Trong Phim Ngoài Đời - Chương 9: Hội chứng xử nam sao?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1834


Trong Phim Ngoài Đời


Chương 9: Hội chứng xử nam sao?


Edit: Suzu Adelia

*****

Nhìn vết đỏ ghê người kia, Lâm Chi co rúm người lại một chút. Nghe nói khuôn mặt tuấn tú góc cạnh này của Quý Hoài Thịnh đã được mua bảo hiểm hàng ngàn vạn nha.

Nhưng nghĩ lại thì rõ ràng người sai là anh ta mà, cô sợ cái gì?

Cô không chịu yếu thế mà tiếp tục trừng mắt nhìn anh, chán ghét trong mắt càng không che dấu thêm.

Cái tát của Lâm Chi làm đôi mắt chìm trong tình dục tỉnh táo lại. Lúc anh hồi phục tinh thần lại thì nhìn thấy vẻ mặt chán ghét của cô, tâm trạng đột nhiên có chút bực bội.

Anh mím môi mỏng, cắn chặt răng, rút dương vật đang cắm trong thân thể cô ra.

Dương vật màu tím đỏ dính chất nhầy của huyệt cô, ướt sũng, vừa mới rút ra liền lắc lư trong không khí vài cái, nhỏ hai giọt chất lỏng xuống sàn nhà.

Quý Hoài Thịnh trầm mặt, nói nhanh với Lâm Chi: “Thật xin lỗi.”
Sau đó đứng dậy đi vào phòng vệ sinh.

Lâm Chi nhìn bóng dáng anh rời đi, trong lòng nhịn không được mà phun trào. Nói xin lỗi cái rắm, thế cũng không thay đổi được chuyện anh cường bạo cô, anh chính là loại mặt người dạ thú.

Cô mệt mỏi nằm ra ghế sô pha, hơi thở gấp, hai chân vẫn để ở tư thế hơi giang rộng. Giữa hai chân, hoa huyệt đỏ bừng vừa bị dương vật thô to tạo thành một cái lỗ nhỏ, tạm thời không khép lại được.

Hoa môi bị thao đến sưng đỏ hơi co lại, một dòng chất lỏng màu trắng từ trong huyệt nhỏ chảy ra, theo háng mà chảy xuống ghế sô pha xám.

Lâm Chi nhìn lên trên trần nhà đến phát ngốc. Cô không nghĩ là Quý Hoài Thịnh lại là cái loại ngụy quân tử (1) ra vẻ đạo mạo.

Trước kia cô ngưỡng mộ anh, yêu thích anh, kính trọng anh, thật chí lấy anh ra làm nỗ lực sống.

Cô vẫn luôn im lặng nỗ lực, rèn luyện kĩ thuật diễn của mình. Cô nghĩ, sẽ có một ngày cô sẽ giống anh mà đứng trên khán đài trước vạn người nhận giải thưởng, trong tay nắm cúp, tự nhiên mỉm cười với người xem dưới khán đài.

Nhưng giờ cô cảm thấy mọi sự ngưỡng mộ cùng yêu thích đều cho chó ăn rồi, uổng công cô kính trọng anh ta như vậy, thật đúng là mắt bị mù.

Trong lòng chát chát, thất vọng cực kì.

Sau khi khôi phục chút thể lực, Lâm Chi đứng dậy rút tờ khăn giấy trên bàn, lau khô chất lỏng màu trắng dưới thân, khoác khăn tắm màu trắng lớn, tư thế hơi kỳ quái mà chậm rãi trở về phòng nghỉ của mình.

Trợ lý chờ cô phòng nghỉ, thấy cô trở về liền lo lắng hỏi: “Chị Chi Chi, chị không sao chứ?”

Lâm Chi mỉm cười với trợ lý, dường như không có việc gì nói: “Không sao cả, hôm nay có thể tan tầm được rồi, chúng ta thu dọn đồ trở về đi.”

Khi Quý Hoài Thịnh quấn khăn tắm quanh người từ nhà vệ sinh đi ra thì phát hiện Lâm Chi đã rời đi. Chiếc ghế sô pha cô nằm qua còn sót lại một chút vết tích ẩm ướt, phần trên loáng thoáng nhìn thấy được đôi chỗ tinh dịch (2) chưa khô.

Anh nhìn vết tích còn ướt trên ghế sô pha, ánh mắt u ám, lấy một điếu thuốc trong bao thuốc lá ra, châm lửa đốt thuốc rồi hít một hơi. Khói trắng trôi nổi bao phủ gương mặt anh, che đậy vẻ mặt trầm tư.

Anh cũng không biết tại sao mình lại có dục vọng mãnh liệt như vậy với Lâm Chi. Lần đầu tiên cùng cô diễn, tay anh chỉ bao lấy bộ ngực sữa mềm mại của cô một cái cách lớp quần áo, dương vật dưới thân cũng có thể cương lên.

Lúc ấy, anh liền muốn dùng sức vuốt ve bộ ngực của cô, đè cô dưới thân mà hung hăng thao một phen nhưng anh cố gắng khắc chế dục vọng của mình, cùng cô quay xong.

Rõ ràng bộ dáng cô cũng không quá xinh đẹp, nữ minh tinh xinh đẹp hơn cô cũng có rất nhiều, cô chỉ có thể xếp ở mức bình thường.

Nhưng vì sao anh chỉ có dục vọng với một mình cô. Anh đóng phim nhiều năm như vậy rồi, đã tiếp xúc qua rất nhiều nữ minh tinh muôn màu muôn vẻ khác, thanh thuần, xinh đẹp gợi cảm đều có.

Có điều, tất cả đều không thể khiến anh hứng thú, tiếp xúc thân thể với những cô gái đó, trong lòng anh đều không có cảm giác thoải mái.

Nhưng khi tiếp xúc với Lâm Chi, lòng anh sẽ không thấy không thoải mái, chỉ là càng khát vọng muốn tiếp xúc cùng cô, tốt nhất là nên thân mật và thẳng thắn thành khẩn hơn.

Anh thừa nhận mình muốn đè. Vừa tiếp xúc với da thịt trơn mượt của Lâm Chi, anh liền cứng, muốn nhét dương vật vào nhét vào tiểu huyệt của cô, thao cô đến mức khóc thút thít.

Anh không tìm được nguyên nhân tại sao, chẳng lẽ là do Lâm Chi lấy mất lần đầu của anh sao? Bởi vì hội chứng xử nam (3) cho nên anh không thể buông tay?

Sau khi Lâm Chi chào tạm biệt trợ lý, cô đi vào hiệu thuốc, mua thuốc tránh thai khẩn cấp và nước khoáng, uống tại chỗ xong mới về. Sau khi về đến nhà, Lâm Chi liền bắt đầu tắm rửa.

Cô nằm trong bồn tắm, rửa sạch thân thể mình, nhìn chỗ giữa háng bị đâm đến đỏ lên, bỗng giật mình trong chốc lát.

Cô nghĩ có nên báo cảnh sát hay không nữa, chẳng lẽ cứ như vậy mà nhân nhượng cho khỏi phiền, buông tha tên Quý Hoài Thịnh hỗn đản kia sao?

Nhưng lại nghĩ đến người nhà đang vì chuyện công ty mà bận đến sứt đầu mẻ trán, nếu họ biết chuyện của mình, không biết sẽ lo lắng thành cái dạng gì.

Cô không muốn tăng thêm phiền toái cho họ, hơn nữa nếu báo cảnh sát, bộ phim này sợ là không quay được nữa, thù lao đóng phim cũng không có.

Chuyện của cô và Quý Hoài Thịnh chắc chắn sẽ làm giới giải trí náo loạn đến ồn ào, huyên náo, về sau cô cũng chẳng thể sống nổi trong giới giải trí, hơn nữa cô cũng thấy mình đấu không lại Quý Hoài Thịnh.
Lâm Chi thở dài một tiếng, đứng dậy lau khô bọt nước trên người, mặc váy ngủ bằng lụa, nằm trên giường, nhìn trần nhà mà cảm khái. Không quyền không thế sống thật gian nan, bị bắt nạt cũng chỉ có thể nén giận.

Đang lúc cô cảm khái, di động đặt cạnh gối vang lên, Lâm Chi nhìn thấy mấy chữ “Chu Hách” hiện trên màn hình, cô nhận cuộc gọi.

Điện thoại vừa kết nối, đầu bên kia liền truyền đến một giọng nam trong trẻo: “Chị Chi Chi, chị nhận đóng phim khiêu dâm sao?”

“Chị… Làm sao cậu biết được?” Lâm Chi có hơi chột dạ mà sờ sờ tóc, ngập ngừng nói.

Việc này đến người nhà cô còn không biết, Chu Hách làm sao mà biết được vậy. Lúc này mới quay phim được một ngày thôi mà đã bị phát hiện rồi.

“Chị Chi Chi, chị bỏ đi, không cần quay. Nếu chị thiếu tiền thì cứ nói với em, em cho chị mượn.”

“Chị đã ký hợp đồng rồi, nếu mà bỏ quay thì phải trả tiền vi phạm hợp đồng.”

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

*****

(1) Ngụy quân tử: Đạo đức giả, hiểu sương sương là vậy :3
(2) Convert “bạch trọc” (白浊.): Tinh dịch???

(3) Convert là “xử nam tình kết” (处男情结): ý chỉ mấy cô gái muốn người chồng tương lai chưa từng xảy ra quan hệ với người khác. Nói thật thì ta cũng chả hiểu lắm, haha… Các nàng tham khảo thêm ở bên Baidu nha :>

*****

Suzu: Có nên edit lại “anh” (Quý Hoài Thịnh) thành “hắn” không? Tại thấy một số truyện H toàn gọi nam chính là “hắn” mà ta thấy Quý Hoài Thịnh hơi mất dạy nên để “hắn” cũng hợp. Các nàng thấy sao?2

Mà các nàng thấy ta nói hơi nhiều (chủ yếu để cọ xát :>) không??? Nếu thấy ta phiền quá thì ta sẽ bớt nói đi :>

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN