Tráo Dâu - Phần 19
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
179


Tráo Dâu


Phần 19


Ai cũng có những kỉ niệm của một thời tuổi trẻ,tôi chỉ mong kỉ niệm của tôi về người đàn ông ấy sẽ là những kỉ niệm thật đẹp…
Phương và Phong vừa ra khỏi cửa hàng thời trang thì ở nhà gọi điện…Phong gấp gáp chở Phương trở về,trên xe anh ta không nói một lời nào cả khiến cho không khí rất căng thẳng…
Vừa tới cửa cô Tám đã chờ sẵn
-Cậu cả về rồi ông chủ đang chờ cậu…
Phong lập tức đi vội vã tới phòng cha mình,Phương đi theo sau và hỏi cô Tám
-Có chuyện gì xảy ra vậy cô
-Ông chủ đang chuyển biến nặng,tôi e là khó qua khỏi…
Phương ôm miệng đi vội vã tới phòng của bố Phong.Mọi người có mặt đông đủ nhưng k ai dc vào vì bên trong ông nội Phong đang nói chuyện …
-Con trai à,con mệt lắm rồi phải không?
-Bố,con bất hiếu ốm đau không phụ giúp được gì còn để bố lo lắng…
-Thôi…bây giờ nói những lời đó để làm gì đâu con,nghỉ ngơi cho khoẻ ,thằng Phong còn chưa có con cái gì,con phải khoẻ để còn bế cháu chứ…
-Con cũng đang cố hết sức bố ạ…
Bố Phong thở yếu ớt rồi y tá phải lấy máy chụp…
Ông nội Phong đi ra ngoài.
-K sao đâu mọi người về đi
Phu nhân cùng Phong vào bên trong…bà khóc lớn
-Con của mẹ,con trai của mẹ…con đau ở đâu con nói mẹ biết…
-Con k đau mẹ ạ,con khó thở thôi…Phong này khi nãy bố nhắm mắt lại và k muốn mở ra nữa nhưng nghĩ đến việc bố chưa có cháu bế nên bố cố mở mắt ra đấy,sớm có cháu cho bố bế…
-Bố phải sống lâu vs con rồi còn chăm con chăm cháu cho con nữa…
-Anh cứ đẻ con đi tôi khắc chăm con cho anh…
Bác sỹ ra ngoài nói riêng vs phu nhân:
-Khi nãy đúng là kì tích,cứ nghĩ là đi rồi mà điều kỳ diệu đã tới,ông ấy mở mắt ra và gọi Phong.
-Tôi nghe nói phương pháp lọc máu mới bên nước ngoài giúp kéo dài tuổi thọ…
-Cái đó cũng hên xui lắm phu nhân ạ…nhưng còn nước còn tát chúng ta cứ thử…nếu thành công sẽ sống được 10 năm …
-1 năm cũng phải thử,cậu sắp xếp việc này đi.
-Vâng phu nhân…
Phong cả đêm ngồi cạnh cha mình,ông mở mắt rồi cười nhẹ
-Thôi về với vợ đi,ở đây thì bao giờ bố mới có cháu bế…
-Bố còn đùa được nữa…
-Sống chết có số rồi,yên tâm là khi nào con đẻ con xong bố có chết cũng mãn nguyện…
-Bố đừng nói vậy…chỉ cần bố nghỉ ngơi và có tinh thần tốt thì bệnh nào cũng qua…
-Ừ…phải có tinh thần tốt chứ…cô dâu của con thế nào?
-Sao bố lại hỏi thế.
-Nghe nói cả hai đứa suốt ngày cãi nhau…nhưng k sao cuộc sống có cãi nhau mới thú vị chứ êm đềm rồi lặng lẽ đi không lý do,điều đó mới đau lòng…
Phong biết bố anh đang nhắc đến mẹ đẻ…Phong liền đánh lảng đi…
-Cô ta hay cãi con bố ạ,con nói gì cũng hay cãi lắm cứ nhem nhẻm cái miệng vậy…
Bố Phong bật cười
-Bà con tìm được người trị dc con rồi đây,bố chỉ nói vs con một điều đã xác định có vợ rồi thì tất cả bên ngoài đều là phù phiếm
-Cái đó bố k cần lo,đàn bà đối vs con không quan trọng…
-Vậy còn Cẩm Ly,con có thật sự quên được con bé chưa?
Nói đến người này Phong đổi sắc mặt…
-Con yêu được cũng sẽ buông được…
-Cái đó con phải hỏi lòng mình…
Đến nửa đêm Phong mở cửa phòng về thấy Phương vẫn đang ngồi ở ghế chờ…
-Bố sao rồi ạ…
-Bố ổn rồi,sao em k đi ngủ đi…
-Nhà đang có chuyện như vậy sao em có thể đi ngủ được…
-Phương này,anh có chuyện nghiêm túc muốn nói với em…
-Vâng…
Phong nhìn thẳng vào mắt Phương…
-Anh và em kết hôn là do có thoả thuận và sắp xếp vì vậy chắc chắn là chúng ta sẽ không được bền lâu,anh k có ý chơi đùa với em nhưng anh cần em giúp…em có thể nào đẻ cho anh một đứa con ,rồi anh sẽ cho em một khoản tiền đủ để em làm lại cuộc đời,con thì anh sẽ nuôi…sau đó chúng ta đường ai nấy đi…
-Anh k có ý chơi đùa nhưng lại đưa ra điều rất buồn cười,anh muốn tôi đẻ thuê cho anh chắc.
-Đúng vậy như thoả thuận anh sẽ cho em một khoản tiền ,em chẳng mất gì cả …
-Thằng khốn,tôi đã nghĩ anh sẽ trân trọng tôi nhưng hoá ra tôi chỉ là một người để anh lợi dụng mà thôi…
Phương quay vào buồng ngủ cô đóng cửa lại…Phong bên ngoài nói vọng vào…
-Em hãy suy nghĩ kĩ về lời anh nói,anh biết em cần tiền để đi tìm mẹ em,anh sẽ tạo điều kiện hết sức có thể để em có thể tìm thấy mẹ mình,em thấy sao?
Phương bên trong phòng ngồi lặng im và không trả lời Phong lời nào,cô thầm nghĩ
“ Mình điên rồi,thấy anh ta có chút ngon ngọt lại nghĩ anh ta cũng có tình cảm,hoá ra anh ta có mục đích cả,mục đích của anh ta chính là chuyện đẻ con “…
Sáng sớm hôm sau khi Phương mở cửa ra Phong vẫn ngồi chờ bên ngoài…cô bước đi thẳng thì P nói.
-Em đã suy nghĩ về lời đề nghị hôm qua chưa?
-Tại sao lại là tôi,anh có thể có vô vàn cô gái sinh con cho anh…
-Nhưng điều đó sẽ làm bố tôi k vui,ông muốn tôi có con với vợ và vợ tôi thì chính là cô…
-Xin lỗi anh tôi k làm được,anh nên đi nhờ người khác…
Phương nói rồi đi thẳng,Phong k hề gọi nửa lời,anh ta thở dài rồi nhắm mắt lại…
Phương đến trường đúng lúc gặp thầy Tùng…thầy mỉm cười vs cô…
-Phương nay đi học sớm vậy em?
-Dạ vâng hôm qua em mất ngủ ạ
-Có chuyện gì vậy em,có gì cứ nói và tâm sự với thầy,thầy sẽ cùng em sản sẻ
Phương thấy thầy nói hơi sâu nên ái ngại cười gượng
-Dạ vâng em vào lớp đây ạ…
Phu nhân nghe cô Tám nói cả hai lại cãi nhau nên bà quyết định tặng cho hai đứa chuyến du lịch Pháp…
-Cứ để chúng nó đi cùng nhau nhiều khắc sẽ có tình cảm …
-Dạ vâng hai cô cậu ấy cũng chưa đi tuần trăng mật được do lịch làm việc của cậu Phong kín hết…
-Người ta nói lửa gần rơm lâu ngày cũng bén…
Quản lý của Phong sau khi nhận dc vé của phu nhân gửi tới anh ta liền báo cho Đàm Tuyết ,cô ta ngay lập tức sắp đồ đi Pháp trước cả Phong và Phương…
Phương vừa ra khỏi trường quản gia lý nghiêm khắc đón sẵn…
-Mợ cả xin đi theo tôi…
-Dạ đi đâu vậy ạ?
-Ra sân bay,phu nhân muốn cô sang Pháp có chút việc …
-Cháu đi Pháp ý ạ,cháu còn kb tiếng Pháp sao có thể
-Có người của gia đình đi theo cô sang tới đó ,sang đó sẽ nói rõ công việc dc giao…
-Dạ vâng mà đi luôn ạ
-Đơn xin nghỉ học tôi cũng đã gửi hộ cô,đồ cũng sắp sẵn rồi chỉ đi thôi…
Bên kia Phong bị phu nhân lừa là sang Pháp tận tay đưa một phong thư cho bạn của bà…
Vừa đặt chân tới Pháp và nhận phòng,tiếng chuông cửa reo lên,Phong ra mở cửa đó là Đàm Tuyết cô ta ôm hôn Phong tới tấp …
-Ngạc nhiên chưa?
-Sao em lại ở đây?
-Bí mật…em nhớ anh lắm ý…
Phong ngăn tay k cho Đàm Tuyết hôn
-Anh mới sang còn rất mệt,anh đi tắm cho tỉnh táo đã…
-Vâng em chờ được…
Đàm Tuyết hí hửng bỏ chiếc váy ngủ ra và xịt nc hoa lên góc cổ góc tay …
Phương tới khách sạn,tới số phòng mà bà nội bảo…chuông cửa vừa ấn được vài tiếng thì bên trong Phong đang mặc chiếc áo choàng đang lau đầu ,phía sau anh ta Đàm Tuyết mặc chiếc váy khêu gợi nói
-Ai vậy anh,em có gọi đồ ăn nhẹ và rượu vang…
Phong quá ngạc nhiên khi thấy Phương…
-Hoá ra anh bảo bà đưa tôi sang đây để che lấp đi trò chơi vụng trộm của anh…
-Cô điên à,nói linh tinh gì vậy…
Phương ôm bó hoa được tặng lúc xuống sân bay rồi ném vào mặt Phong kèm theo cú tát…
-Sống đừng hèn và mất dậy như vậy chồng ạ…
Đàm Tuyết bên trong lao ra xoa má Phong
-Này cô điên à sao lại đánh anh ấy…
-Chị k có tư cách lên tiếng ở đây,tôi đang nói chuyện riêng với chồng tôi chị là ai mà xen vào…
Phương gương mặt cứng rắn nhìn Đàm Tuyết còn Phong đứng giữa hai người phụ nữ…một là vợ và một là người yêu…

Yêu thích: 2.2 / 5 từ (5 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN