Tráo Dâu - Phần 38
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
156


Tráo Dâu


Phần 38


Ánh mắt của hai người đàn ông lúc đó tôi nhìn ra,ánh mắt của họ dành cho nhau giống như hình viên đạn.Tôi thật sự cảm thấy khó xử,bên thầy cũng là sếp,bên là chồng của tôi…

Phong cười nhẹ với thầy giáo

-Cám ơn anh đã đưa vợ tôi về,tôi đảm bảo sau này sẽ k để chuyện này xảy ra nữa…

-Hôm nay công ty có tổ chức liên hoan mừng nhân viên mới nên hơi quá chén,đừng trách cô ấy nhé.

-Trách chứ,đàn bà để say xỉn mới về nhà là điều rất đáng trách,tôi xin phép…

Phong bế bổng Phương lên rồi đi thẳng vào bên trong,Phong đặt Phương xuống giường cô với tay

-Nước,tôi xin cốc nước…

Phong lầm bầm đi ra rót cốc nước rồi đặt lên bàn,anh ta đặt bịch cốc nước lên bàn,Phương ngồi dậy lừ đừ với cốc nước trượt tay đổ xuống sàn…cô với cốc nước dưới sàn định nhặt thì say nên chóng mặt lao từ trên giường xuống sàn…Phong tức giận kéo tay Phương…

-Đứng dậy cho tôi…đứng dậy

Phong quát lớn

-Tôi k đứng dậy được…

Phương chợt nhớ lời cô Tám nói năm xưa “ Ngày xưa có lần cậu Phong chia tay cô Ly vì cô ấy say xỉn nên sau vụ đó cô ta sợ k dám uống rượu.Xưa tráo dâu mà cô chị của mợ cả cũng chẳng bao giờ dc bước chân vào đây nghe nói cô ta còn là con bợm rượu”…

Phương lúc này cố gắng tỉnh táo rồi bám vào giường…Phong nhấc bổng lên vì cô rất nhỏ bé…

Phương ôm mặt khóc nức nở khiến Phong sợ

-Cô đau ở đâu à,hay thế nào nói đi tôi xem…

-Tôi mất hết rồi ,chẳng còn gì cả,tôi mất con rồi ,mất cả thiên chức làm mẹ…tôi k thể sinh con…

Phong buồn bã cầm tay Phương anh ta xoa bàn tay

-Anh xin lỗi,tại anh,tất cả là tại anh,anh đã không rõ ràng,anh đã quá tham lam để dẫn tới hậu quả như vậy,tất cả là tại anh…

-Phải làm thế nào đây,anh sẽ chẳng bao giờ hiểu tôi đã bị sốc thế nào đâu…

-Anh hiểu,anh sẽ đòi lại công bằng cho em…

-Tôi sẽ sớm rời khỏi đây

Phong ôm lấy Phương

-Đừng đi đâu cả,một lần là quá đủ rồi,anh cần có em hiện diện trong cuộc đời này,hãy cho anh thời gian chỉ cần có đủ chứng cứ anh sẽ bắt cô ta trả giá…

-Anh biết chuyện rồi à?

-Anh biết rồi,anh sợ cô ta làm liều nên đành để cô ta sống ở đây và coi như không có gì xảy ra…

-Mới đầu e nghĩ anh sai cô ta đi,em đã hận anh,thế nhưng em chợt nhận ra nếu anh hại em thì đâu cần phải đến cô ta trực tiếp ra tay…ngày đó có cha con người miền núi đó đã cứu em…em mang ơn họ suốt đời…em giữ được mạng còn con thì không?

Phong bật khóc lớn dưới chân Phương,anh ta ôm bàn tay Phương…

-Anh thật sự xin lỗi em…thật sự xin lỗi vì đã không thể bảo vệ được em…

Phương nước mắt khẽ rơi xuống bàn tay của Phong,cứ thế cả hai khẽ lặng khóc bên nhau đến sáng…

Ly ngồi trong phòng thờ cô ta cứ nhắm chặt mắt và miệng liên tục nói “ Nam Mô A Di Đà Phật”

Đột nhiên lửa ở bát hương bùng lên khiến cô ta sợ và hét lên “ Có ma…mở cửa ra tôi muốn ra ngoài”…

Sáng hôm sau…

Phong vs Phương chẳng ai nói chuyện vs ai trong bữa ăn sáng…cả hai đều cảm thấy ngại nói chuyện sau những gì đã nói với nhau đêm qua…

Phong gắp vào bát Phương

-Anh không quan tâm chuyện con cái,một mình bé Dâu là đủ,anh chỉ muốn sống cùng em đến cuối cuộc đời này…

-Không được,anh là chủ nhà này,k có con trai nối dõi là k được

-Anh không quan trọng sao em phải quan trọng việc ấy…

-Em không quan trọng mà là bắt buộc đó là điều anh nên làm vì gia tộc này…

-Chuyện này nói sau đi…anh k muốn cãi vã tranh luận với em,anh nhắc lại nếu còn lần nữa em say xỉn anh sẽ k cho em gặp con 3 tháng,nếu em biết suy nghĩ thì em hiểu lời anh rồi đấy…

-Anh vẫn vậy,vẫn luôn ép người khác theo ý mình

-Đây k phải là ý đây là quy tắc của gia đình,trong một gia đình phải có quy tắc…

-Sao anh k hát nữa,em nghe nói ba năm rồi anh k hát nữa…

-Kể từ ngày em mất anh đã k còn muốn hát nữa…em biết vì sao anh lưỡng lự ngày đó chọn em và Ly không,cô ta là người đã cứu anh thoát chết 2 lần ,một lần anh bị kẻ lạ tấn công bằng dao cô ấy đã đỡ cho anh một nhát xiên,một lần khi mẹ anh ra đi anh đã muốn tự tử thì cô ta là người đưa anh từ dưới vực sâu trở lại,đó là tất cả những gì anh nợ Ly,thế nhưng cái chết của ông nôị và bà hai cũng liên quan đến cô ta…anh đã điều tra rất lâu rồi nhưng vì ông đột quỵ nên k có bằng chứng gì…giờ bà anh cũng nằm kèm theo việc em trở về sau khi bị cô ta hại thì anh chắc chắn rằng Ly là kẻ đứng sau toàn bộ sự việc…anh tống cô ta vào tù đã là nghĩ đến chuyện xưa lắm rồi…

-Vậy đó k phải là yêu,anh đối vs cô ta k phải là yêu,đó chỉ là anh đang cảm ơn cô ấy mà thôi…anh đang mang ơn cô ấy…

-Đúng vậy ,anh đã lưỡng lự giữa ranh giới yêu và mang ơn…anh nhận ra anh k còn yêu cô ta kể từ ngày em xuất hiện,em đã chứng minh cho anh thấy anh k còn yêu Ly…anh yêu em…

Câu nói của Phong bên hiên nhà khiến cho Phương đỏ ửng mặt…

Cũng kể từ hôm đó ngày nào Phương cũng nhận được hoa của Phong gửi đến công ty chỗ cô làm…cô cảm thấy vui ra mặt được các chị trong phòng khen…

-Eo ôi chồng Phương lãn mạn thế ngày nào cũng gửi hoa tới,phòng mình thơm nhất công ty luôn

Hoa ganh ghét đố kị nên nói

-Trưởng giả học làm sang ,lấy nhau bao lâu rồi mà phải màu mè thế …

Mọi người thấy Hoa nói cạnh khoé liền chán quay đi…Phương cũng đon đả trả lời…

-Em lấy lâu rồi nhưng chồng em tính lãn mạn vậy đó chị à

-Ồ hiếm có đôi nào lấy nhau mà vậy lắm em ạ,thật ấy…chỉ có kiểu ngoại tình họ mới nhột mà như vậy thôi

Bạn ngồi cạnh Phương định nói thì Phương đá chân…

-Mưa đến đâu mát mặt đến đó chị ạ…

Hoa thấy gã phó tổng đi qua gõ cửa phòng rồi cô ta nói gì đó khiến hắn quát trưởng phòng…

-Ai cho mang hoa vào công ty bừa bãi thế này

Thầy Hùng đi ra thở dài

-Luật công ty k có cấm có hoa trong phòng

-Nhưng nhiều quá thì ai mà ngửi được,vứt bớt hết đi cho tôi…

Hoa cười khẩy,cô ta cao ngạo vì cậy có ô dù là sếp tổng bảo kê…ánh mắt cô ta nhìn Phương rất khinh khỉnh…

Còn Phong nhận được tin có đầy đủ bằng chứng hôm đó camera ghi lại cảnh Ly và anh trai đi ra bến tàu,anh ta cũng thu thập được rất nhiều bằng chứng khác chứng minh cô ta hại Phương…

Trợ Lý Vân liền nói

-Giờ tính sao đây ạ?

-Tính gì nữa báo công an luôn,bắt ngay trong hôm nay…

Phong nhận được tin của Phương gửi hình lẵng hoa

“Hoa đẹp lắm cám ơn anh”…

Nụ cười của Phong hiện tại trợ lý Vân thấy rõ đó là nụ cười của người đang yêu…
– [ ]

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN