Tổng Giám Đốc, Đừng Đùa Nữa! [Reup] - Nhất Đại Thiên Kim Của Giang Gia
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
93


Tổng Giám Đốc, Đừng Đùa Nữa! [Reup]


Nhất Đại Thiên Kim Của Giang Gia


Các vị trưởng bối trong phòng lập tức đưa mắt dò xét hai cô gái. Mọi nghi vấn chỉ đặt riêng trên người Mộc Vy vì Dương Liên đối với họ đã quá quen thuộc. Mọi người thầm đánh giá Mộc Vy, nhưng hầu hết đều có cái nhìn không mấy thiện cảm, đi với Dương Liên chắc chắn không phải loại gì tốt lành. Cô gái xinh đẹp kia hướng phía Trần Hàn Thần đi tới ôm lấy cánh tay hắn, cố tình dùng bộ ngực mềm mại đó áp sát vào Trần Hàn Thần. Mộc Vy chửi thầm trong bụng. Trần Hàn Vũ đưa Mộc Vy và Dương Liên vào trong sắp xếp ca hai ngồi gần anh và Trần Hàn Thần. Hắn cũng nhanh chóng thoát khỏi cô gái kia rồi ngồi cạnh Mộc Vy, bàn tay hắn cố ý nắm lấy tay Mộc Vy đang để trên bàn.

“Trần Hàn Thần, anh đây là có ý gì? Em mới là vị hôn thê của anh, anh nên nhớ!”

Mạc Lệ nhìn hai bàn tay đang siết chặt trên bàn mà lên tiếng. Ngoài mắt thì đang chất vấn Trần Hàn Thần nhưng thật ra đang nói với Mộc Vy rằng Trần Hàn Thần vốn dĩ thuộc về cô ta. Mộc Vy không nói gì, người lớn xem đây chỉ là một buổi uống trà đàm đạo nên không quan tâm quá nhiều, chỉ là lâu lâu đặt vài câu hỏi cho Mộc Vy và Dương Liên để hai người không cảm thấy lạc lõng.

“Mộc Vy tỷ, vậy tỷ là cô nhi sao?”

“Có thể xem là vậy!”

Mạc Lệ dùng ánh mắt tò mò nhìn Mộc Vy, cô luôn tránh né không trả lời những câu hỏi liên quan đến gia đình mình. Mạc Lệ đương nhiên muốn lấy điểm này công kích cô. Một đứa cô nhi còn dám ở đây cùng Mạc đại tiểu thư tranh giành đàn ông, cô xứng sao? Đối diện với ánh mắt châm chọc của Mạc Lệ, Mộc Vy vô cùng bình tĩnh hớp một ngụm trà rồi nhẹ nhàng đặt tách trà xuống. Phong thái vô cùng thanh cao cùng khí chất hơn người của Mộc Vy làm hai bên trưởng bối nhất thời kinh sợ, loại khí chất này chính là…

Tiếng chuông điện thoại của Mộc Vy vang lên, nhận điện sắc mặt Mộc Vy vô cùng không tốt xin phép về trước còn bảo Dương Liên xin nghỉ giúp cô tiết học sáng nay rồi chiều lập tức đến nhà cô. Mộc Vy rời đi không lâu thì Trần lão gia cùng Mạc lão gia cũng nhận được điện thoại cùng nhau tất cả rời đi. Trần Hàn Vũ đưa Dương Liên về trường rồi cũng nhanh chóng đi. Không biết xảy ra chuyện gì mà bọn họ lại khẩn trương đến vậy.

Tại một nơi nào đó,

“Bà ngoại…”

Cô gái nhỏ xinh đẹp rưng rưng nước mắt nhìn bà lão nằm trên giường từ từ nhắm mắt. Bà đã trút hơi thở cuối cùng bên cạnh đứa cháu gái duy nhất của mình, như vậy là quá đủ rồi. Nhưng Mộc Vy lại không cam tâm, cô cùng bà thời gian bên nhau không nhiều, không đủ để bồi đắp tất cả các thương tổn mười hai năm qua, bà ngoại… Tối hôm đó, Mộc Vy ôm Dương Liên quỳ trước cửa phòng bà khóc rất lâu, rất lâu. Trần Hàn Thần gọi cho cô mấy lần đều không được, lòng anh lo như lửa đốt.

Biệt thự Giang gia,

“Thật chia buồn cùng ông, Giang lão đại…”

Trần lão gia và Mạc lão gia cùng ngồi trước mặt một ông lão tóc đã bạc hơn nửa, ánh mắt ông vô cùng kiên định nhưng lại rất chua xót, căn nhà tràn ngập không khí tang thương.

Giang gia Giang Thiên Mạn lão phu nhân qua đời, cả thành phố đều dậy sóng. Giang Thiên Mạn trên người là 50% cổ phần của Giang gia, Giang gia lại không có cháu, mọi người ai ai cũng đều đến lấy lòng Giang Nhất Thiên mong ônh nhận con mình làm cháu nuôi. Giang gia lớn như vậy, nhưng con trai trưởng của họ mất sớm không thể lo cho công ty, con trai út lại có sự nghiệp riêng bên nước ngoài, Giang gia mấy năm trước cơ hồ muốn sụp đổ nhưng đột nhiên lại vùng dậy vô cùng mãnh liệt, không biết nguồn vốn đó là từ đâu ra, nhưng chắc chắn không phải bên nước ngoài đổ về. Như vậy ai ai cũng rút ra kết luận, Giang gia thế lực vô cùng hùng hậu!

Trần Hàn Vũ cùng Trần Hàn Thần cũng ngồi tại sopha trong phòng khách, Mạc Lệ không đến. Ngoài bọn họ ra còn rất nhiều người đang dâng hương cho Giang Thiên Mạn. Tất cả bọn họ đều không có gì tốt lành, chỉ mong tìm được chút lợi lộc. Một vài phóng viên tiến đến chỗ Giang Nhất Thiên để đặt câu hỏi, vệ sĩ lập tức lôi họ ra ngoài, một người trong số đó thoát ra khỏi vòng vây của vệ sĩ lập tức lao đến.

“Giang lão gia, Giang gia không có cháu đích tôn vậy tài sản của Giang gia sẽ thuộc về ai?”

Mọi người trong lòng đều nghĩ đến Giang Nhất Tề, cháu trai duy nhất của Giang Nhất Thiên. Nhưng Giang lão gia lại đứng dậy, gậy chống đập xuống nền nhà quát.

“Ai bảo Giang gia không có cháu đích tôn?”

Tất cả mọi người vì câu nói này lập tức sững người. Giang gia có cháu đích tôn, họ vì cái gì mà không biết? Vậy tức là toàn bộ tài sản của Giang gia…

Tiếng giày cao gót từ cầu thang truyền đến, Giang gia trước giờ ngoài Giang lão phu nhân không có phụ nữ… Đây là nhất đại thiên kim của Giang gia sao?

Chấn động.

Chấn động.

Mọi người nín thở hướng về phía cầu thang. Một đôi chân dài xuất hiện, cô gái mặc trên mình một bộ váy trắng, trên cổ tay đeo một miếng vải màu trắng, vậy đây chính là…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN