Tráo Dâu - Phần 39: End
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
195


Tráo Dâu


Phần 39: End


Tôi ôm bó hoa trở ra ngoài ,tôi đột nhiên cảm thấy bản thân có một chút gọi là hạnh phúc…

Trước mặt Phương là Phượng…người bạn của cô nghe tin Phương trở về Phượng khóc nức nở…

-Mày tồi lắm Phương ạ

Phương cũng oà khóc ôm lấy bạn…

-Phải tôi thật tệ bạn ơi…

Trong quán cafe gần công ty,Phượng nhấp ly cafe rồi nói vs Phương

-Thầy Hùng nói với tao việc mày trở về,mày mất tích đã ba năm nay,tao có đến nhà họ Trần hỏi nhưng họ nói mày đã mất,tao suy sụp và ngỡ ngàng suốt cả năm đó…

-Có nhiều chuyện sau này tao sẽ nói rõ sau…có những chuyện ngay cả chính bản thân tao cũng đang vào bế tắc,tao muốn trốn tránh anh Phong ,tao sợ khi phải sống bên người đó…

Phương bật khóc lớn…Phượng cũng buồn theo bạn…

Phong trở về mở cánh cửa nơi nhốt Ly,thấy Phong Ly lao ra…

-Anh Phong em xin hứa sau này em sẽ k thế nữa đâu anh à…

Cô ta lao tới ôm thì Phong né sang một bên,hành động đó khiến Ly như phát điên,cô ta khóc lớn

-Cô đã làm gì vào ngày 25/12 của 3 năm trước

Ly nghe xong câu đó liền run lên

-Em chẳng làm gì cả,em k hiểu anh nói gì cũng k hiểu thái độ đó của anh là thế nào?

-Cô đừng giả vờ nữa,thật ghê tởm,cô chính là kẻ âm mưu sát hại Phương ba năm trước và giờ đây cô ngang nhiên sống cùng chúng tôi sau những gì đã xảy ra,lương tâm cô còn không Ly…

-Anh Phong anh nghe em nói đừng nghe vợ anh kể,cô ta bị mắc bệnh hoang tưởng,ba năm trước cô ta bỏ đi theo trai giờ về lại dựng lên màn kịch này,anh phải tin em …

Phong nhìn xuống chân khi Ly đang quỳ xuống tóm lấy quần anh ta…

-Tin cô,tôi đã tin suốt ngần ấy năm qua,hoá ra tôi đã giữ một con quỷ ở bên…

Công an ập vào họ đã có đủ bằng chứng và bắt Ly đi…cô ta khóc lớn…

-Em k có làm,anh Phong tất cả là tại Ly đã hại em…anh Phong…

Ly bị đưa đi cô ta đã bị cáo buộc cố ý giết người và giết người với vụ việc của bà hai…

Sau khi Ly bị bắt mọi người trong nhà ai cũng ngỡ ngàng…nhất là bố Phong…

-Bà nội đã nhìn ra dã tâm của cô ta nên mới ngăn cấm từ xưa tới nay…thật sự sau chuyện này bố quá sốc con ạ…

-Con đã nghi ngờ cô ta từ rất lâu rồi,thật sự k thể tin cô ta đã hại Phương dã man đến như vậy…

-Ghen tuông của đàn bà là thứ đáng sợ,cái sai của con là k nhìn ra được đâu mới là người mình yêu…con phân vân con lựa chọn ,con đã suýt nữa mất tất cả và giờ con vẫn kịp sửa sai đó con trai…

-Con hiểu,con hiểu người con yêu là ai…

Phong rời khỏi nhà anh ngay lập tức chạy ra cổng thì thấy Phương đang đi về,Phong k nói gì đi tới ôm lấy Phương…cái ôm khiến Phương ngạc nhiên…

-Mọi chuyện qua rồi,anh hứa sẽ bù đắp cho em,Ly đã bị bắt rồi,cô ta phải trả giá cho những gì cô ta đã làm…

-Thật ạ…làm sao a có bằng chứng…

-Anh đã có bằng chứng,anh xin lỗi vì đã để em đối diện với con quỷ đó…

Nói xong Phương khóc oà trên vai Phong,dường như mọi ấm ức của cô suốt bao năm qua đã được dần hoá giải…

Phương nhìn Phong cười nói với bé Dâu bên sân nhà,cô cảm giác gia đình mà cô ước mơ đang thực sự xuất hiện ở trước mắt…cô chỉ muốn được mãi mãi thế này…

6 tháng sau…

Tiếng Phương khẽ kêu trong phòng…tay cô bám lên thành giường…Phong đang quan hệ với cô từ phía sau…anh ta mồ hôi nhễ nhại…Phương cũng vậy…cô khẽ quay lại đỡ bụng Phong

-Đủ rồi anh em mệt…

-Anh chưa thấy đủ…anh muốn nữa…

Phong ngày nào trở về cũng đều quan hệ,Phương chỉ được nghỉ ngơi mỗi khi chồng đi công tác…thấy có mấy bà bầu đi ngang qua căng tin công ty Phương lại chạnh lòng…chị Lan cùng phòng thở dài…

-Vẫn chưa có à Phương…

-Em xác định không có rồi chị ạ…

-Đi cấy được mà…

-Em cấy hai lần rồi đều không được,em đang hy vọng ở lần thứ ba này…

-Ừ đàn ông mà không có con cũng dễ chán nản lắm đấy…

-Em biết vậy nhưng khó chị à,em rất thèm có một đứa con…thật sự rất muốn…

Nói xong Phương nhận được cuộc gọi của người năm xưa đã cứu cô…

-Phương à cháu,em Quyên ra ngoài đó học cháu cho em ở nhờ ít hôm để chú sắp xếp được chỗ ở cho em sau có được không?

-Dạ được chứ ạ,khi nào em lên cháu đón

-Mai nhé,mai chú đưa lên…

Người đàn ông đưa con gái lên thấy nhà chồng của Phương quá lớn ông sợ rụt rè…

-Nhà chồng cháu liệu có đồng ý không?

-Được mà chú ,nhà chồng cháu quý người lắm chú ạ…cháu mời chú…

Quyên cũng rụt rè bước vào nhà họ Trần,họ choáng ngợp bởi gia đình giàu có bậc nhất này…Phương rót trà mời ân nhân

-Chú ở lại chơi vài ngày nhé

-Mai chú về sắp xếp xong còn quay lên tìm nhà cho em,ngày kia nó nhập học rồi mà chú chưa tìm được nhà,mọi thứ đắt đỏ quá…

-Chú k phải lo cho em Quyên,cháu coi Quyên như em gái,cháu lo cho em được…

Vừa nói xong thì Phong đi về,anh ta mặc bộ vest đen lịch lãm bước vào…Phương liền giới thiệu…

-anh à chú Quyền mà em nói đấy ạ,chú ân nhân của đời em đấy

-À rất vui được gặp chú,cháu và vợ đang tính hè này sẽ vào đó thăm chú…

-Hoá ra đây là chồng của Phương,cao to đẹp trai thật hai đứa đẹp đôi lắm…

Phong nhìn sang Quyên,con bé vẫn rụt rè anh ta cúi xuống chào

-Chào em

-Vâng …chào anh ạ…

Phương thấy Quyên sợ liền kéo Phong lại

-Con bé ra đây học,sẽ ở lại nhà chúng ta một thời gian anh ạ

-Ở lại luôn cũng được mà cứ học xong rồi tính…

Nghe Phong nói vậy chú Quyền và Phương đều thấy Phong là người rộng rãi…

Thế nhưng Quyên là một cô gái để ý lối sống sinh hoạt của Phong và Phương,cô hay thấy họ hôn nhau kèm những cử chỉ thân mật…

Trong một lần trời mưa lớn Phong đèo Quyên đến trường,bạn của Quyên ai cũng trầm trồ vì chiếc xe đắt tiền của Phong,họ hỏi Quyên

-Ai đấy

-Bạn trai tôi

Câu trả lời của Quyên chính là bi kịch cho những câu chuyện sắp tới…

Đêm hôm đó Phương bận việc ở công ty,trời mưa tầm tã…Phong nhắn tin hỏi

-Mấy giờ em về?

-Em sợ hôm nay về muộn mai bọn em phải hoàn thành báo cáo,khéo đến sáng thì em ở lại cty luôn…

-Công ty có thầy Hùng không?

-Có,anh này thầy sắp lấy vợ rồi đừng nghĩ linh tinh…

-Nghĩ xa k thừa

-Thôi em làm đây anh…

Tiếng gõ cửa phòng bên ngoài…Quyên ôm cuốn sách ,Phong ngạc nhiên

-Em có bài khó hiểu muốn anh chỉ cho em được k ạ

-À được chứ,để anh xem

Phong rất nhiệt tình chỉ dẫn nhưng thứ Quyên chú ý chính là ngón tay của Phong,cô ta liền hỏi

-Nước ở đâu để em đi lấy ạ

-Ở bên kia để anh đi lấy cho…

Phong rời đi Quyên liền mở cúc áo thấp xuống hai nút khẽ hở bầu ngực ra…Phong đi ra đang chỉ dậy thì anh ta thấy Quyên tuột cúc áo…Phong liền quay đi vào nhà vệ sinh,bên ngoài Quyên nhỏ giọt gì đó vào cốc nước,lát sau Phong đi ra đưa cho Quyên chiếc áo choàng ngủ

-Em choàng vào đi phòng này hút gió dễ cảm…

-À Vâng…

Phong biết ý như vậy nhưng Quyên cứ giả vờ cố tình k hiểu bài để Phong giảng đi giảng lại…anh ta nhấp chút nước lên rồi đến 20p sau cảm thấy nóng ran người…Phong xua tay

-Mai anh giảng tiếp cho em,anh cảm thấy hơi mệt

-Anh ốm ạ

Quyên sốt sắng đưa tay lên trán Phong,áo choàng bỏ hẳn xuống cúc áo của Quyên thêm phần hở…Phong cảm thấy khao khát tình dục…anh ta liền đi ra mở cửa…

-Em về đi…anh cần nghỉ ngơi …anh ổn

-Em k thể về được,anh đang bị làm sao cứ nói với em được không ạ…

Nói xong Quyên lao vào ôm Phong siết chặt eo anh ta…

-Em điên à…bỏ ra đi …

-Anh Phong,chị Phương k thể sinh con cho anh được,chị ấy nói em đến sinh con cho anh…

-K đúng,đừng nói vớ vẩn

-Chị ấy nói em qua ở vs anh sinh con cho anh để có con trai nối dõi…

-Không,Phương k bao giờ như thế,anh phải gọi vợ anh…

-Anh Phong…

Quyên kéo Phong cả hai nằm ra sàn,cô ta nằm đè lên Phong và kéo váy lên

-Em ra đi anh k muốn mạnh tay vs phụ nữ…

Quyên chồm lên hôn thẳng lên môi Phong…đúng lúc này Phương trở về cô mở cửa chứng kiến mọi chuyện…Quyên tỏ ra bị hại khóc chạy ra khỏi phòng…

Phương rơi nước mắt,Phong với tay

-K như em nghĩ đâu anh thề là anh k làm gì con bé cả

-Vậy những gì tôi thấy là thế nào,tôi thật xấu hổ vì anh P ạ…thật sự quá xấu hổ vì anh…

Phong ôm chặt lấy Phương

-Anh xin em anh k có gì cả…đừng như vậy…

Phương dứt tay Phong cô bước đi…cả hai chiến tranh lạnh suốt một tuần ,Phong sau hôm đó cũng đi công tác,anh nhắn tin cho vợ rất nhiều nhưng đều k hồi âm…

Phương nhận được tin chị Thư chị cả lấy chồng thứ 4,bố cô nói

-Bố chán k buồn tổ chức cho nó nữa rồi

-Con k tới dc con vẫn mừng cho chị

-k hiểu khi nào nó mới êm ấm như con

Lời nói của bố khiến Phương buồn…cô quyết tới gặp Quyên thì thấy Quyên đang nói chuyện điện thoại…

-Con cho anh ấy uống kích dục mà k được,đúng lúc con Phương về bố ạ…

-Rồi thế nào con

-Anh ấy đi công tác rồi,suýt nữa đạt dc mục tiêu,con mà làm nữ chủ nhân nhà này con sẽ đón bố lên ..

-K dễ vậy đâu con,năm đó cứu nó bà già già nói là bà nó cũng cho chúng ta khoản tiền lớn để cám ơn rồi,bố nghĩ hay là thôi đi

-Không,con phải lấy được chồng giàu bố cứ để con…

Phương nghe thấy liền lẳng lặng rời đi,tới gặp cô Tám…xem lại camera trong phòng cô Tám và Phương thấy rõ âm mưu của Quyên

-Mợ cả loại đàn bà này sao có thể để trong nhà được…

-Thật sự k thể tin nổi ai nữa rồi cô Tám ạ,k ngờ cô ta ra vẻ nhút nhát đều là dối trá…

Đột nhiên quản gia Lý báo bà đã tỉnh lại khiến cho Phương k khỏi ngỡ ngàng…tới nơi Phương ôm lấy bà …bà vỗ vai

-Mọi chuyện qua rồi,giờ phải thật hạnh phúc cháu nhé…

-Vâng…

-Có con hay k có con cũng chẳng sao,bà nghĩ thông rồi bé dâu có nó là đủ rồi…

-Con vẫn muốn có người nối dõi cho a Phong ạ…

-Rồi sẽ có bà tin như vậy…

Hôm sau Phương vào trại nói chuyện với Ly…

-Tôi đã viết đơn xin giảm án cho cô rồi

-Vẫn là án tử có gì khác

-Dù là gì thì cũng là hình phạt mà cô phải chấp nhận vì những gì đã xảy ra…

-Phương…tôi …

-Tôi k thể có con,thứ mà một người phụ nữ khao khát…coi như cô cũng đã đạt dc mục đích của mình,giết chết một phần đời tôi rồi…

Phương đứng dậy để lại tờ đơn xin giảm án…Ly ôm tờ giấy khóc nức nở,sau những chuyện cô làm mà Phương vẫn mở lòng nhân từ với Ly…cô ta cảm thấy thật hổ thẹn…thầm nói khẽ “ Cám ơn cô,tôi xin lỗi “…

Về phần Quyên,Phương khẽ ngồi xuống bàn ăn,thấy Quyên khóc ra vẻ Phương liền nói

-Bớt diễn đi em

Quyên ngẩng mặt nhìn Phương lừ lừ

-Chị nói em?

-Phải…em muốn làm mợ cả nhà này,muốn chị “Tráo Dâu “cho em hay là sao?

-Chị nghĩ gì vậy là anh Phong?

-Em đừng nói thêm nhà chị có cam,anh Phong là chủ tịch tập đoàn lớn hằng ngày tiếp xúc vs các cô gái đẹp như hoa hậu rất nhiều nhưng chưa hề bao giờ lừa dối chị,huống chi em lại là con của ân nhân anh ấy tuyệt đối k bh động…

-Chị k đẻ dc thì em đẻ cho…

Phương cười nhếch miệng khi thấy Quyên lòi bộ mặt thật…

-Tiếc cho em lắm

Phương dơ que thử thai lên trước mặt Quyên

-Chị đã có thai k những một mà là song thai,thành quả cuối cùng chị đã có nên em k có cửa đâu…cô Tám,tiễn em Quyên đi ngay trong đêm hộ cháu…chị cũng nói luôn từ nay về sau chúng ta k ai nợ ai…

Quyên đỏ mặt xấu hổ vội vã rời đi,Phương thở dài rồi nhìn que hai vạch…cô nhớ lại khi nãy cô buồn nôn rồi thấy que thử nhiều liền thử đại,cứ nghĩ lần cấy này k thành công ,cô vội vã đi siêu âm thai đã được 8 tuần và là song thai…

Đúng lúc này cô Tám nói

-Cậu Phong về rồi cô Phương đang ở hồ cá

-Thật ạ…

Phương vội chạy ra bên bờ hồ thấy Phong đang đứng buồn bã suy nghĩ,chắc đang nghĩ đối diện với cô thế nào…

Phương ôm lấy Phong từ phía sau…

-Anh…em có thai rồi…

-Thật sao?

-Thật…chúng ta có con rồi em mang song thai…

-Ôi…anh k biết phải nói gì …

Phong quá vui mừng anh ta ôm lấy vợ

-Em tin anh,sau này cũng vậy,em tống cổ con bé Quyên ra khỏi nhà rồi

-Đời anh chỉ Tráo Dâu một lần đó là lần đầu cũng là lần cuối…cô dâu của anh mãi mãi là em…

Phong hôn Phương dưới trời tuyết rơi…cả hai nắm chặt tay hứa sẽ mãi bên nhau không rời…

Phú và Liên đứng từ xa nhìn thấy Liên đưa cho Phú tờ đơn ly hôn

-em kí rồi…

-Anh…em đi rồi anh mới thấy anh nhớ em…đừng bỏ anh nhé…

Liên ôm miệng bật khóc,Phú cúi xuống hôn liên…

Bố Phong và bà nội anh ta đứng nhìn các con hạnh phúc…bà cười nhẹ…

Sau bao thăng trầm cuối cùng câu nói văng vẳng trong nhà họ Trần vang lên “ cô dâu của anh mãi mãi là em”

The End!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN