Tổng đài ngạo mạn yêu ta
Chương 8 : Nam nữ chính gặp lại nhau
-Bạn TRAI CŨ của tôi à ,đây là của tôi người nói mua trước là tôi xin 2 người nhớ kĩ dùm đừng động vào đồ người khác_ nó nhấn mạnh từng chữ 1 để bọn não tàn nó hiểu dùm cô ,nhưng trí thông minh có hạn nên coi lời nó như gió bay
– Hừ cô đừng ra vẻ thanh cao nữa,dạ thưa thiếu gia và tiểu thư bộ này tôi sẽ bán cho 2 người mời 2 người đi hướng này_ Ả nhân viên không coi nó ra gì cả , nó tính mời vị cửa hàng ra đây luôn
-Cô cút ra khỏi đây_ vị lãnh đạo cao cao tại thượng vừa xuất hiện không ai khác đó là vị nam chính nhà ta Phong Thiếu
Nó cùng tất cả mọi người quay mặt lại ,mặt ai cũng sửng sốt vì họ được gặp vị tổng đài giàu có nhất trong thương nghiệp , đẹp trai , lạnh lùng cool .Còn riêng nó thì “ Hơ thôi thôi rồi ,hắn ta chắc đuổi mình đây ,cái tên này đúng là đáng ghét hận đến giờ , huhu mất mặt chết được “ nó vừa nghĩ vừa mặt xanh lét ,quay mặt đi không dám nhìn hắn .Hắn cười mỉm khiến bao trái tim thiếu nữ tan vỡ
-Cô thấy chưa ông chủ đuổi cô đấy mau cút đi _ ả nhân viên thấy vậy nghĩ đuổi nó , ả chen mồm vào nói mặt vênh váo ánh mắt khinh bỉ ,không chỉ ả mà còn có Manh Như nữa ,trong lòng hẳn đang rất vui
-Đuổi Lam Nhi sao , cô dám đuổi bạn gái bản thiếu gia , người đâu lôi con ả nhân viên này ra khỏi cửa hàng mau _ hắn ôm lấy Lam Nhi khiến nó giật mình ,và việc khiến ngạc nhiên hơn là hắn nói nó là bạn gái hắn“ÔNG TRỜI ƠI CHO HỎI ĐÂY LÀ VIỆC GÌ “ nó khóc trong lòng nhưng bên ngoài vẫn là điệu bộ lạnh đó
Sau khi nghe 1 hồi kêu gào của ả nhân viên ,ả cũng biến mất khuất mắt của nó nhưng còn 2 cục nợ đứng trước vẫn ngơ ngơ ngác ngác và những câu hỏi tràn ngập trong đầu 2 người Manh Như và Lục Thất dài dằng dặc “Hơ chuyện này là sao , sao cô ta lại có chỗ dựa vững chắc vậy chứ….“Còn riêng nó và hắn ,hắn cúi đầu xuống tai nó thở nhẹ khiến nó nóng hết cả mặt ,tim đập loạn xạ không hiểu vì sao “Em có chịu phối hợp với tôi không “ nó bất đắc dĩ quá bắt buộc phải làm vậy“ừm ừm“
-Em yêu muốn bộ váy này sao anh mua cho em _ hắn tiến đến lấy bộ đồ trước con mắt tức giận của Manh Như và Lục Thất mặt 2 người này đỏ ửng lên ,nghiến răng ken két ,nhưng mất mặt kiểu như vậy nó chưa chịu tha cho 2 người họ , ai bảo ngày xưa làm như vậy với nó
-Anh à em không cần đâu ,bây giờ bộ đồ này em không thích nữa rồi anh à ,đồ vứt đi tiểu thư Manh Như rất muốn đó đúng không ,giống như Lục Thất vậy _nó cố tình nói như vậy ý là Lục Nhất được nó vứt đi thì người dùng lại chính là ả ,ả còn không xấu hổ mà còn tự mãn
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!