Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn - Chương 10: Thị trấn Siren (10)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
74


Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn


Chương 10: Thị trấn Siren (10)


Edit: Liễu 13 👈👉 Beta: Mơ, Lyn

Chương 10: Thị trấn Siren (10)

Người trông coi nói với Bạch Liễu là phòng nước nóng ở chỗ có hơi hẻo lánh, bóng đèn còn hỏng mấy cái, vì vậy cậu nên cẩn thận.

Ông còn dặn dò thêm rằng bên kia có rất nhiều tượng người cá chất đống, chú ý đừng để đụng nhầm mấy tượng sáp đó.

Vẻ mặt người trông coi lúc nói mấy lời này trông không có ý tốt.

Bạch Liễu đi ngang qua mấy cột trụ đá cẩm thạch, trong viện bảo tàng này đầy những cột trụ phải hai đến ba người ôm mới hết, ở đường đi thì cứ cách một khoảng là lại trưng một cái tượng sáp người cá.

Những tượng sáp này khác nhau, đuôi cá quét trên đất, trên mặt đều không có biểu cảm gì, Bạch Liễu nhận thấy những tượng sáp này hầu như đều nhìn ra ngoài cửa sổ.

Có vẻ như những tượng sáp này muốn thoát khỏi đây.

Mà hồ nước nóng ở cuối hành lang không biết là bị ai mở ra, nước nóng cứ thế chảy ra ngoài, toàn bộ hành lang ngập tràn hơi nước từ nước nóng bốc lên, tượng sáp người cá dưới làn hơi nước này như sắp bị hòa tan, từng giọt từng giọt sáp cứ thế chảy xuống, thân mình nó dường như cũng có những chuyển động nhỏ.

Bạch Liễu đi trên hành lang này như đang ở trên mặt biển đầy sương mù, xung quanh là những người cá đang đung đưa trong nước.

Đi chưa được vài bước, Bạch Liễu liền phát hiện tượng sáp người cá hai bên đường ban đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, giờ đây cái cổ chậm rãi vặn lại, mặt vô cảm bắt đầu nhìn về phía cậu.

Mà tượng sáp người cá hai bên, phía trước và sau lưng đều đang tiến lại gần Bạch Liễu với tốc độ vi diệu không dễ phát hiện, phạm vi bị tan chảy cũng ngày càng nhiều.

Công trình kiến trúc cao rộng kiểu Châu Âu, bên trong không lọt ánh sáng, du khách đơn độc tiến vào đây không nhanh không chậm bước trên mặt đất trơn trượt. Tượng sáp người cá hai bên cũng dần thay đổi dáng vẻ và biểu cảm mỗi khi Bạch Liễu chớp mắt, hơn nữa còn cách cậu ngày càng gần.

Tượng sáp người cá vẻ mặt vốn vô hồn giờ lại hơi mỉm cười, đuôi cá kéo trên mặt đất cùng với phần sáp bị nóng chảy.

Bọn chúng tái nhợt, không tỳ vết như vậy, lại giống như những âm hồn chỉ có thể di chuyển chậm chạp, bị giữ lại tại nơi này.

Bạch Liễu yên lặng tính toán số lượng mấy tượng sáp này trong đầu, đồng thời thỉnh thoảng ngoái lại nhìn những những bức tượng đang theo sau, khống chế tốc độ di chuyển của chúng.

Nhưng tượng sáp nơi này thật sự rất nhiều, thường thì khi cậu quay đầu nhìn đám tượng sáp phía sau, vừa xoay lại Bạch Liễu liền phải đối mặt với mấy tượng người cá mỉm cười bi thương đang vội vàng vươn hai tay tới, rất nhanh liền có thể bóp lấy cổ cậu.

Bạch Liễu tính toán tốc độ di chuyển của những thứ này, cậu chủ yếu là vừa di chuyển vừa liếc nhìn đằng sau, đồng thời lợi dụng mấy cái cột trụ để lách người qua, tránh để bọn chúng tạo thành vòng tròn.

Những vật này tuy rằng có cảm giác uy hiếp rất lớn, nhưng phiền toái hơn chính là không có cách nào phá hủy chúng, mà số lượng lại đông, một khi đã hình thành vòng vây thì cậu sẽ rất khó chạy thoát.

Những tượng sáp người cá cách cậu càng ngày càng gần, Bạch Liễu phát hiện những tượng sáp này lúc đầu tiếp cận với trạng thái như vật chết thì giờ đã bắt đầu chuyển hóa thành vật sống.

Trong mắt Bạch Liễu, những tượng sáp người cá này vốn có khuôn mặt tương tự nhau, nhưng giờ khuôn mặt chung của những tượng sáp do dây chuyền lắp ráp sản xuất Âu Mỹ bắt đầu thay đổi, càng đến gần Bạch Liễu, khuôn mặt nóng chảy của những tượng sáp càng lúc càng giống—— Bạch Liễu.
Tượng sáp người cá với gương mặt tương tự Bạch Liễu nở nụ cười với độ lớn quỷ dị, bọn chúng vừa tiến về phía Bạch Liễu vừa giương nanh múa vuốt.

Bạch Liễu rốt cục cũng đi tới ao nước nóng mà người trông coi nói. Vòi nước trên chiếc bồn rửa mặt màu vàng cũ kỹ đầy những đốm màu rỉ sắt, cũng không biết là máu hay là vết rỉ sét nào đó.

Bình sắt hình chữ nhật để nấu nước nóng đặt ở phía trên vòi nước, phát ra âm thanh sôi sùng sục.

Trong tiếng nước sôi sùng sục đó, Bạch Liễu bình tĩnh lấy tờ báo trong ngực ra bỏ vào ao nước, sau đó quay đầu.

Một đám tượng sáp với hình dạng khác nhau, bộ mặt thì tương tự cậu đến bảy tám phần, đang đứng thành hàng vây quanh cậu từ phía sau, chắn kín lối đi ra ngoài.

Bọn chúng cúi đầu, ánh sáng mờ tối trong viện bảo tàng phủ lên đôi mắt không có con ngươi của chúng, nở nụ cười quái dị kéo dài đến quai hàm.
Nụ cười này rõ ràng mang theo ác ý, khuôn mặt vặn vẹo đang tan chảy làm cho người ta phải rùng mình bị dọa.

Mấy tượng sáp người cá nhìn Bạch Liễu đứng trước ao nước bằng ánh mắt đầy tham lam, Bạch Liễu cũng đang nhìn lại chúng, cảm giác như bị mười mấy “mình” vây quanh.

Mấy thứ này đang săn đuổi cậu.

Bạch Liễu lúc nãy còn nghĩ mấy vật này có trí tuệ không cao lắm, không có ý thức săn đuổi cậu. Không ngờ chỉ một lát mà chúng đã không thầy mày vẫn làm nên, học được cách vây quanh cậu rồi.

Năng lực học tập tuyệt vời, giống như là con người vậy.

Bạch Liễu bình thản nhìn thẳng vào chúng, phía sau cậu là nước nóng đang tràn từ bồn rửa mặt ra ngoài, nhưng cậu không quay đầu, hoặc là nói không thể quay đầu, vừa quay đầu chắc chắn mấy cái tượng này sẽ lập tức xông tới, cậu cũng không thể chớp mắt.
Cậu đưa tay ra sau lưng tắt vòi nước.

Bạch Liễu vừa chớp mắt một cái, nhóm tượng sáp người cá liền tiến lên một tấc, vẻ mặt càng thêm dữ tợn, nhưng Bạch Liễu lại như không thấy, cậu chỉ nhìn chúng rồi trầm ngâm sờ lên cằm, lẩm bẩm vài câu.

“Ấp trứng là ý này sao? Càng đến gần lại càng giống mình… Cho nên cuối cùng mới nở ra thứ có vẻ ngoài giống mình… Hừm, vậy mùi tanh trên người mình cũng là do mấy tượng sáp này đến gần nên mới tăng lên, cho nên khi ấp trứng mình cũng bị ảnh hưởng. Những người dân trong thị trấn cũng là đang ấp trứng sao?”

Cậu đứng ở nơi này không hoảng loạn, nhưng những người đang vây xem trước TV nhỏ của Bạch Liễu thì không bình tĩnh như vậy, đều đang bình luận châm chọc cậu.

“Đã là lúc nào rồi còn giả bộ phân tích, để tôi xem cậu ta cầm đống máy chiếu vô dụng đó làm được gì, chuẩn bị chiếu phim cho người cá xem đấy à?”
“Chậc chậc, giá trị tinh thần một trăm, tôi còn tưởng ghê gớm thế nào.”

Bên cạnh có mấy người hô to: “Cái người mới cầm bó đuốc phá vây rồi! Mau qua đây xem!”

TV nhỏ cách chỗ Bạch Liễu hai ô, một người chơi nam cầm bó đuốc đang cháy, cắn răng nghiến lợi khua qua những tượng sáp người cá vây quanh, vừa vung tay vừa hét lớn: “Tránh ra! Không muốn bị thiêu chết thì tránh ra!”

Nhóm tượng sáp người cá dần dần thối lui, trước TV nhỏ vang lên những tiếng hoan hô.

“Tôi đã nói người chơi này có thể mà, chọn đúng đạo cụ. Một trong những nhược điểm của tượng sáp người cá là sợ ánh sáng, bó đuốc cháy chính là đạo cụ tốt nhất. Được lắm được lắm, nạp điện!”

“Đáng khen đấy. Giá trị vũ lực của cậu ta nhìn cũng được, sau này mà phát triển tốt có khi vào được Bảng Tân Tinh** nữa cơ.”
(***Bảng tân tinh: bảng ngôi sao mới)

“Uầy, biết vậy đã không nạp điện cho Bạch gì gì bên kia rồi, lãng phí điểm tích lũy. Đây mới là tuyển thủ hạt giống này…”

Lượt thích của TV nhỏ Bạch Liễu đã giảm xuống chỉ còn một con số, vẫn còn một ít người xem chực chờ ở đây, nhưng họ cũng không phải ở đây để ủng hộ Bạch Liễu mà chỉ đơn thuần là vây xem người mới này tử vong rồi bị loại thôi.

Chỉ thấy trên TV nhỏ Bạch Liễu không chút hoang mang từ trong túi móc ra ba cái máy chiếu 3D giảm giá kia, số ít người xem còn lại không nhịn được chế giễu.

“Thế mà lấy ra thật, hắn định làm gì đây?”

“Vẫn là bó đuốc bên kia xem thích hơn, chỉ một chút đã khiến toàn bộ phải lui ra.”

Những tượng sáp lặng lẽ tiến gần đến khi đuôi cá chạm vào ngón chân Bạch Liễu, chúng đứng sừng sững bao quanh Bạch Liễu trong không gian nhỏ hẹp âm u, hơn mười đôi tay sáp đang tan chảy từ bốn phương tám hướng duỗi tới, ý đồ bắt lấy con mồi Bạch Liễu.
Bạch Liễu không chút hoang mang ném hình chiếu 3D tới phía sau tượng sáp, bên trái bên phải mỗi bên một cái, sau đó mỉm cười bấm công tắc.

Cạnh mấy cái tượng sáp nhảy ra ba cái hình chiếu Bạch Liễu rất sống động, đang mỉm cười giống như cậu, ba cái hình chiếu và Bạch Liễu canh giữ ở tứ phương, mấy tượng sáp người cá đang đi động về phía trước chần chờ mấy giây, sau đó tất cả đều ngừng.

Nhưng người xem vẫn mang vẻ mặt trào phúng như cũ.

“Tượng sáp người cá mặc dù IQ không cao, không phân biệt được người thật và hình chiếu, ‘mắt’ hình chiếu quả thật có thể lừa gạt chúng một hồi, nhưng lâu dần sẽ bại lộ, nhiều nhất là chống đỡ được mười phút, nhưng mười phút căn bản chạy không thoát được nơi này.”

Có khán giả vừa nãy mới nạp tích phân cho người chơi bó đuốc bên kia cười nhạo một tiếng: “Còn đèn pin chiếu sáng mà lúc nãy hắn mua chỉ được một cái kia, mặc dù có thể tạm đẩy lùi người cá nhưng đối với bọn chúng thì cái đó vẫn không có lực công kích bằng bó đuốc, cầm đèn pin cũng vô dụng.”
Hắn bên này vừa dứt lời, trong màn hình tượng sáp người cá liền lùi lại một chút, nhìn chằm chằm những hình chiếu bất động kia.

Có người xem không chút hoang mang bình luận: “Nhiều nhất mười phút, chờ xem, những tượng sáp này lập tức sẽ nhận ra hình chiếu là giả.”

Quả nhiên không lâu sau, những tượng sáp người cá này đã phát hiện ra hình chiếu Bạch Liễu là giả, chúng kích động háo hức vượt qua ánh sáng của đèn pin cầm tay, chuẩn bị tiến đến.

Người xem lại cười khinh miệt một tiếng: “Xem đi, tôi đã nói mà.”

Người xem này còn chưa nói hết lời đã phải trợn mắt há mồm nhìn màn hình TV nhỏ, ngừng lại lời phân tích viển vông của mình.

Bên kia ba cái hình chiếu giống như Bạch Liễu lấy ra đèn pin chiếu vào tượng sáp người cá, bốn Bạch Liễu đồng thời cầm đèn pin nhắm ngay giữa đống tượng sáp, trông như bắn ra mấy quả đạn pháo.
Bạch Liễu mỉm cười: “Một cái quả nhiên là không đủ, nhưng bốn cái chắc là đủ ha.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN