Tổng Giám Đốc, Đừng Đùa Nữa! [Reup] - Bí Ẩn Của Mộc Vy
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
99


Tổng Giám Đốc, Đừng Đùa Nữa! [Reup]


Bí Ẩn Của Mộc Vy


Mộc Vy không phải một cô gái nhỏ nhắn yếu ớt như vẻ bề ngoài. Cô là ác ma, là một người cực kì nguy hiểm, là kẻ nổi tiếng độc ác nhất ở đại học T. Có người từng nói rằng, nợ môn cũng không đáng sợ bằng đắc tội với Mộc Vy. Cô ngoài mặt nhu thuận nhưng tính tình vô cùng bốc đồng, nói một lời không hợp liền đánh người. Mộc Vy vì vậy liền thân với thầy hiệu trưởng, mỗi tháng đều phải lên phòng hiệu trưởng “thưởng trà” nhưng tuyệt nhiên không bị kỉ luật bởi vì không có chứng cứ. Cho dù cô đánh người ở ngay giữa trường học đi chăng nữa, cũng không ai dám lên tiếng tố cáo. Trước đây Mộc Vy đã từng bị kỉ luật vào năm nhất đại học, nhà trường không thể tự giải quyết nên chuyển qua cho cảnh sát, cô đương nhiên chỉ đền một số tiền cho người bị nạn, nhưng cá nhân chứng liền có kết cục không mấy khả quan nên liền ngậm miệng, đây trở thành một nguyên tắc ngầm của đại học T. Mộc Vy không đi học một thời gian dài, ai ai cũng đều thở phào nhẹ nhõm, ai ngờ bây giờ lại trở về, hơn nữa vừa trở về đã đánh người?

Trần Hàn Vũ toát mồ hôi tiếp tục dạy học, xem như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra. Mộc Vy ôm Dương Liên vào lòng an ủi, cô ấy khóc thảm như vậy Mộc Vy thấy vô cùng đau lòng thầm rủa mười tám đời nhà Trần Hàn Thần bốc lột sức lao động của cô, làm cô không thể về bảo vệ Dương Liên sớm hơn.

Vì điều gì những chuyện khó khăn đều đổ lên đầu Dương Liên? Cô ấy đã làm gì sai? Mộc Vy không phục! May mà tối hôm qua đã chụp màn hình lại tất cả những tài khoản chửi rủa Dương Liên thậm tệ, cô nhất định phải trả thù cho cô ấy!

Đang hăng hái suy nghĩ thì chuông điện thoại của Mộc Vy vang lên, rất nhỏ, nhưng vì mọi người đều đang chú ý sự xuất hiện của cô, rất nhanh những người gần đó đều quay lại nhìn. Màn hình hiện tên của Trần Hàn Thần, Mộc Vy không nhịn được nở nụ cười dịu dàng nhận điện, cùng người bên kia nói vài câu liền cúp máy. Một cơn gió xuân chợt thổi qua hội trường, hoa khôi nở nụ cười dịu dàng vô cùng xinh đẹp, đây là tình huống gì sao bọn họ chưa từng gặp qua? Mặc dù bình thường Mộc Vy rất dịu dàng nhưng ánh mắt cô luôn đề phòng tất cả mọi người, nhưng lúc nãy nụ cười ấy lại vô cùng tự nhiên quyến rũ.

Tối hôm đó Trần Hàn Thần nhận được điện thoại của tên em trai nào đó dùng cả tiếng đồng hồ nghe tên đó kể chuyện. Trần Hàn Thần vài phút lại bật cười hứng thú, ánh mắt ngày càng sâu. Trần Hàn Vũ bên kia thao thao bất tuyệt, đem tất cả thông tin về Mộc Vy nói cho anh trai mình. Cuối cùng cả hai kết luận, người này không đơn giản!

Trần Hàn Thần trầm ngâm trong phòng làm việc, xâu chuỗi tất cả sự việc từ lucd hắn gặp cô, hắn đoán chín phần là cô đã tìm lại được thân phận của mình. Trên người cô ấy tỏa ra một loại khí chất đặc biệt, rột cuộc là vị thiên kim nhà nào lại quyền lực như vậy? Trần Hàn Thần vô cùng tò mò, tất cả tư liệu rõ ràng rất bình thường, tất cả mọi thứ từ năm 10 tuổi đến giờ đều vô cùng trong sạch, chỉ là trước năm 10 tuổi không tìm ra được bất cứ thông tin nào, rõ ràng là có người chặn tất cả thông tin.

Sáng hôm sau,

“Sao anh lại ở đây?”

Mộc Vy chạy từ trên lầu kí túc xá xuống, Trần Hàn Thần đang dựa vào con BMW tay khoanh trước ngực vô cùng nghiêm trang. Mộc Vy thì lại mặc pyjama tay còn cầm bàn chải đánh răng tóc vấn cao vô cùng đáng yêu. Đôi mắt tròn xoe nhìn chằm chằm vào Trần Hàn Thần hồi lâu, Trần Hàn Thần mắt dán lên người của Mộc Vy không chuyển, cô liền phát giác ra chuyện gì đó liền chạy lên thay quần áo, chết thật, lúc nãy cô không mặc áo ngực! Chắc chắn tên biến thái đó đã thấy cả rồi! Xin lỗi ba mẹ, xin lỗi sơ, xin lỗi hai chị, càng xin lỗi tổ quốc!

“Đưa em và bạn em đi ăn sáng!”

Mộc Vy cùng Dương Liên đều có tiết thực hành cần đến lab lúc 10h, Trần Hàn Thần biết lịch học của Mộc Vy nên khi thấy hai cô gái cùng đi hắn đã nhanh mở cửa mời họ lên xe. Mộc Vy giới thiệu cả hai với nhau rồi không nói gì nữa, Dương Liên đột nhiên hỏi.

“Anh là anh trai của Hàn Vũ phải không?”

“Ừ!”

Trần Hàn Thần vẫn chuyên tâm lái xe chỉ mở miệng thừa nhận. Dương Liên liền nín bặt, gia đình của Hàn Vũ vẫn luôn phải đối bọn họ, ba mẹ của Hàn Vũ đã đích thân tìm đến cô nói chuyện nhưng sau lần đó họ bị anh trai của Hàn Vũ thuyết phục, nói nếu họ không đồng ý cho Dương Liên và Trần Hàn Vũ yêu nha thì Trần gia sẽ tuyệt tử tuyệt tôn, tức là cả hai người bọn họ đều sẽ không lấy vợ, chỉ như vậy đã đủ hiểu anh em nhà họ yêu thương nhau đến đâu.

“Thật cám ơn anh…”

“Chuyện nên làm mà thôi, hai người thấy hạnh phúc là được!”

Mộc Vy có hơi tò mò nhưng cũng không hỏi gì thêm vì cô biết cả hai sẽ tìm cơ hội thích hợp giải thích cho cô hiểu. Chiếc BMW của Trần Hàn Thần dừng lại trước một nhà hàng kiểu Pháp, Mộc Vy khẽ mỉm cười nhìn sự hưng phấn của Dương Liên, nhưng ngay sau đó Dương Liên liền não nề, nơi sang trọng như vậy…

“Đừng nghĩ như vậy, cậu rất cao quý cậu biết không?” Mộc Vy nắm lấy tay Dương Liên an ủi.

Vừa tiến vào phòng riêng mà Trần Hàn Thần đặt trước, cả hai cô gái liền hối hận. Sao cả gia đình họ Trần lại ở đây? Bên kia còn có một gia đình khác hình như là đi xem mắt?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN