Tráo Dâu - Phần 21
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
159


Tráo Dâu


Phần 21


Tôi biết người đó đang nói với tôi những lời anh ta muốn nói vs tôi qua lời bài hát.Tôi biết anh ta không xấu như những gì tôi nghĩ,tôi muốn cám ơn người đã cứu tôi lúc tôi gục ngã,người đó chính là anh Phong GL là một nghệ sỹ nổi tiếng cũng là chồng hiện tại của tôi…
Phương nhấc máy lên gọi cho Phong nhưng anh ta không bắt máy…lúc này Phong đang ngồi uống rượu một mình tại phòng riêng…anh ta nhớ lại lời Đàm Tuyết nói…
“ Chị ta bỏ chồng rồi,chị ta yêu anh vì tiền mà thôi”…
Phong mở ví của anh ta ra nhìn trong ví có tấm ảnh tốt nghiệp,Phong mặc bộ đồ tốt nghiệp còn cô gái kia mặc chiếc áo dài trắng cả hai nắm chặt tay nhau trong ngày tốt nghiệp…Phong nhớ lại …
-Chúng ta chia tay đi,anh là ca sỹ nổi tiếng rồi em không sánh với anh được…
-Em nói gì vậy ,chúng ta đã yêu nhau từ lớp 10 đến bây giờ đã 8 năm rồi ,em không ủng hộ anh làm ca sỹ vậy em muốn anh làm gì?
-Anh có thể trở về làm kinh doanh,anh học kinh doanh cơ mà…
-Em nhận của nhà anh bao nhiêu tiền để nói ra câu này vậy ?
-Anh và em là hai thế giới,trong thế giới của anh k nhắc đến tiền nhưng trong thế giới của em nếu không có tiền thì k thể sống được.Đến độ tuổi này em mới hiểu thế nào là môn đăng hộ đối,em k thể hợp vs anh được…
-Em đừng đi…
-Em phải đi,em k phải k còn yêu anh mà vì yêu anh em bắt buộc phải ra đi,một trong hai chúng ta nếu được lựa chọn em sẽ chọn tổn thương về phía em,em mong anh sẽ sớm tìm được một nửa phù hợp vs anh về cả địa vị và ngoại hình…
Cô gái đó giật tay Phong đi giữa một khu công viên đầy hoa,Phong chỉ biết đứng lặng nhìn cô gái đi khuất,cô gái đó là Cẩm Ly là mối tình đầu đầy tổn thương của Phong,mối tình 8 năm…
Tại nhà của Đàm Tuyết.
Bố cô ta ném chiếc cốc vào cô con gái
-Mày thua cuộc rồi con ạ,trong cuộc đua này mày đang thua cuộc ,tạm thời cứ ẩn đi con,chờ cơ hội ra tay…
-Con không bỏ cuộc đâu,con sẽ khiến cho anh ta hối hận vì những gì con đã phải chịu đựng,sẽ phải trả lại hết tất cả những điều con phải chịu đựng…phải trả lại hết…
-Chìa khoá mà con đang nắm mới là quan trọng…
Đàm Tuyết sờ tay lên bụng,cô ta nhớ lại hôm đó cô ta sau khi bác sỹ đang làm cô ta liền hô
-khoan đã cháu đổi ý rồi,cháu k bỏ nữa
-Tuỳ cháu thôi nhưng mà lần sau suy nghĩ kĩ rồi hãy lên bàn phá…
-Vâng cháu lần này quyết định giữ…
Phương xuống sân bay đích thân bà nội Phong ra đón,thấy Phương bà ôm vào lòng.
-Chào mừng cháu đã trở về nhà…mọi chuyện qua rồi,lỗi của bà cứ nghĩ đó là kì nghỉ cho hai đứa nhưng hoá ra lại là cánh cửa tử của cháu
-K sao đâu bà,chuyện ngoài ý muốn thôi ạ,giờ cháu hoàn toàn khoẻ mạnh rồi k sao nữa ạ
-Ông cũng rất lo cho cháu nhưng vì công việc bận,đợt này ông chuẩn bị chuyển chức vụ từ chủ tịch nước về làm tổng bí thư…
-Vâng cháu ổn hết rồi ạ…
-Phong nó ở trong sài gòn đang quay mv gì đó nên rất bận,cháu đừng trách nó nhé
-Không cháu hiểu mà…
Phương có nhắn tin cho Phong nhưng anh ta k hề hồi đáp lại bất cứ tin nhắn nào,Phương nghĩ Phong đang ở bên bạn gái nên cô cũng k tiện gọi…
Cô vừa về thì cô Tám liền tới pha ly trà ấm
-Mợ cả uống đi cho ấm người,nghe mợ bị đột quỵ mà tôi sợ lắm ấy
-cháu khoẻ rồi ạ,mọi người k cần quá lo đâu ạ…cô này từ ngày cháu ở bên kia cũng gần 1 tháng rồi ,anh Phong ít về đúng k ạ?
-Cậu ý về đúng một hôm rồi đi luôn từ hôm đó chắc do lịch diễn kín nên cũng bận…
-Vâng…
Phương ngồi lên chiếc giường nhìn bức ảnh cưới cô nằm xuống giường nghiêng má vào cánh tay rồi buồn bã nghĩ về chuyện cô gặp mẹ tại Pháp,mỗi lần nghĩ tới lồng ngực cô lại nhói đau…
Phong sau khi quay MV xong anh ta biết Phương đã về nhà liền báo trợ lý
-Tôi sẽ về Hà Nội ngay trong đêm…
-Vâng…
Vừa bước ra ngoài cửa Phong thấy Thư ôm một bó hoa lớn tặng anh ta
-Chúc mừng anh đã đạt giải ca sỹ yêu thích nhất năm…
-Cám ơn chị…
-Em mời anh ăn tối được không?
-Chị vợ và em rể ăn tối riêng có lẽ là điều không nên,em là em vì lấy em gái chị nên đừng gọi em là anh,như vậy thì không phải phép…
-Ôi anh câu nệ cái đó làm gì ,đó là chuyện ở nhà còn ở đây chỉ có hai chúng ta mà thôi vậy thì câu nệ làm gì?
-Thư này,nếu k câu nệ nữa thì anh nói thẳng luôn này,anh đã lấy em gái em và trong mắt anh vợ anh là Phương thế nên em đừng nên có ý định gì cả bởi vì em thật sự k thể xứng đáng với anh vì điều gì em là người rõ nhất,con người ai cũng nên giữ lại cho bản thân một chút tự trọng,một chút liêm sỉ em ạ…
Vệ sỹ tràn ra Phong bước đi trong dàn vệ sỹ còn Thư đứng nghệt mặt ra …Thư đứng như chết lặng khi Phong không nể nang gì mà nói rất cục cằn thô lỗ thẳng vào cô…cô ta ôm đầu tự nhủ
“ Chắc chắn là con Phương nó đã nhồi nhét gì đó,chắc chắn nó đã nói xấu mình thì anh ta mới như vậy…con mất dậy con khốn”…
Phong xem camera thấy Phương đang ngồi ghi chép bài,anh ta mỉm cười rồi nói với trợ lý mới tên Vân.
-Vân gặp vợ tôi chưa nhỉ
-Dạ chưa sếp ạ,tôi có đọc qua hồ sơ thôi,cô ấy là người rất ngoan …
-Phải,ngoan và rất thiệt thòi,thời gian cô nghỉ lấy chồng khiến tay trợ lý làm thay cô hắn bị Tuyết mua chuộc nên biết mọi lịch trình khiến tôi rất bực mình.
-Sếp yên tâm tôi đã quay về làm thì nhất nhất chuẩn chỉnh ạ
-Cách làm việc của cô tôi biết…tôi hoàn toàn tin tưởng…
-Tôi chưa bao giờ thấy sếp xong việc về mà k đi nhậu cả,đợt này có vợ có khác sếp thay đổi thật rồi…
-Tôi thay đổi
-Sếp k nhận ra bản thân đã thay đổi ạ,hay xem camera ở nhà nhiều hơn…hay cầm điện thoại cười một mình nhiều hơn…ngày trước ngoài công việc ra thì anh rất ít khi cầm điện thoại…
-Có lẽ có một chút thay đổi…
Phong nhìn ly rượu trên tay nhấp nhẹ rồi cười…
Vừa về tới cửa nhà Phong gặp Phú đang cãi nhau với vợ,thế nhưng anh ta k mảy may quan tâm mà bước đi thẳng,sự thờ ơ của anh ta khiến cho vợ phú còn phải thốt lên
“ Căn nhà này toàn những kẻ máu lạnh”…
Bước vào phòng ngủ Phong thấy Phương đang ngủ ngon lành trên giường…anh ta đi gần tới nhìn gương mặt của Phương rồi khẽ vuốt nhẹ lên má,Phương mở mắt giật mình…
-Ôi giật mình…anh về khi nào vậy?
-Tôi vừa về thôi ,ngủ tiếp đi…
-Anh ăn gì không em đi nấu…
Phong nghe thấy Phương thay đổi hẳn thái độ anh ta rất vui trong lòng…
-Thôi ra ngoài đi,lâu lắm anh k đi ăn đêm…
-Vậy đi thôi…
Vừa ra cửa Phong lấy khăn quàng cổ của anh ta quàng vào cổ Phương
-Mới ốm dậy đừng phong phanh
-Vâng…
Phong khẽ xoa má Phương…đôi má cô đỏ ửng lên vì ngại ngùng…đột nhiên lúc này máy của Phong hiện lên số có tên “ người dưng” số đó nhắn tới …
“ Em vừa xuống sân bay ,anh có thể đón em được không”…
Phong đọc xong thay đổi sắc mặt rồi nói vs Phương
“ anh có việc phải đi gấp,em cứ ngủ đi nhé”
Thấy Phong đi gấp Phương đang quay vào thì vợ Phú đứng ở cổng nói…
-Anh ta đi gấp như vậy k phải có việc đâu đàn ông mà
-Ý chị là…
-Tôi đèo cô đi theo dõi…đi…
-Thôi tôi…
-Cô k dám nhìn vào sự thật,cô hãy nhìn vào sự thật thì tốt hơn,người đàn ông bên cạnh cô kp kẻ vừa…
-Ok vậy phiền chị đèo tôi đi…
Kim Liên mợ hai nhà họ Trần đèo Nguyễn Phương mợ cả đi trên chiếc xe bạc tỉ đuổi theo xe Phong ngay trong đêm…
– [ ]

Yêu thích: 3.3 / 5 từ (6 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN