Tôi sẽ đợi ngày em nói yêu tôi! - Chương 2: Vụ đánh cược bằng sinh mạng của con.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


Tôi sẽ đợi ngày em nói yêu tôi!


Chương 2: Vụ đánh cược bằng sinh mạng của con.


Sau 8h lơ lửng trên bầu trời chiếc máy bay DFL-371 cuối cùng cũng hạ cánh an toàn xuống sân bay Tân Sơn Nhất. Hôm nay là một ngày bình thường như mọi ngày, vẫn có người đi kẻ về nhưng sân bay vốn ồn ào nay trở nên nhộn nhịp hơn khi có sự xuất hiện của hàng trăm người mặc âu phục màu đen viền trắng ở khắp sân bay. Từ cổng A có ba cô gái cùng lúc bước ra, thu hút toàn bộ ánh mắt của mọi người, tuy mỗi người mang một phong cách khác nhau nhưng cả ba đểu có vẻ đẹp vạn người mê.
-” Cuối cùng cũng tới nơi rồi!” Thư vươn vai, hít một hơi thật dài.
-” Tụi mình làm gì tiếp theo đây? Mình ko biết gì về Việt Nam hết!” Cô nhìn Trầm và Thư hỏi.
-” Uk, tụi mình có về Việt Nam bao giờ đâu?” Trâm gật đầu.
Đang lúc cả bọn đang lóng ngóng thì đột nhiên một đám người mặc âu phục ở đâu chui ra. Một người cô gái mặc áo sơ mi, vest đen, váy ngắn bước lại chỗ 3 người hỏi.
-” Xin hỏi 3 vị ai là con gái của Hoàng Kỳ Phong?”
-” Có chuyện gì không?” Vì không hiểu chuyện gì nên Minh Thư khá thận trọng. Rõ ràng là hỏi tên ba cô sao thư trả lời?
-” Tôi là Angel, chủ tịch kêu tôi đến rước tiểu thư!” Cô gái này nhận ra ba người đề phòng gặp kẻ thù nên chủ động gọi tên trước. Sau đó cô gái lấy ra một chiếc huy hiệu biểu tượng quyền lực nhất của Hoàng Kỳ.-” Đây là huy hiệu của tôi!”
-” Ồ, huy hiệu bạc 2, cấp cũng lớn nhỉ!” Thư trầm trồ.
-” 2 người này chắc là trợ lý của tiểu thư còn không mau mang hành lí cất vào xe ngây ra đó làm gì.” Mới khen có tí mà đã. Cô ta nói ai trợ lý thế nhỉ?
-“Tiểu thư mời đi lối này.”
-” Được, đi mau hai tên trợ lý kia!” Thư hất hàm nhìn cô và Trâm rồi sải bước. Uk, thì bọn này là trợ lý, về được đến nhà xem mi còn vênh nữa không? Huk.
Bọn họ bước nhanh về phía cổng sân bay, ở đó có một chiếc xe sang trọng đã chờ ở đó rất lâu để đón cả ba người. Sau khi mọi người đã yên vị trên xe chiếc xe bắt đầu di chuyển, đi qua rất nhiều con đường cuối cùng chiếc xe dừng lại trước một ngôi biệt thự xa hoa. Ngôi biệt thự ấy theo phong cách kiến trúc của Pháp, nhưng vẫn giữ được nét đẹp của kiến trúc phương đông, màu sơn hài hòa, bố chí họa tiết hợp lí mang đậm chất quyền lực của một gia tộc bề thế. Biệt thự Hoàng Kỳ.
Cánh cổng sắt nặng nề mở ra, phía trước của ngôi biệt thự là một sân vườn xanh mướt, mùi thơm của hoa linh lan xen lẫn mùi thơm ngào ngặt của hoa khụy hương đặc biệt hơn còn có một âm thanh êm dịu mà du dương của tiếng đàn piano.
Khi cả ba cùng cô gái kia đi vào nhà thì có một người phụ nữ khoảnh tần 40 từ trong nhà bước ra, thấy vậy cô gái nhanh nhẹn cúi chào rồi hướng cánh tay về phía Thư.
-” Thưa phu nhân, tôi đã đưa tiểu thư về rồi ạ!”
Không để ý đến lời của cô gái người phụ nữ chạy lại ôm lấy cô. Nhẹ nhàng hôn lên trán cô trước sự ngỡ ngàng của cô gái.
-” Con gái của mẹ đi đường có mệt không? Con xen ở bên đó cứ lo học hành giờ nhìn hốc hác quá còn đâu thiên thần của mẹ nửa hả con?” Giọng nói nhẹ nhàng, mền mỏng. Cô giống mẹ trên từng nanomet, nếu không biết còn tưởng hai chị em.
-” Dạ không sao ạ!, nhưng con mới về nên bị người khác coi thường ạ!” Cô vừa lắc đầu vừa cắn môi.
-” Hứ, ai lại dám coi thường con gái của Hoàng Kỳ Phong ta?” Giọng nam trầm, là ba cô. Ông có dáng người cao, tràn đầy tự tin, bước đi vững chắc và uy quyền. Ông đi về phía cô.-” Có lẽ con cần được tẩm bổ lại nhỉ? Chỉ mới mấy tháng trước ba mẹ còn thấy con có chút da chút thịt, còn bây giờ. Haizzz!” Ba cô trau mày tỏ vẻ không vừa ý.
-” Thôi mà anh con và mấy đứa nhỏ mới về, anh cho tụi nhỏ vào nhà ngồi trước đã. Ngoài này nắng lắm!” Mẹ cô lên tiếng cứu nguy.
-” Thôi mấy đứa vào nhà, nếu ko lại để cho hai ông bạn già nói ta ngược đãi mấy đứa.” Ba cô mỉn cười lắc đầu.
-” Dạ bác Hoàng.” Thư và Trâm gật đầu.
Ba cô quay lưng bước vào nhà, mẹ đi sau cô và thư lon ton chạy theo phía sau. Bích Trâm đi sau, lúc đi ngang cô gái Trâm ghé đầu nhìn cô ta.
-” Chúng tôi ko ai là trợ lí hết, vì chúng tôi đều là tiểu thư của những tập đoàn lớn. Tặng cho cô một câu đừng bao giờ xem thường người khác, chức của cô có thể cao nhưng người khác cũng có thể cao hơn! Vì vậy dừng vì bản thân hơn một vài người là tưởng mình hơn tất cả. Sau này muốn tỏ uy thì hỏi rõ đối phương là ai cái đã, nhớ chưa?” Trâm làm cho cô ta một điếu văn để thị uy.
-“Dạ rõ, thưa tiểu thư.” Mặt mày cô ta trắng bệt như ko còn dấu hiệu của sự sống. Mặc kê con thỏ mình vừa mới hù dọa Trâm nhanh chân đi vào nhà.
Trong nhà mọi người đang nói chuyện vui vẻ, một hồi sau thì ba mẹ Trâm và Thư tới. Lúc này sau vài câu hỏi thăm vui vẻ, ăn bánh, uống trà thì các vị phụ huynh nhận ra cả ba người đều rất muốn biết vì sao họ đang sống ở Úc lại bị gọi về đây, nhưng vì sợ nên ko dám lên tiếng. Vậy là các vị phụ huynh quyết định đi thẳng vào vấn đề chính. Lúc này ba cô lên tiếng:
-” Ba gọi các con về đây là trực tiếp giám sát các con trong quá trình các con hoàn thiện và học tập trở thành những người thừa kế thực thụ. Vì vậy ngày mai các con được nghỉ một ngày và đúng vào thứ hai tuần sau ba muốn các con nhập học tại Học viện Roya để hoàn thàn khóa học cuối cùng tại học viên dành riêng cho những người thừa kế!” Thì ra chỉ có vậy làm hại sáng giờ ba đứa đoán lên đoán xuống, tim muốn rớt ra ngoài.
-” Dạ thưa ba, vậy nếu ko còn gì nữa con xin phép lên phòng nghỉ ngơi sớm ạ!” Cô xin phép rồi theo quản gia lên phòng đã được chuẩn bị sẵn.
-” Vậy tụi con cũng xin phép về trước ạ!” Thư và Trâm đứng lên cúi chào rồi về trước.
-” Uk, hai đứa về cẩn thận!”
Lúc này, trong phòng khách chỉ còn lại các vị phụ huynh và một cuộc sắp đặt sẵn đã được vạch ra mà cô và các bạn ko hề hay biết. Một vụ đánh cược mà sinh mạng của cô được đem ra đặt cược.
__________________ Đừng quan tâm ta, vạch kẻ thời không___________
T/g: Phầm đầu có hơi nhàm một chút nhưng xin hứa từ những chap sau sẽ gay cấn hơn. Xin cám ơn!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN