Tráo Dâu - Phần 25
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Tráo Dâu


Phần 25


Tôi phải cố tỏ ra là bản thân ổn,tôi k muốn thấy bản thân mình yếu đuối trước mặt anh ta…không được phép gục ngã trước hắn…
Phương trở về nhà bố đẻ sau cuộc gọi của ông…
-Chuyện giữa con và con rể sao rồi,đêm hôm nọ nó gọi bố mà bố lo quá,hôm sau bố có gọi cho phu nhân thì bà nói vợ chồng xích mích thôi nên bố cũng k gọi cho con nữa…
-Con với chồng vẫn ổn bố ạ
-Ổn thật không,có gì cứ nói với bố,nếu nó áp bức con quá cứ bỏ về cho bố,bố thật sự đã làm khổ con…
-Giờ chuyện đã như vậy rồi con cũng không muốn nghĩ nhiều nữa bố ạ…bố cũng k cần nghĩ quá nhiều,ở đó họ cũng tốt bố ạ,con sống cuộc sống rất đầy đủ…
-Như vậy là bố mừng rồi,hy vọng con rể sẽ đối xử tốt với con,con mà sinh con cho nhà họ nữa thì đúng là tuyệt vời…
Phương lẳng lẳng buồn bã rời khỏi phòng của cha,bà cả đi ra đon đả
-Nhờ có con mà công ty vực dậy tốt,mọi thứ mạnh trở lại do có hậu thuẫn từ nhà đó,mẹ cám ơn con nhiều lắm…
-Vâng k có gì đâu ạ…
Thư đi xuống vừa cắn quả táo vừa nói
-Ơ em k ở nhà lo giữ chồng mà qua đây làm gì vậy?
-Chị có vẻ sợ em mất chồng?
-Sợ chứ thế thì nhà mình mất chỗ dựa…
-Em k có tài giữ chồng lắm,chị quan hệ rộng thì chị giữ dùm em …hay thấy ck e đi gái bảo em một câu nhé…
Phương cười rồi rời đi Thư gào lên vs mẹ đẻ
-Mẹ xem thái độ của nó khinh khỉnh như vậy,thái độ nó coi thường con.
-Mày ý giữ mồm vào con ạ,nó đang là cái cần câu cơm của cả cái tập đoàn này,khéo vs nó k thiệt đâu con.
-Con k việc gì phải khéo vs loại con rơi ý …
Thư lúc nào cũng tỏ ra hậm hực với Phương …cô ta nhìn Phương vs ánh mắt thù hằn…
Phong ra tới sân bay thì Ly chờ sẵn ở đó,anh ta nắm tay Ly
-Chúng ta đi thôi…
-Vâng,mấy hôm k liên lạc dc vs anh em lo quá
-Ừ anh bận chút việc…
-Lần này sang bên Anh biểu diễu em muốn chúng ta tới nơi mà khi xưa anh ngỏ lời yêu em…
-Để làm gì nữa đâu…
Câu nói của Phong lúc này cũng khiến cho Ly cảm thấy đầy ngần ngại…
Đúng lúc đó Phượng đến đưa đồ cho chị họ làm ở khu vực sảnh Vip trong sân bay,người c họ nói
-Ở đây gặp ca sỹ suốt mà chả dám xin chữ kí
-Sao thế c
-Sếp cấm e ạ…
-Vậy à thế đành thôi ngắm vậy chị à,em về đây
-Uống hết cốc nước đi,chơi vs chị tí mất công ra bảo lãnh cho m vào…
-Thôi em còn chiều lên trường nhiều việc lắm
-ok e,về nhớ chị cám ơn nha…
Phượng quay ra nhìn xuống dưới nơi khu vực nhà vệ sinh,lúc này thấy Phong cô trố mắt ra cố nhìn cho rõ…anh ta đang cười nói vs một phụ nữ,cô gái kia đi ra cả hai đeo khẩu trang rồi nắm tay nhau bước về phía cửa bay,Phương liền ôm miệng cô nhanh tay đã chụp lại mấy kiểu …
Đàm Tuyết nôn oẹ do nghén rồi cô ta đi khám khi cơ thể rất yếu
-bác sỹ sao tôi mệt vậy
-Có những người phụ nữ nghén quá còn bắt buộc phải đình chỉ thai,cô cũng ở trường hợp này thế nên hãy suy nghĩ xem có nên làm vậy k?
-K dc tôi chịu dc sao có thể bỏ con chứ
Nói xong Đàm Tuyết lảo đảo rồi ngất xỉu…
Phượng trở về trường thấy Phương đang cười nói cô k dám nói nhưng cứ bứt rứt lại cứ ú ớ,Phương nhận ra rõ
-Muốn nói gì à?
-Có…mà k có…có…
-Ơ hay nói đi…
-Tao bảo này chồng mày đi nước ngoài đúng không?
-Phải,sao biết vậy
-À k hỏi vậy thôi
Phương tóm tay Phượng
-Nói đi tao vs mày thì k bh giấu nhau điều gì?
-Ừm …cái này mày xem đi…
Phương xem ảnh cô nhìn thấy Phong đang nhìn cô gái mà cô gặp ở sân bay,ánh mắt rất trìu mến,cô run run gạt tiếp thấy nắm tay nhau lên máy bay…
-Tao hiểu rồi có gì đâu kệ đi
-Kệ là kệ thế nào…phải hỏi đi chứ
-Hỏi để làm gì khi sự việc đã diễn ra rồi…
Phương ngay lập tức lên xe buýt cô cố cầm chặt vào balo vì tay rất run…cô trở về hỏi Kim Liên bà hai nhà họ Trần
-Cô gái đó là ai?
-Là người yêu đầu tiên của anh Phong,khi tôi mới cưới nghe nói cô ấy có chồng nhưng vẫn lén lút qua lại vs Phong nhưng hình như chỉ dc một thời gian…cô ta là đối thủ đáng gờm đấy,cô phải cẩn thận đó mợ cả…
Trong căn phòng ngủ của hai vợ chồng Phương nhìn ảnh cưới mà hai hàng lệ tuôn rơi,cô nhớ lại lời bà nội khi nãy…
-Chuyện vớ vẩn của thằng Phong con đừng chú ý tới,ta đuổi con để nó xót con mà cho hai đứa thêm gắn kết thôi,đừng giận ta nha…
-Cô ấy là mối tình đầu mà mối tình đầu sẽ rất khó quên bà ạ…
Phương nói xong rồi trở về phòng,cô cứ bật khóc lớn trong căn phòng,cô k muốn ai nghe thấy nên ôm miệng để k thành tiếng…Phương miệng lầm bầm “ Mối tình đầu sẽ rất khó quên cũng giống như anh có lẽ là mối tình đầu tiên,người đàn ông đầu tiên mà tôi rung động,tại sao lại cứ phải làm tim nhau đau đến thế này”…
Phương ôm tim nằm khóc buồn bã trên chiếc giường rộng lớn…
Tại nước Anh sau giờ diễn Phong nhìn điện thoại k thấy Phương trả lời,anh ta nhìn camera k thấy Phương đâu…
Cô Vân trợ lý nói…
-Đã 5 ngày rồi cô ấy k hề hồi đáp cũng lảng tránh các góc camera quay tới ,tôi nghĩ đã có chuyện rồi…
-Chuyện gì mới được …
-Cậu Phong này chuyện cá nhân tôi k tiện tham gia nhưng có lẽ cậu chỉ được chọn một…tôi biết là tôi nói hồ đồ nhưng cậu có khi nào nghĩ đến cảm nhận của vợ khi biết chồng mình có bồ lại là người yêu cũ chưa?
Phong đang định nói thì Ly đi tới,cô ta lau mồ hôi chăm sóc Phong…tối hôm đó đi ăn Phong nhìn cảmera thấy Phương đang học bài…anh ta hnay mới thấy cô sau 5 ngày đi diễn…Ly liền nói
-Anh yêu vợ rồi…
-Ăn đi…
-Em nói sai sao?
-Anh no rồi
Phong lau miệng đứng dậy,đêm đến ngủ cạnh Ly khi cô ta bò lên người Phong liền gạt
-Hôm nay anh mệt…ngủ đi mai còn bay sớm…
Ly nhận ra Phong đang suy nghĩ …
Hôm sau bà nội Phong bảo Phương ra sân bay đón…
-Cháu bận việc k đi dc thưa bà
-Có chuyện gì quan trọng hơn việc đón chồng chứ…đi thay mặt ông bà nào…
Quản gia Lý nhìn thấy rõ thái độ của Phương
-K ổn rồi phu nhân mợ cả có vẻ đang xích mích vs cậu cả
-Lại xích mích,k biết hai đứa này bao giờ mới êm xuôi được đây…
Phương đứng như người mất hồn ở sân bay,cô cố tình đi sai giờ để tránh mặt,quản gia lý gọi cho Phương
-Mợ cả cậu ấy về rồi mợ đi đâu đón vậy?
-Cháu đi nhầm giờ xin lỗi mọi người…
Về tới cửa phu nhân đang mời mọi người thử trà mới ,Phương bước vào đúng lúc Phong nhìn ra,cả hai nhìn nhau mặt Phương lạnh tanh khi Phong mỉm cười vs cô…
Phong nhận rõ Phương đang có chuyện anh ta xin phép mọi người
-Cháu có việc riêng muốn nói vs Phương mọi người cứ tiếp tục đi…đi nào
Phong kéo tay Phương cô giật phăng ra trước mặt mọi người…Phương đứng dậy
-Anh nói luôn ở đây cũng được…
-Về phòng
Phong trừng mắt lên Phú và vợ ngồi cũng ái ngại
-Nhân tiện có mọi người ở đây con cũng xin phép hôm nay hơi mệt nên con sẽ về trước…
Phu nhân gạt vào tay Phong “ Cái thằng nói nhỏ giọng xuống nào”
Phương quay đi ,Phong cúi đầu chào bà nội rồi đuổi theo…
Vừa tới phòng Phong kéo tay Phương cô giật tiếp
-Đừng chạm vào tôi
-Cô bị điên à,sao tính tình nắng mưa thất thường vậy?
-K thể bằng kẻ tối ngủ với một người sáng lại nắm tay người khác,anh coi tôi là thú vui của anh à…anh nói từ ngày anh cưới tôi anh k hề ngủ với cô gái khác…vậy anh có ngủ vs cô ấy không anh trả lời đi…
-Anh…
-Kẻ tham lam…đừng nói gì nữa cả…làm ơn anh đừng đến gần tôi…
Phong bước tới Phương lại lùi xa hơn…
-Anh yêu cô ấy…cô ấy là người yêu của anh…
Phong nói câu này khiến Phương cố gắng nhìn lên trời để nước mắt k rơi…cô thấy đau nhói tim…
-Ok anh nói vậy tôi hiểu rồi,từ nay về sau chúng ta cứ sống cố gắng sao cho đủ năm đi…khi đó chúng ta sẽ ly hôn…
-Anh yêu cô ấy nhưng anh cũng thích em…
Phương xua tay…
-Không,anh đừng thích tôi,thật đấy…đừng thích …làm ơn đừng thích…
Phương lướt qua Phong đi ra khỏi nhà…Phong nắm tay Phương…
-Anh nghiêm túc với em…tình cảm là thật…
-Tôi sau hôm nay sẽ chấm dứt mọi suy nghĩ về anh,anh cứ hạnh phúc bên người anh yêu và để tôi yên…cám ơn anh…!
Phương hất tay rồi rời đi Phong đứng như chết lặng…anh ta ánh mắt buồn bã k dám quay lại nhìn Phương…
Phương đi ra cổng nghe thấy mợ hai đang hát karaoke phát khắp các loa trong nhà họ Trần…cô mặt tái nhợt đi và dường như sốc trước câu trả lời của Phong…
“ Anh yêu cô ấy”…
Phương bật cười khi nghĩ tới câu đó…
Lời hát của mợ hai vang lên…
🎶Chỉ là vì em,đôi khi lòng em rối bời
Yêu anh nào đâu nghĩ tới,để cho tình ta chơi vơi
Sợ sẽ yêu ,sợ sẽ thương,sợ vấn vương🎶
Phương đi ra sau vườn ôm mặt khóc đúng lúc đó cô Tám đi tới,bà xoa vai an ủi Phương…bà chẳng biết nói gì…
Phong mở tin nhắn ra xem lại tin nhắn của Phương nhắn cho anh ta lúc còn vui vẻ…
“ Này anh có về ăn cơm k để tôi chờ”
“ Nay có bão đấy anh đi đường cẩn thận”
“ Tôi nấu canh sườn chua anh ăn không”
“ Đùa tôi bị đứt tay rồi đây này “
“ Anh làm cái gì mà k đọc tin của tôi vậy”
Phong cười nhẹ xoa tay lên dòng chữ…
Phương bên ngoài vườn ngồi khóc đến nấc nghẹn vì cô biết bản thân đã rung động ,cô cảm giác sự phản bội đau đớn đến rõ rệt…
🎶Thì thôi em k bận tâm nữa rồi
Em quên ngày hai đứa ngồi trò chuyện suốt đêm với bao tiếng cười…
Chỉ là vì em…em lo vì em nhớ người
Bao nhiêu niềm đau sẽ tới,lại thêm ngàn lần chơi vơi 🎶
Đứng trước cửa nhà Phong đang là Đàm Tuyết,cô ta định vào nói rõ chuyện mang thai con của Phong,Phương còn đang đau khổ chưa nguôi …
– [ ]

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN