Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư - Chương 27: Mở rộng tầm mắt
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
340


Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư


Chương 27: Mở rộng tầm mắt


  Rạng sáng mười hai giờ mười phút . Lạc Ngạo Thực đẩy mỹ nữ khóc lóc nức nở ra , trên mặt không có một tia thương cảm , xoay người muốn rời đi

“Không , Ngạo Thực à , em sai rồi . Em mới trở về nước , nghe tin anh kết hôn , nhất thời không chịu nổi . Cầu xin anh , cầu xin anh đừng rời khỏi em , có được hay không ?!” Quản lý bộ tài vụ ở nước ngoài của Lạc thị , An Tiểu Nhã đang đuổi theo Lạc Ngạo Thực , từ phía sau ôm chặt lấy hắn . “Em sai rồi , sau này em hứa sẽ không nóng nảy nữa !”

Lạc Ngạo Thực cất ra tiếng cười dịu dàng . “Em không sai , là anh sai thôi . Anh thừa nhận sai lầm của mình rồi , cho nên chúng ta bây giờ là tụ họp vui vẻ , giải tán yên bình !” . Sau khi nói xong , Lạc Ngạo Thực đẩy người tình cũ ra , đi vào trong thang máy.

Hắn không ngờ tới , ngay cả An Tiểu Nhã , một người phụ nữ lý trí , mà khi biết tin hắn kết hôn , vẫn phản ứng khóc lóc , một hai đòi treo cổ —— Một chiêu lừa bịp chả ra gì

An tiểu Nhã , tuổi còn trẻ , khôn khéo , giàu kinh nghiệm , lại giỏi giao thiệp , dung mạo xinh đẹp hào phóng . Hắn tưởng rằng nữ nhân này không đến nỗi giống như các nữ nhân khác , tự nguyện làm một tình nhân im lặng . Không ngờ tới trình độ học vấn cao , dáng ngoài xinh đẹp . Lại còn ồn ào hơn so với các cô gái khác , đã vậy còn không thể nói lý ——

Quả thật hắn đã được mở rộng tầm mắt , ngoại trừ việc đó , hắn không hề có chút cảm giác nào . Hai người ở chung một chỗ , người tình tôi nguyện . Vừa mới bắt đầu nói hay lắm , không giao tâm , không nói tình . Nữ nhân đến với hắn , tuyệt nhiên hắn không từ chối , nhưng đừng trách hắn phụ tình

Ngồi vào yên xe , trong đầu Lạc Ngạo Thực nhớ đến khuôn mặt xinh đẹp kia , khóe miệng từng điểm từng điểm nâng lên

~~

Có lẽ hắn nên về nhà thôi , ngày đó đem Hoàng Minh Nguyệt đuổi đi , đưa cô trở lại biệt thự , hắn cũng chưa có gặp lại cô

~~

Hắn hạ quyết tâm , chân đạp ga , hướng nhà đi tới . Đến gần trời vừa rạng sáng thì bên ngoài truyền đến tiếng động xe hơi lái vào , từ từ dừng hẳn . Trên ghế salon Vũ Nghê trực tiếp nhảy xuống , chân đất chạy đến trước cửa . Đang lúc cô muốn kéo cửa , thì cửa bị người từ bên ngoài đẩy vào

“Ngạo Thực” Vũ Nghê đứng ở cửa , miệng có chút kích động kêu lên

Tầm mắt của cô tự nhiên rơi vào trên người hắn , áo khoác cùng cà vạt tùy ý khoác lên trên cổ tay , nút cài của áo sơ mi bị mở mất 3 nút , lộ ra lồng ngực màu đồng cường tráng . Bộ dạng không nghiêm túc này của hắn , đối với nữ nhân mà nói , mấy phần càng có lực sát thương.

Nhưng lòng cô lại đau đớn ít nhiều , có thể đoán được hắn tuyệt đối không phải từ công ty trở về . Lạc Ngạo Thực nhìn vợ mình , trên mặt chợt lóe lên ~ chán ghét . “Tại sao còn chưa ngủ ?!” Giọng nói có chút lạnh như băng.

“Tôi có chuyện muốn nói cùng anh !” Cô thu hồi ánh mắt tưởng niệm , dịu dàng lên tiếng.

“Em biết tôi sẽ quay về ư ?!” Lạc Ngạo Thực ném áo khoác ngoài vào ghế sa lon . Ngay sau đó ngồi xuống . Bắt chéo chân , nhìn người đi tới .

Vũ Nghê lắc đầu một cái , thành thực mà nói : “Bà Vương có nói anh sẽ không về , nhưng là tôi muốn đợi đến một giờ ! Ngạo Thực à , tôi có vài lời muốn nói với anh . Thật xin lỗi , tôi cũng biết rõ giờ này anh rất mệt mỏi”

“Không gì , em cứ nói đi !” Hắn thu mắt lại , vẻ mặt trở nên nhẹ nhõm , hài hước mà nói :”Ít nhất thì vợ của tôi chờ tôi không vì mục đích gì , điểm này làm cho tôi thở phào nhẹ nhõm”

Vũ Nghê lúng túng cười một tiếng , cô hiểu ý của hắn , chính là không được tốn công dành tình cảm đối với hắn , như thế hắn sẽ chán ghét ! “Tôi muốn hỏi xem ngày mai anh có rãnh hay không ?! Có thể theo tôi về nhà một chuyến ?!”

Hắn lặng yên chốc lát :”Ngày mai sợ rằng không được , tôi có việc”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN