Tôi không thích... - Chương 8:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


Tôi không thích...


Chương 8:


_Sài Gòn_
-Anh Hải ! Sao Linh không đi học ? _ Cô hỏi anh nó
-Hôm qua nó nói với anh là mẹ kêu nó về nước có việc chắc 2 tuần nữa mới quay về _ Anh vừa ăn vừa nói
-Ụa dzị mà hỏng nói em câu nào, chán ghê
-Thì anh nói òi nè còn chán gì nữa cô nương _ Anh nhéo má cô
Còn hắn thì nãy giờ nhìn cô và anh diễn tình cảm quá đủ
-Bớt sến súa đi
-Ghen hay gì ! Anh hãy thoát ế đi _ Ngân từ đâu bước lại gần
-Không cần em quan tâm
-Nơi đây không chứa những người chơi điếm _ Cô vừa nói liếc Ngân
-Tôi chỉ là muốn thử cậu ấy
-Thử ? Sai lầm rồi
-Tôi đang đợi Linh về để mà thử tiếp nữa đấy
-Cũng được thôi, nhưng cái kết rất mệt đấy
Nói xong cô đứng lê, không quên cười khinh bỉ.
-Lo về dạy lại em gái cưng của mày đi _ Anh 2 nó nói
-…
—————
_Paris_
-Sắp tới nhà sẽ có tiệc nên lo mà sắp xếp, đặc biệt con nhỏ đó _ Mẹ nó ngồi phòng khách cùng với bác nó
-Quan trọng lắm sao ?
-Con nhỏ đó sẽ là người rất đặc biệt trong bữa tiệc nó chính vì thế con hãy mau cứu sống con bé đó đi_ Bác nó vừa uống coffe lên tiếng
-Đúng vậy ! Ngày mai mẹ và 2 bác sẽ đến bệnh viện và … có cả Giám đốc Chris nữa
-Giám đốc Chris ? Được sáng ngày mai mọi người cứ đến và con sẽ đảm nhiệm ca đó
Nói xong nó lên phòng, không gian trở lên yên tĩnh. Căn phòng to với tông màu trắng, đầu giường có treo bức tranh của 2 cô gái giống nhau về ánh mắt. Nó đứng và nhìn bức tranh đó
“Giá như ngày đó cô không nên tiếp xúc và gây họa thì sẽ không phải xảy ra mấy chuyện này chứ”
Nó gục xuống sàn nhà và khóc, bên ngoài mẹ nó đã thấy hết tất cả. Bà muốn ôm nó vào lòng và dỗ nhưng không được
Sáng hôm sau, nó đã ra khỏi nhà từ sáng sớm và lái xe đến bệnh viện
-Hôm qua sao em không dỗ con bé _ Bác nó cầm tờ báo và nói
-Nó trưởng thành rồi
-Không phải cứ trưởng thành là chịu được đâu, chị thấy con bé bên ngoài lạnh lùng, tàn nhẫn nhưng bên trong là 1 cái lỗ to đùng. Nó gánh chịu nhiều rồi
-…
Bác nó theo dõi nó từ lúc mới tập đi, và luôn quan tâm nó. Hiểu được nó thì chỉ có bác nó mới hiểu được
_Bệnh viện_
-PCT người định 1 mình xử lí sao ? _ Vị bác sĩ cao tuổi trong đó lên tiếng
-Tôi không xử lí thì ai vào đây ?
-Nhưng …
-Tôi chỉ cần ông và 1 người y tá là đủ
Nó mặc đồ phẫu thuật và đi đến phòng 103.
-Chăm sóc cẩn thận chứ
-Vâng nhưng hôm qua cô ta cứ nói là ” Alette, Alette,…” nhiều lần _ Người y tá đó nói
-Nhớ tôi rồi đấy. Cô mau ra ngoài chuẩn bị đi
-Vâng
Đóng cửa lại, nó ngồi xuống và vuốt gương mặt xinh gái đó
-Mau khỏe lại nhé cục cưng
Một câu nói chứa nhiều hàm ý trong đó. Mở cửa bước ra ngoài và đi vào phòng PT, nó cảm thấy bất lực và muốn nhảy xuống trong vực thẳm
——————-
-Tối qua em gọi cho Linh mà không bắt máy _ Cô cầm đt mà tức giận
-Chắc có việc bận _ Hắn lên tiếng
-Cũng phải nghe chứ
-Mà Linh về Pháp có việc sao ?
-Ừm ! Nó đa tài lắm, bên đó có việc gì là hú nó liền à
-Đa tài ?
-Đúng òi, nó vừa có thể làm bác sĩ, quản lí CTY nhà,và đặc biệt là hát rất hay . Ôi nghĩ tới đó thôi là tuyệt vời
-Vậy sao ? _ hắn nghe xong cũng ngạc nhiên
-Nhỏ tuổi nhưng đặc biệt. À em có clip nó hát nè hay cực
Cô nói xong, lấy đth trong túi ra bật đoạn clip nó hát. Giọng êm dịu, chứa nhiều cảm xúc làm cho hắn thấy lôi cuốn hơn
-Đoạn clip này em đăng lên insta được nhiều người coi và tym nữa
-Ồ
-Tiếc là chẳng có quen nó cả
-Chưa có bạn trai ?
-Ừm ! Mà ai quen thì chắc được mấy ngày à
-Sao vậy ?
-Ai biết, mà thôi tự nhiên hỏi chi. Chẳng phải anh cũng follow nó mà

-Thôi em lên lớp đây
Hắn tự nhiên thấy nhớ nó lắm, nghĩ lại bữa thấy lỡ miệng nói nó 1 từ hơi lố bịch như vậy. Nhưng chắc tối nay sẽ nhắn tin cho nó
———————————
-Cô ấy bay về Pháp rồi
-Ố tôi tưởng mình sẽ gặp được cô ấy chứ
-Hiện tại tôi chỉ biết cô ấy đang học tại trường Mass
-Vậy thì 1 slot tại trường đó thôi
-Vâng
Người đàn ông bước ra ngoài thì có 1 người con trai cao ráo bước vào
-Thích lâu vậy rồi mà không tỏ tình sao ?
-Chỉ nhìn từ đằng sau cũng đủ hạnh phúc rồi _ Uống ngụm rượu vang
-Hmmm… để xem thế nào ?
-Ý gì ?
-Không có gì
-???
-Tối nay bar đi
-Okeee
————————
-Ai là người nhà bệnh nhân vậy ? _ Một cô y tá người Pháp bước ra ngoài
-Là tôi _ Chris đứng lên
-Mời anh đi theo lối này
Vừa bước đi, mẹ và bác nó đã tới, nó ra bên ngoài để chào 2 người
-Phu nhân và Giám Đốc
-Ừm ! Sao con không vô trong đi kẻo Chris phát hiện_ Bác nó xoa đầu nó
-Con ra chào 2 người thôi
-Bướng bỉnh !!! Mau vào trong và làm việc mình làm đi kết quả sẽ không lường trước được đâu_ Mẹ nó nhìn nó và nói
-Con biết việc mà mẹ đưa cho con làm _ Nó nói mà nước mắt như muốn sắp lăn xuống
-Biết vậy là được
-Thôi con gái mau vào trong đi, Chris sắp quay lại rồi
-Dạ con xin phép _ Nói rồi nó nhìn mẹ nó và bước vào trong
Khép cánh cửa lại, mẹ nó liền chạy đi vào WC, bác chỉ biết lắc đầu
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN