Tổng Giám Đốc, Đừng Đùa Nữa! [Reup] - Gọi Tôi Là Mộc Tổng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
92


Tổng Giám Đốc, Đừng Đùa Nữa! [Reup]


Gọi Tôi Là Mộc Tổng


Cạch.

Cánh cửa phòng họp mở ra, những người bên trong ngước mắt lên nhìn người đang bước vào. Mộc Vy nghiêng đầu mỉm cười nhìn bọn họ sau đó ngồi xuống một chiếc ghế gần cửa ra vào nhất. Bên trong phòng hiện tại chỉ có vài người, Mạc lão gia, Mạc Trung Chính con trai trưởng của Mạc gia, Mạc Lệ, Trần lão gia, Trần Hàn Vũ và Trần Hàn Thần cùng một số vị trưởng bối đang khó hiểu nhìn cô, ngoài ra ghế bên cạnh của Trần Hàn Thần chính là bà lão ở công ty hắn…

“Mộc Vy, đây là cuộc họp cổ đông của tập đoàn chúng tôi, tôi lấy tư cách gì ngang nhiên bước vào?”

Mạc Lệ chiếu ánh mắt khó chịu về phía cô, các vị trưởng bối cũng rất tò mò, nhưng dường như Mộc Vy không hề để ý đến cô ta, cô gật đầu chào lão bà và Trần Hàn Thần, bàn tay để trên bàn khẽ gõ vài cái.

“Các vị cổ đông, hôm nay tôi nhận ủy thác của Giang đại tiểu thư đến tham dự cuộc họp của mọi người.”

Triệu Dương Liên để một tập tài liệu lên bàn sau đó ngồi xuống ghế bên cạnh Mộc Vy. Nếu đang quay phim cảnh đánh ghen thì Mạc Lệ và Mạc lão gia chắc chắn sẽ diễn rất đạt, gương mặt như nuốt phải ruồi. Trần Hàn Vũ có vẻ không bất ngờ lắm, còn Trần Hàn Thần chỉ nhìn chằm chằm vào Jack, hai người họ chắc là đã biết Mộc Vy sẽ đến đây… Jack gật đầu với mọi người sau đó để chiếc cặp lên bàn trước mặt Mộc Vy rồi kính cẩn lui xuống một bước.

“Chúng ta có thể bắt đầu cuộc họp rồi!”

Triệu Dương Liên dùng một tay chống cằm, hiện tại Giang gia đang giữ 15% cổ phần của Mạc gia, tiếng nói đương nhiên lớn.

“Còn vài vị cổ đông lớn chưa đến…”

Mạc Trung Chính nhìn bao quát cả phòng họp rồi nói. Còn ba vị cổ đông lớn chưa đến, tổng tất cả cổ phần của bọn họ là 20% không thể họp mà không có họ.

“Ý anh nói là Lâm tổng, Lệ tổng và Du tổng?”

Jack tiến đến mở chiếc cặp ra lấy tài liệu đưa cho mỗi người một bản. Cầm tài liệu trên tay mà Mạc Trung Chính run run, cái này sao có thể… Trần Hàn Thần nãy giờ gương mặt vẫn vô cùng bình tĩnh xem ra đã điều gia ra được những chuyện của Mộc Vy. Cô đã thu mua toàn bộ cổ phần của ba vị cổ đông đó chỉ trong vòng vài ngày. Đầu tiên là tung tin làm cổ phiếu công ty con của bọn họ rớt giá, sau đó thu mua phần lớn cổ phiếu, rồi lại dùng tiền đàm phán với bọn họ muốn bọn họ dùng cổ phần của Mạc gia đổi lấy công ty của chính mình, bọn họ có thể nói không hay sao? Cách làm việc này chính là của Trần Hàn Thần, hắn còn không biết rõ là ai ra tay?

“Mộc Vy, cô…!!”

Mạc Lệ tức giận đứng lên chỉ tay vào thẳng mặt Mộc Vy. Lúc này cô mới bắt đầu mở miệng, hổ không ra oai thì là mèo sao?

“Mạc tiểu thư, cô cũng phải gọi tôi một tiếng Mộc tổng rồi!”

Ầm. Ầm. Ầm.

Giọng nói lạnh lẽo của Mộc Vy vang lên đánh mạnh một đòn tâm lý vào Mạc gia. Người của Mạc gia trấn tĩnh lại tâm lý. Hiện tại Mạc gia có 30% cổ phần, Trần gia lão thái có 20% cổ phần và các vị trưởng bối ở đây cũng có 15%, bọn họ không tin là Mộc Vy có thể ảnh hưởng gì đến chuyện nhà bọn họ. Vậy lý do Lâm tổng báo mở cuộc họp cổ đông là gì?

“Mọi người chắc cũng biết, hiện tại Mạc gia làm ăn thua lỗ đã hơn vài tỷ, chứng tỏ tổng giám đốc Mạc Trung Chính không đủ năng lực lãnh đạo. Tôi nghĩ đến lúc Mạc Thị đổi chủ rồi!”

Triệu Dương Liên nghiêm túc nhìn bọn họ, lúc liếc qua Trần Hàn Vũ thì vẻ mặt lại thoáng nét dịu dàng. Không khí trong phòng họp tựa hồ giảm đi vài độ. Tiểu Vy đã không động đến Mạc Lệ mà Mạc Lệ dám ra tay với Tiểu Vy, làm Giang đại tiểu thư cực kì tức giận, hôm nay đương nhiên phải đến dạy dỗ cả Mạc gia.

“Triệu tổng, cô nói Trung Chính nhà tôi không đủ năng lực, vậy theo cô còn có người khác thích hợp hơn à, là cô hay Mộc tổng đây?”

“Là Trần tổng!”

Mộc Vy dịu dàng nhìn Trần Hàn Thần, còn mỉm cười nhìn hắn. Trần Hàn Thần đau đầu, cô nhóc này muốn đem rắc rối đến cho hắn sao? Trần gia lớn mạnh như vậy một tay hắn làm chủ đã mệt lắm rồi, cô còn muốn đẩy Mạc Thị cho hắn? Cô còn cho là hắn rãnh rỗi lắm sao? Nhưng phu nhân cũng đã lên tiếng rồi thì…

Mọi người đưa ánh mắt nhìn Trần Hàn Thần, hắn vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, xung quanh vẫn tỏ ra khí thế áp bức người khác. Không ai biết lúc hắn nhận tin Mạc Lệ ra tay không cho Mộc Vy học lên tiến sĩ hắn đã tức giận như thế nào, nhưng cô lại nói là muốn tự giải quyết, hắn liền chờ đợi, chờ đợi đến lúc này…

“Nếu Trần tổng không phản đối thì chúng ta chắc không cần bỏ phiếu nữa nhỉ?”

Mộc Vy lại nở nụ cười, nụ cười của cô là nụ cười chết chóc, nụ cười nguy hiểm. Mạc Lệ tay run run, tức đến ứa nước mắt lập tức đứng dậy tiến về phía Mộc Vy, chỉ là đi giữa đường đã bị Trần Hàn Thần giữ lại, hắn dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn cô ta. Trần Hàn Thần đáng sợ như vậy Mạc Lệ đương nhiên chưa từng gặp nên nhất thời run rẩy.

“Mộc Vy, cô rốt cuộc là muốn thị uy cái gì? Cô chẳng qua là một đứa cô nhi được Triệu Dương Liên và Giang đại tiểu tư coi trọng thôi! Cô lấy tư cách gì ra oai với tôi? Tôi là nhị tiểu thư của Mạc gia, cô là cái thá gì?”

“Mạc đại tiểu thư, là cô ra oai thị uy với tôi trước, cô chặn đơn xin học lên tiến sĩ của tôi. Tôi làm như vậy đã là nương tay lắm rồi!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN