Tổng đài ngạo mạn yêu ta
Chương 7:Xin lỗi khinh ta chỉ có chết (2)
-Lục Nhất em muốn mua bộ đồ đó _1 giọng nói trong trẻo của 1 người con gái khiến người ta ngỡ như thiên thần dáng trần
Còn riêng Bạch Băng nghe cái tên đó có 1 cảm giác rất quen thuộc ,đến khi cô nhìn thấy 2 người 1 nam 1 nữ đi với nhau khiến con tim cô đau nhói lên ,đầu cô lúc bấy giờ bỗng choáng váng như ai đập vào đầu cô vậy ,từng mảng kỉ ức bắt đâu trôi đi tuồn tuột.Lúc đó cô mới biết 2 người họ 1 người là bạn tri kỉ Manh Như của cô,người đàn ông kia là bạn trai CŨ của cô Lục Nhất đây mà .Cô cũng không ngờ tương lai bị người ta phản bội quá khứ càng đau đớn hơn .cô chỉ nhớ được như vậy còn mảnh kí ức còn lại cứ mờ mờ ảo ảo không nhớ được quá khứ cô làm gì và cô là ai ,và sao cô lại mất kí ức
2 người họ nhìn Bạch Băng mà sửng sờ đến rật mình,Manh Như thì nhìn cô bằng ánh mắt vô cùng phẫn nộ,còn tên Lục Vũ kia thì không hiểu sao trong lòng hắn có chút vui vẻ lướt qua
-Lam…Lam..Nhi không …Phải cậu …đã…_cô ta nói bằng giọng ấp úng và kinh sợ như nhìn thấy ma vậy
“Hóa ra mình trước đây tên là Lam Nhi sao“ cô vừa đăm chiêu suy nghĩ
thay cô thành nó cho dễ nói nha
-Ồ đây chẳng phải bạn thân tri kỉ Manh Như đây sao ,còn kia là bạn trai CŨ đây mà _nó vừa nhếch mét cười vừa nhìn 2 người kia bằng khuân mặt lạnh
-Àh Manh Như ý cậu muốn nói là sao mình không chết đi để cậu cùng Lục Thất sống đến đầu bạc giăng long sao ,thật không ngờ 2 người phản bội tôi mà không thấy hối hận gì sao _nó nhìn 2 người bằng ánh mắt khinh bỉ
-Không lẽ nhìn người đẹp như thế kia là tiểu tam ak_N1
-Manh Như hình như con gái tập đoàn Manh Thị lại làm ra chuyện này á _N2
…
-Cậu …cậu…sao …hức…lại….hức…nói….mình…hức…như…như …vậy _nó không hiểu ả ta lấy nước mắt ở đâu mà khóc nữa ,đúng là kinh mà
-Cô đừng ức hiếp Manh Như_Lục Nhất ôm lấy ả ta vào lòng
-Ha vậy luôn ,vậy nói xem ta làm gì nào trong này có cammera có cần lấy ra coi thử hông nè _nó nhìn hắn và ả ôm nhau mà trong lòng kinh đúng là bọn não phẳng hợp đôi nhau quá mà
-Thôi thôi mình không muốn làm to chuyện lên _ả ta ngưng khóc nhưng hàng mắt rơm rớm,quành mắt thì đỏ ,khuân mặt ủy khuất như nó bắt ép ả nói vậy không bằng
Ngoại truyện
Nữ9:ê bà già kia sao cứ thích gấy rắc rối cho ta thế
Tg :ê ta còn trẻ chán trẻ hơn cả cô đó nha vậy mà dám kêu lão nướng là bà hả
Nam9:bà già rồi còn trẻ gì nữa
Tg :ngươi thông đồng với nữ9 hại ta vậy ta cho các người còn lâu mới đến được bên nhau
“Rắc…Rắc“
Tg:thôi ta bận rồi pp“xách dép chạy“
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!