Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn - Chương 11: Thị trấn Siren (11)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
60


Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn


Chương 11: Thị trấn Siren (11)


Edit: B.  👈👉 Beta: Lyn

Bốn chùm sáng mạnh từ bốn phương tám hướng chiếu vào đám tượng sáp người cá, nhất thời làm cho màn hình TV nhỏ của Bạch Liễu sáng hơn hẳn các màn hình bên cạnh, sáng trắng một cách chói mắt, khiến người khác không tài nào nhìn thẳng được.

Dưới nguồn sáng cực kỳ mạnh đó, tượng sáp người cá cứng ngắc tại chỗ, lần lượt giơ hai tay lên hòng che mắt lại.

Đôi mắt của những tượng sáp có phần trống rỗng bởi ánh sáng mạnh từ đèn pin. Chúng bắt đầu rút lui rồi thu mình lại, như tên tội phạm đáng thương đang bị cảnh sát bao vây. Giữa vùng sáng rực rỡ, chúng cuộn lại như quả bóng, thậm chí còn có bức tượng cố vùi đầu vào cánh tay của mình.

Bạch Liễu y như một đại ma vương thứ thiệt, ngồi xổm trước mặt bọn tượng sáp, cười híp mắt nói: “Tao đoán đâu có sai, tụi mày đúng là sợ ánh sáng thật.”

Đám người vây xem trước TV nhỏ: “……..”

Người xem mới nãy bình luận về Bạch Liễu bị một màn này kíƈɦ ŧɦíƈɦ, mặt đỏ tới mang tai, rống lên: “Không thể nào! Mấy cái máy chiếu 3D giảm giá kia làm sao mà mô phỏng 100% ánh sáng của đèn pin cầm tay được! Điều này là phản khoa học!”

“Há, mắc cười quá ta ơi, ông anh đến đây tìm khoa học? Cho hỏi ba cái đạo cụ thiết lập kia được mấy cái là ‘khoa học’ vậy?”

“… À thì, tôi mới vừa đọc hướng dẫn sử dụng của máy chiếu này. Trên đây ghi rằng nó là máy chiếu quang học, những phần khác thì khá là cùi bắp, nhưng khả năng phản chiếu ánh sáng lại kỳ diệu vch, có thể bảo toàn ít nhất 80% lận.”

“Tui không có xem sách hướng dẫn hệ thống quăng cho người mới, không biết phải nói gì…”

“Tôi xem rồi cũng không nhịn được mà mua ba cái máy chiếu 3D ấy chứ…”

Trên TV nhỏ bên cạnh, người chơi khi nãy được khen chọn đúng đạo cụ giờ đang luống cuống tay chân, vừa vung vẩy bó đuốc để đẩy lùi đống tượng sáp người cá, vừa cố gắng xem tờ báo trong hồ nước nóng, trông hoảng loạn vô cùng.

Mấy bức tượng người cá mặt mày dữ tợn đang không ngừng nhe nanh múa vuốt xông tới, người chơi này liên tục bị áp sát, như thể sắp sửa mất mạng trong tức khắc, cảnh tượng vô cùng hung hiểm, kịch tính muôn phần.

Rõ ràng là cục diện có thể khiến bao người tim đập dồn dập, tuy nhiên chỉ cần nhìn sang bên Bạch Liễu một chút, cảm nhận liền biến đổi vi diệu, chỉ thấy đần độn và nhạt nhẽo.

Cái người tên Bạch Liễu này để mấy hình chiếu cầm đèn pin bao vây lũ tượng sáp người cá hệt như cảnh sát, còn mình thì không nhanh không chậm giũ tờ báo bên bờ hồ nước nóng ra đọc, nhàn nhã cứ như đang đi nghỉ mát. 

Mà lũ tượng sáp thì nhỏ yếu đáng thương lại bất lực co ro giữa vòng vây, nào có dám nhúc nhích cục cựa gì.

Sự tương phản này quả thực quá lớn mà!

[Có 347 người thích TV nhỏ của Bạch Liễu, 355 người lưu trữ TV nhỏ của Bạch Liễu, 21 người nạp điện cho TV nhỏ của Bạch Liễu, người chơi Bạch Liễu có được 21 điểm.]

[Người chơi Bạch Liễu nhận được hơn 300 lượt thích trong vòng một phút, danh tiếng đang tăng lên rất nhanh!]

[Chúc mừng người chơi Bạch Liễu đạt được vị trí mở rộng, tiến vào vị trí khu bên cạnh đại sảnh trung ương của trò chơi, lượng xem đang tăng lên rất nhanh…]

Có người sững sờ khi xem màn hình TV nhỏ của Bạch Liễu: “Má ơi, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy có người mới ở khu tân binh đạt được vị trí mở rộng ở đại sảnh màn hình trung ương của trò chơi luôn á, mặc dù chỉ là khu bên cạnh thôi.”
“Có vẻ như… tui đang được chứng kiến một ngôi sao mới bá vê lù** từ từ đi lên…”  (***gốc là “đại lão tân tinh”)

—–

[“Sách quái vật Thị trấn Siren” cập nhật mới về tượng sáp người cá]

[Tên quái vật: tượng sáp người cá (trạng thái kén), tượng sáp bùa hộ mệnh (trạng thái kén)]

[Nhược điểm: không thể nhìn thẳng vào mắt người, không thể tiếp xúc với nguồn sáng mạnh (2/3)]

[Phương thức tấn công: ấp trứng]

[Người chơi Bạch Liễu còn thiếu một nhược điểm để hoàn thiện trang sách quái vật “Tượng sáp người cá”. Sau khi thu thập đầy đủ, có thể mở khóa phần thưởng tương ứng khi trò chơi kết thúc.]

Bạch Liễu đã sớm đoán được một trong những điểm yếu của những tượng sáp người cá này là ánh sáng mạnh rồi.

Cái này thật ra rất dễ đoán.

Trước đó gã tài xế từng nói đánh bắt cá lớn cần đi đêm, cũng bởi vì chúng ưa tối, mà hoạt động đánh bắt người cá đúng lúc diễn ra vào ban đêm, có thể hình dung được loại cá lớn như người cá hơn phân nửa cũng là sinh vật ưa tối.
Nhưng liệu tượng sáp người cá và người cá có điểm chung là tránh ánh sáng hay không, Bạch Liễu còn chưa kết luận một cách dễ dàng được.

Thế là Bạch Liễu quan sát một chút, cậu nhận thấy hầu như không có bất kỳ tượng sáp người cá nào trên đường phố của thị trấn Siren vào ban ngày.

Mà khách sạn và bảo tàng tượng sáp Siren – hai nơi tương đối thiếu hụt ánh sáng này, tượng sáp người cá có rất nhiều. Vả lại, kết luận mà trước đây Bạch Liễu đã rút ra là loài sinh vật tượng sáp người cá này không có thính giác và khứu giác nhưng thị giác lại nhạy bén khác thường, bởi vậy khả năng cảm nhận ánh sáng sẽ rất mạnh.

Đáp án gần như hiển hiện ngay trước mắt, tượng sáp người cá sợ ánh sáng có cường độ cao.

Sau khi Bạch Liễu suy ra điều này, cậu cố gắng bám lấy nhược điểm mà cậu có thể lợi dụng này để P/P** đạt mức cực hạn.
(***P/P: price–performance ratio, tỷ lệ hiệu suất chi phí. Khi xác định P/P, kết quả mong muốn nhất chính là mặt hàng có chi phí thấp nhưng hiệu suất cao.)

—— Rốt cuộc là ánh sáng mạnh cỡ nào có thể đẩy lùi bao nhiêu tượng sáp người cá? Ánh sáng mạnh suy cho cùng thì ảnh hưởng chúng đến mức nào? Có thể ảnh hưởng chúng trong bao lâu? Nếu đống tượng sáp người cá bao vây cậu, ánh sáng mạnh có thể trực tiếp giúp cậu đột phá vòng vây hay không?

Do đó, Bạch Liễu đã thực hiện một phép thử, cậu cố tình dụ những tượng sáp người cá tạo thành một vòng vây, rồi thử dùng máy chiếu 3D cùng với ánh sáng mạnh để thoát ra.

Đương nhiên cũng có khả năng thất bại, nhưng Bạch Liễu không phải kiểu người thích làm mấy việc bó tay bó chân. Theo như suy tính của cậu, xác suất thành công của hành động này là trên 10%, vậy nên Bạch Liễu không chút do dự cược một lần. Thất bại thì thất bại thôi, không có rủi ro sẽ không có lợi ích, chuyện này rất đỗi bình thường, chơi game là một quá trình mạo hiểm, làm game cũng vậy.
Song sự chú ý hiện giờ của Bạch Liễu vẫn là ở trên tờ báo bị ngâm mềm trên bờ hồ nước kia. Cậu cầm tờ báo lên, dùng hai tay nhẹ nhàng gỡ mặt sau tờ báo rồi tách rời ra. Quả nhiên, đây không phải một tờ báo thông thường.

[Người chơi Bạch Liễu đã hoàn thành nhiệm vụ tách các tờ báo tại hồ nước nóng, được khen thưởng 10 điểm]

[Điểm tích lũy trước đó là 21, điểm tích lũy hiện tại là 31, có muốn mua đạo cụ hay không?]

Bạch Liễu chọn không, rồi tiếp tục cúi đầu nhìn tờ báo. Cậu sờ lên hai tờ báo được tách ra, độ dày rõ ràng không giống, có một bên mỏng hơn nhiều. Lông mày hơi cau lại, cậu cầm lấy tờ dày hơn kia, gỡ ra lần nữa—— lại tách rời được.

Bạch Liễu nhíu mày, suýt chút nữa cậu đã bị lời nhắc nhở “nhiệm vụ hoàn thành” mê hoặc. Thế mà vẫn còn mấy trang báo phía dưới dính vào nhau, nếu không phải cậu nhìn nhiều thêm một lần, có lẽ cậu đã nghĩ rằng mình tìm được hết mọi tin tức về nơi này rồi.
Trò chơi này thật biết cách bẫy người ta.

Bạch Liễu tách mở thêm bảy tám lần, bệ rửa phía sau cậu giờ đã đầy mấy tờ báo cũ ướt nhẹp. Khi đã chắc chắn là không còn trang nào dính chùm với nhau nữa, Bạch Liễu mới tranh thủ thời gian nhìn lướt qua nội dung trên mớ báo.

Toàn bộ tiêu đề của chín tờ báo cũ trong tay cậu đều là [Thông báo tìm người] từ phía cảnh sát, thông tin việc khách du lịch mất tích. Số người mất tích cộng lại… tóm lại không phải là một con số nhỏ.

Khoảng thời gian sớm nhất mà khách du lịch mất tích có thể truy ngược đến năm ngoái, cũng chính là thời điểm bảo tàng tượng sáp Siren vừa xuất hiện.

Ban đầu lượng du khách mất tích cũng không nhiều, hơn nữa còn có dấu tích bị cướp bóc rõ rệt.

Với những điểm du lịch nổi tiếng, việc một hai vị khách biến mất cũng không phải là chuyện gì quá ghê gớm, những nơi đông người như thế này thường hay có tỉ lệ phạm tội cao, lại còn gần bên bờ biển, nên bất luận là rơi xuống nước hay bị bắt cóc, cướp bóc đều là những chuyện rất bình thường.
Mấy chuyện này rõ ràng phải được báo cáo lên. Nhưng theo những gì Jeff nói với Bạch Liễu, cho đến trước tháng vừa qua, thế giới ngoài kia vẫn chưa biết nơi này có nhiều người mất tích như vậy, ngành du lịch thậm chí còn đang phát triển mạnh mẽ.

Thẳng đến khi lượng du khách mất tích dần dần tăng lên và những chuyện kỳ lạ liên tiếp xảy ra. Tháng trước tại thị trấn Siren, chỉ riêng số người mất tích được ghi nhận đã là 12 người, lúc này sự việc mới vỡ lở ra.

Nếu Bạch Liễu đoán không lầm thì mấy vụ du khách mất tích trước đó là do vị thị trưởng Harris “yêu dân như con” kia dùng chút thủ đoạn để ém nhẹm tin tức xuống nhằm tiếp tục phát triển ngành du lịch, về sau thật sự giấu không nổi nữa mới bung bét ra.

Dựa theo thông tin trên báo chí, có thể thấy người dân thị trấn này rất rành về việc phạm tội.
Bạch Liễu cất kỹ mấy tờ báo cùng với máy chiếu, cầm đèn pin soi vào đống tượng sáp người cá kia, thấy chúng không di chuyển nữa, cậu mới từ hành lang đi ra, hướng đến sảnh triển lãm trung tâm của bảo tàng Siren, nơi Lucy và những người khác đang có mặt.

Nghe nói trong khu vực sảnh trung tâm kia chỉ trưng bày duy nhất một bộ hài cốt người cá, được đặt trong tủ kính chống đạn được khóa kỹ, chính là bộ hài cốt người cá hoàn hảo mà tài xế kể rằng họ đã vớt được, cũng là khởi nguồn cho những chuyện về sau.

Bộ hài cốt này giống như một món quà mà biển cả tặng cho thị trấn Siren, mang đến cho Siren tài phú nhưng đồng thời cũng mang theo điềm gở. Mọi người chỉ nhìn thấy sự giàu có mà nó mang lại, nhưng không ai ý thức được bao bất hạnh cũng là vì nó mà đến.
Bạch Liễu vừa mới bước vào liền dừng lại.

Sảnh triển lãm trung tâm được thiết kế theo kiểu hình tròn, ngay chính giữa căn phòng là một chiếc tủ kính bằng thủy tinh trông như quan tài pha lê, bên trong tủ kính có dàn đèn LED trắng lóa mắt 360° không góc chết chiếu lên bộ [hài cốt] trong đó. Mang theo ánh mắt kinh ngạc hiếm thấy, Bạch Liễu đến gần ngắm nghía thứ được gọi là [hài cốt] người cá này.

Đây không thể được gọi là hài cốt, chí ít theo tiêu chuẩn của Bạch Liễu, nó không thể hoàn toàn được xem như một bộ hài cốt.

Lucy nhìn người cá trong tủ kính một cách đầy si mê: “Đẹp quá đi mất, đó giờ em chưa từng thấy diện mạo nào như thế này cả… Hoàn mỹ đến siêu thực, ngay cả CGI** cũng không sánh bằng.”

(***CGI: computer-generated imagery, công nghệ mô phỏng hình ảnh bằng máy tính)
Jeff dường như đang rất sốc, cậu chàng với cặp đít chai nhìn chằm chằm vào người cá như không thể tin vào mắt mình, cũng không biết đã ngây ra ở đó bao lâu.

Andre, như mọi khi, vẫn có thái độ tuyệt đối phủ nhận và đầy khinh thường dành cho loại sinh vật này: “Mấy người bị lừa cả rồi, cái này cùng lắm là tìm một cái đuôi cá rồi khâu nó vào cơ thể người sau đó cho vào tủ kính, âu cũng chỉ là chiêu trò thu hút sự chú ý của mọi người thôi…”

Nói xong, hắn ngẩn người nhìn bộ hài cốt một lúc rồi bổ sung: “Nhưng mà trông cũng được đó.”

Thi thể người cá này được ngâm trong một vật chứa bằng thủy tinh, tay phải cho đến vai của nó là xương trắng, những chỗ khác đều có da thịt như người thật.

Đường cong cơ bắp thanh thoát mà mạnh mẽ, cơ bắp cân đối bao bọc phần xương mỏng, bọt khí từ từ nổi lên trong chất lỏng màu xanh thăm thẳm, chúng quấn quýt mái tóc dài bồng bềnh màu nâu sẫm của người cá, cuối cùng tựa như ngọc trai khảm vào trên hàng mi dài sáng màu của nó.
Đôi mắt nó nhắm nghiền, khuôn mặt tinh xảo thanh tú đến không thể tưởng tượng nổi, vài lọn tóc dài hơi xoăn phất phơ trên gò má xinh đẹp trong làn nước, lộ ra đôi tai khác với người thường. Tai trái của nó là một chiếc vây có hình dáng giống như vỏ sò, lấp lánh rực rỡ trong sóng nước. Trong khi tai phải lại là một chiếc vây giống như xương trắng, nhô lên từ mái tóc dài mượt.

Phần đuôi cá uốn lượn như một dải ruy băng sắc lam ánh bạc được tẩy rửa trong nước biển, rủ xuống ngay phía trên tủ kính, phần vảy hình tam giác ngược lập lòe tỏa sáng dưới ánh đèn, giữa các ngón tay phải là lớp màng mỏng trong suốt, cùng với tay trái toàn xương đặt chồng lên trước ngực.

_________________________________

Tác giả có lời muốn nói:

Công lần đầu tiên ra sân, xin hãy trân trọng công quân xinh đẹp trắng nõn thanh cao nhã nhặn, nhìn qua lạnh như băng (ý nghĩa vật lý) này
Tiểu Bạch không biết đây là đối tượng tương lai của mình, cũng không hiếm lạ gì, cậu chỉ đang nghĩ thứ này trong hiện thực có thể bán bao nhiêu tiền một cân, có quý hơn so với thịt heo không (Công: …)

Làm công quân rơi một phen nước mắt thương cảm (nước mắt cá sấu thôi)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN