Tráo Dâu - Phần 29
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


Tráo Dâu


Phần 29


Tôi đã sẵn sàng đối đầu với cuộc sống sắp tới sẽ diễn ra,cuộc sống …sống kín đáo để có thể an toàn mà nuôi con,tránh xa kẻ như Phong,một kẻ xáo trá và tham lam…

Phương trở về quê nhìn bà ngoại đang cho gà ăn,cô đứng ôm miệng bật khóc…Phương định quay đi đúng lúc cậu của cô đứng sau.Cậu thấy cháu đang khóc thì nhìn với ánh mắt buồn bã.

-Cậu đã nói không nên vào đó,cậu nói sao mày k nghe cậu…

-Cậu…cháu…

Phương và cậu tới một quán cafe rồi đặt lên bàn một số tiền

-Cậu hãy cầm lấy số tiền này rồi xây nhà đi cậu,hoặc mở quán cafe như cậu mong muốn,cậu hãy cầm nó mà làm gì đó…

-Tiền ở đâu mà nhiều thế này

-Đây là số tiền mà anh ta cho cháu…

-Cháu k thể cầm của người ta rồi đem cho cậu như vậy được

-Cậu…anh ta có rất nhiều tiền cháu nói thật vài đồng này chỉ bằng anh ta mua 1 cái túi thôi…cháu muốn làm những gì tốt nhất cho gia đình mình…

-Rồi sao hắn lại cho cháu nhiều tiền như vậy…

-Vì cháu là vợ của người nổi tiếng,anh ấy muốn cháu mua sắm nhưng cháu thì cậu biết rồi đấy,cháu muốn vì gia đình mình ,công dưỡng dục của bà và cậu cháu k bao giờ quên…

-Phương,cậu hỏi thật liệu cuộc hôn nhân này có tồn tại được lâu không,đàn ông khi có tất cả thì sẽ k thể chung thuỷ…

-Cậu yên tâm cháu k có tình cảm với anh ta đâu,lần trước có rung động có lẽ vì cháu k có kinh nghiệm nam nữ,thấy có người quan tâm đến mình nên rung động chút thôi.Cháu suy nghĩ khác rồi…rung động chỉ là nhất thời…

-Người như cậu ta thì k rung động sao được,địa vị cậu ta mạnh như vậy…

-Sắp tới cháu và anh ấy sẽ ra nước ngoài một năm,khi nào ổn cháu sẽ về thăm cậu và bà…

-Đi đâu mà tận một năm

-Cháu sang bên đó ở cùng phu nhân bên đó ,bà thích khí hậu ở nước Pháp cậu ạ…

-Có vào chào bà không,định cứ thế đi hay sao?

-Có chứ cháu vẫn mong cậu giấu chuyện cháu lấy chồng,đợi cháu ổn cháu sẽ nói vs bà sau…

-Ừm quyết định ở cháu vậy…

Phong ngồi trong phòng làm việc ở công ty,anh ta chuẩn bị quay MV rồi thấy Vân báo…

-Hôm nay cô ấy rút 3 tỉ …

-Vậy à chắc chắn có vấn đề rồi,cô ta k phải người thích mua sắm,túi hiệu đồ hiệu tôi mua cô ta chưa từng mặc lần nào,vậy cô ta rút 3 tỉ chắc mang về nhà thôi,cái đó k vấn đề gì cả,làm cho cô ấy 1 tài khoản 10 tỉ trong ý,trong 10 tỉ ấy dùng có chữ kí của tôi mới được xuất tiền.

-Dạ vâng…

Phong gọi cho Phương,anh ta cười nhếch môi

-Ngày hôm nay của em thế nào?

-Em ổn,hôm nay em rút tiền nhiều một phần vì…

-Anh k hỏi chuyện đó,em cứ làm những gì em muốn,anh tặng em một cái thẻ 10 tỉ nhưng khi nào thực sự cần mới dc dùng…

-Vâng…giờ em về đây,em hơi mệt

-Em về đi tối anh về

-Thôi k cần đâu…

Phong nhíu mày

-Em k ghen nữa à…

-Em chấp nhận cuộc sống song song như thế này,em k đòi hỏi gì hơn.

-Em ngoan đột xuất như thế này anh không quen đâu…anh thấy lạ đấy,liệu em có tạo điều kiện bất ngờ gì cho anh không vậy?

-Có đấy cuộc đời này còn dài lắm,phải luôn tạo bất ngờ cho nhau mới thú vị,anh mới k thể bỏ em…

-Anh hứa sẽ không bỏ em…mẹ của con anh thì sao anh có thể bỏ được.

-Vậy à,vậy đêm nay phải ăn mừng rồi …

Phương cúp máy,mặt cô hầm hầm nhìn về phía trước,cô thầm nghĩ “Phong ơi là Phong,anh đừng dùng những lời lẽ ngon ngọt đó nữa,nó vô giá trị rồi”

Phu nhân vào trong phòng con trai,thấy ông khoẻ rạng rỡ hơn và nói…

-Con sẽ đi điều trị mẹ ạ,con sắp có cháu rồi còn phải khoẻ để bế cháu…

-Đúng vậy ,con phải khoẻ để còn bế con của thằng Phong nữa…

-Con đã giao lại tập đoàn cho nó,giờ nó cũng quá nhiều việc nên con nghĩ sớm muộn nó cũng sẽ nghỉ hát…hát là đam mê của nó mẹ ạ nên con cũng k muốn cấm đoán gì từ xưa đến nay…

-Giờ con cứ lo dưỡng bệnh,mọi việc còn lại mẹ sẽ lo…

-Con bất hiếu để mẹ già phải lo …

-Thôi con,con khoẻ mẹ mới khoẻ…

-Dạ…

Phương đi đến giữa phố quảng trường lớn,cô thấy trên màn hình đang phát trực tiếp buổi diễn của Phong,Phương đứng lại nhìn…

Cô mỉm cười

“ Thật may là tôi nhận ra bản chất của anh sớm,tôi nhận ra anh đã sống ở cái thế giới mưu mô xảo quyệt quá lâu rồi”…

Sau buổi biểu diễn Phong tới chỗ Phương hẹn…tới nơi anh ta bịt khẩu trang đội mũ kín mít,Phong thấy Phương đang ngồi hát với mấy người sinh viên trên phố đi bộ…

Phương hát rất hay,giọng hát nhẹ nhàng trong sáng…lần đầu Phong nghiêm túc đứng nghe…cô cất lời …

🎶 Vì sao em phải cố gắng vờ như cách xa anh không phải điều lớn lao,em muốn được khóc oà vỡ nhứ đứa trẻ thơ chẳng thể lớn lên,còn hơn cứ chúc ai đó hạnh phúc mà trái tim còn đau hơn cả ngàn vết đâm,xin lỗi anh nhé em k làm được đâu…🎶

Phương nhìn thấy Phong đứng bên dưới,cô nhìn thẳng vào Phong và hát tiếp…

🎶Hình như trong tim anh cũng nhận thấy cách xa em không phải điều lớn lao,em biết mình mãi chỉ giống như đứa trẻ thơ chẳng thể lớn lên,mà khi em vẫn chẳng biết vì sao hạnh phúc xưa anh nỡ lòng nào đánh rơi,em sẽ nhặt lấy cất đi để dành cho anh…🎶

Phương hát rồi nhìn Phong mỉm cười…ngay lúc này Phong anh ta nhìn Phương với ánh mắt của kẻ si tình…anh ta dường như đang bị Phương hớp hồn…điều đó nằm ngoài kế hoạch của Phong,yêu Phương là điều nằm ngoài kế hoạch…

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN