi chờ một chút!” Hạ Duy nhanh chóng nhặt một quả cam bên chân lên, cũng không hề nhìn người trong thang máy là ai, Giang Chi Châu nhìn thấy Hạ Duy và Hạ Minh ngoài cửa thì lông mày khẽ nhíu lại. Bình thường buổi trưa anh đều về nhà ăn cơm, thuận tiện nghỉ ngơi một chút, ba giờ chiều lại đi đến Thiên Hạ cư. không ngờ hôm nay trở về lại gặp được Hạ tiểu thư tầng trên – lại còn dẫn theo một chàng trai trẻ mà anh chưa từng gặp cùng với hành lý.

anh liền giơ tay lên, nhấn nút đóng cửa.

Lúc cửa thang máy sắp đóng lại, Hạ Duy đưa tay ngăn lại, cô đang thấy khó hiểu tại sao người ở bên trong lại làm như vậy, nhưng sau khi phát hiện là Giang tiên sinh tầng dưới, cô lập tức hiểu rõ rồi: “anhcó ý gì vậy? Nhìn thấy chúng tôi ở bên ngoài còn cố ý đóng cửa à?”

Giang Chi Châu bỏ qua câu hỏi và ánh mắt của cô, mặt không đổi sắc đứng nguyên tại chỗ. Hạ Duy hừ một tiếng, không để ý đến anh nữa, Hạ Minh đằng sau đi theo cô đi vào thang máy, tiện tay nhặt hai quả cam thả vào trong túi áo.

Cậu ngẩng đầu nhìn thoáng qua Giang Chi Châu, người này vừa rồi tuyệt đối đã nhìn thấy bọn họ rồi, mọi người là hàng xóm với nhau, chẳng lẽ chờ một lát như vậy cũng không được sao? Xem ra chị Hạ Duy nói đúng, loại người như thế này ở đâu cũng có thể gặp được!

Giang Chi Châu cũng nhìn lướt qua cậu mà không để lộ, người này chắc chắn không phải người lần trước anh nhìn thấy ở vườn hoa trong chung cư, mới qua một thời gian ngắn mà cô ta đã đổi bạn trai rồi? Hơn nữa rõ ràng là còn chuẩn bị ở chung.

không thể không nói khẩu vị của vị Hạ tiểu thư này thật phong phú, nhìn chàng trai trẻ này,vẫn còn chưa hết non nớt… Chẳng lẽ dạo gần đây phụ nữ đều thích mẫu bạn trai ít tuổi hơn à?

“Chị, thang máy của chung cư chị ở thật cao cấp!” Tên ngốc Hạ Minh bỗng nhiên xúc động cảm thán một câu.

Hạ Duy: “…”

cô đang muốn nói dù sao thì cậu cũng là trai thành phố hàng thật giá thật, không đến mức như anh Lưu đến viện nhà đại quan, nhìn cái gì cũng cảm thấy ngạc nhiên chứ? Lời còn chưa nói ra, cô chợt nghe thấy Giang tiên sinh đang vô cùng yên lặng nói: “Hóa ra cậu ta là em trai của cô à?”

Hạ Duy chớp mắt, định hỏi lại anh ta một câu là liên quan gì đến anh, nhưng trong nháy mắt, cô cảm thấy hai từ “Hóa ra” này có hơi kỳ lạ.

cô chợt nhớ ra lúc trước khi cô và bạn trai đi cùng nhau, hình như có gặp anh ta hai lần, bây giờ em trai cô lại đưa hành lý đến… Cuối cùng cô cũng hiểu rõ được tại sao vị Giang tiên sinh này lại ghét cô như vậy rồi.

Nhưng anh ta có quyền gì mà nghĩ cô như thế chứ!

Bỗng nhiên Hạ Duy cảm thấy rất tức giận, cô cười nhạt với anh ta, hỏi ngược lại: “Bằng không thì anhnghĩ là gì? Bỉ ổi!”

Đúng lúc thang máy dừng lại, cô lách qua người đợi ở phía ngoài, xách theo túi đặc sản đi ra ngoài. Hạ Minh nghiêng đầu nhìn thoáng qua Giang Chi Châu, học theo Hạ Duy hùng hồn mắng một câu “Bỉ ổi!”, sau đó đuổi theo cô đi ra ngoài.

Giang Chi Châu: “…”

Hạ Duy nổi giận đùng đùng, nhưng sau khi đi mấy bước, cô lại đột nhiên dừng lại. Hạ Minh thiếu chút nữa đâm sầm vào cô, may là dừng lại kịp: “Tại sao lại không đi nữa?”

“… Bởi vì chị phát hiện ra chúng ta còn chưa tới.” Hạ Minh: “…”

Hai chị em lại trở về cạnh thang máy, đợi thang máy tiếp theo đến. Sau khi đến nhà của Siêu Gầy, Hạ Minh đương nhiêu lại không nhịn được cảm thán: “Oa! Chị Siêu Gầy không hổ là Bạch Phú Mỹ nổi danh của chúng ta, phòng này kinh khủng thật!”

Hạ Duy nhắc nhở cậu: “Em có thể gọi cậu ấy là Siêu Gầy hoặc là Siêu Gầy muội muội, nhưng tuyệt đối không được thêm chữ chị ở phía trước.”

Hạ Minh lập tức làm theo lời khuyên gọi lại: “Siêu Gầy muội muội.” “Ngoan.” Hạ Duy gật đầu, đưa cậu đến căn phòng phía trước, “Em ở phòng

này nhé, chú ý vệ sinh, đừng khiến cho căn phòng quá bừa bộn.”

“Yên tâm đi, từ nhỏ em đã ở đội vệ sinh danh dự rồi đấy!”

“…” Hạ Duy lườm cậu một cái, chuẩn bị đi ra ngoài mua đồ. Hạ Minh kéo vali hành lý vào phòng, tò mò hỏi cô: “Người đàn ông trong thang máy hôm nay là ai thế ạ? Nhìn có vẻ như quan hệ không tốt với chị lắm.”

Hạ Duy dùng sức giẫm mạnh chân hai cái: “Giang tiên sinh tầng dưới.” Hạ Minh mở to hai mắt kinh ngạc: “anh ta ở tầng dưới của chúng ta á?”

“Ừ, thật đúng là thương Siêu Gầy quá, mua phòng ngay trên phòng anh ta.”

“…” Nhưng là bây giờ chỗ này chính là chị ở đấy, thương thì nên tự thương lấy mình đi, “Chị Siêu Gầy, à không em Siêu Gầy mua được phòng ở đây, chị còn thương cái gì chứ.”

Hạ Duy: “…”

Chàng trai tốt, hôm nay cơm trưa không có phần của cậu đâu.

Xem đặc sản thím gửi cho cô, cô và Hạ Minh đều gọi người giao cơm, buổi tối lại mời cậu ăn thịt nướng ở bên ngoài.

Dọn dẹp một chút, Hạ Minh ôm máy tính ngồi trong phòng khách rải hồ sơ xin việc, Hạ Duy đi qua xem, hỏi cậu: “Có nhận được thông báo đi phỏng vấn nào không?”

“Có một cái vào buổi sáng ngày mai, nhưng mà cứ gửi nhiều để đề phòng trước.”

“Ừ, đúng vậy đó.” Hạ Duy đứng thẳng người nghĩ ngợi, tối nay ăn hơi nhiều thịt nướng, cô phải… nhảy một lát làm ầm chọc tức Giang tiên sinh tầng dưới mới được.

Thấy Hạ duy bắt đầu tập thể thao, khóe miệng Hạ Minh run run: “Tại sao chị lại đi dép lê nhảy?”

Hạ Duy nói: “Bởi vì như thế mới càng ầm ĩ.” Hạ Minh: “…”

Nhưng hiếm thấy là Giang tiên sinh tầng dưới cũng không hề tố cáo cô với quản lí.

Cùng là hàng xóm với nhau, cần gì phải làm nhau khó chịu như vậy.

Lúc Giang Chi Châu lại nghe thấy tiếng uỳnh uỳnh ở tầng trên truyền xuống, anh cũng nghĩ đến việc gọi điện tố cáo nhắc nhở, nhưng sau khi cầm điện thoại, anh lại do dự một lúc, cuối cùng lại bỏ điện thoại xuống. Nhìn chằm chằm lên trần nhà ở trên đầu của mình vài giây, anh đeo tai nghe vào rồi mở nhạc. Ngày hôm sau, anh đã cố ý ra ngoài trước mười lăm phút, nhưng lúc nhìn thấy thang máy từ tầng mười chín xuống, khóe miệng của anh lại giật giật mấy cái.

không trùng hợp như vậy chứ.

Sau khi cửa thang máy mở ra, người đứng bên trong không phải Hạ tiểu thư tầng trên, mà là em trai của cô ấy. Giang Chi Châu thoáng dừng một chút, sau đó vẫn nhấc chân đi vào. Hạ Minh nhìn thấy là anh thì đuôi mắt khẽ giật giật, sau đó cười chào hỏi anh: “Buổi sáng tốt lành, Giang tiên sinh.”

Giang Chi Châu ngẩn người, cũng nói với cậu: “Buổi sáng tốt lành.”

Hạ Minh cười tủm tỉm: “Tôi là Hạ Minh, từ thành phố D tới tìm việc làm, tạm thời ở nhờ nhà của chị tôi.”

“Ừ…” Giang Chi Châu lần đầu tiên gặp được người hòa đồng dễ chịu như thế này, hơn nữa nụ cười của cậu chàng này quá chói mắt, “Cậu xin được việc ở công ty nào chưa?”

“Giờ tôi mới tham gia phỏng vấn thôi!”

À, chẳng trách ăn mặc nghiêm túc hơn hôm qua rất nhiều.”Là công ty nào vậy?”

“Công ty quản lý bách hóa Tinh Quang, hy vọng có thể được ký hợp đồng làm việc!”

Giang Chi Châu nghĩ ngợi rồi nói với cậu: “Vừa hay tôi tiện đường, nếu không tôi đưa cậu tới đó nhé?”

Hạ Minh mừng rỡ: “Như vậy có được không?” “Được… Coi như là xin lỗi chuyện hôm qua.”

“Ha ha anh không cần để trong lòng đâu…, dù sao chị tôi cũng làm ầm ĩ phiền anh cả đêm!”

Giang Chi Châu: “…”

Quả nhiên là cô ấy cố ý à?

Hạ Minh đi theo Giang Chi Châu đến bãi đỗ xe dưới mặt đất, lúc trông thấy chú mèo vàng ở bên cạnh chiếc xe của Giang Chi Châu, cậu kinh ngạc nói: “anh cho con mèo vàng này ăn à?”

“Ừ, mỗi sáng sớm và buổi chiều nói đều chờ tôi ở chỗ này. Cậu cũng đừng thân cận với nó quá, cẩn thận nó lại bám theo cậu đấy.”

“A!” Hiểu rõ phải cảnh giác với mấy con mèo lang thang, Hạ Minh liền vội vàng lui hai bước. Giang Chi Châu lấy thức ăn mèo từ trong xe ra, Hạ Minh nhìn anh cho mèo ăn, lại hỏi: “Buổi chiều anh còn trở về để cho chú mèo này ăn á?”

“Chỗ làm của tôi cách nơi này không xa, giữa trưa tôi sẽ trở về nghỉ ngơi.

Thỉnh thoảng cũng sẽ ở nhà luôn, lúc đó đến giờ tôi sẽ xuống cho nó ăn.” “anh đối với nó rất tốt đấy.”

Giang Chi Châu nói: “Mèo là loài vật rất đơn giản, chúng không hề giống con người, chỉ đợi trong chốc lát, nếu mình không tới thì liền bỏ đi, nhưng mèo sẽ vẫn luôn đợi ở đúng chỗ chờ tôi xuống.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN