Trúc Mã, Anh Rớt Ngựa Rồi
Chương 10: Diễn đàn fan cầu nguyện nhất định thực linh nghiệm
Kiều Sâm dùng clone trước kia bắt đầu nhanh chóng phản kích, không chỉ phá CP còn mắng Lê Hoa Bạch, chuyên môn đối phó kẻ nói Huyền Ngư không phụ trách. Cuối cùng khiến cho những người bất bình khác trong lâu tìm được người tâm phúc, theo tiến tấu của cậu nói ngược trở lại. Tâm tình buồn bực của Kiều Sâm lần này bộc phát ra không ít, kết quả một cái tin nhắn riêng gửi đến đây—— vậy mà lại mời cậu vào diễn đàn fan. Kiều Sâm biết diễn đàn này, tuy rằng Huyền Ngư rất ít nói chuyện, nhưng diễn đàn này có chính chủ tọa trấn, lúc trước khi cậu muốn vào thì diễn đàn đã đủ người. Kiều Sâm dở khóc dở cười lấy clone Một người tên là Công Cẩn thêm vào diễn đàn, trong tin nhắn nghiệm chứng điền tên clone vào.
Rất nhanh cậu được kéo vào nhóm, hẳn là cô lương phát tin nhắn cho cậu hoan nghênh cậu đầu tiên——
【 Tổng quản 】 Cá kho: hoan nghênh cô nương ヽo(=`=)o
【 Quản gia 】 Cá chua ngọt: hoan nghênh cô nương ヽo(=`=)o
【 Nha hoàn 】 Canh cá dưa chua: hoan nghênh cô nương ヽo(=`=)o
Công Cẩn: khụ khụ, chào mọi người, tôi không phải cô nương.
【 Quản gia 】 Cá kho: a a a a a a!!! Hóa ra là anh chàng? Các cô nương ~ đi ra tiếp khách nào ~~
【 Nha hoàn 】 Cá chép: hóa ra là thiếu niên, vậy nhất định là tiểu thụ ~~
【 Quản gia 】 Cá nồi lạnh: bổ nhào tiểu thụ ~~~~
【 Nha hoàn 】 Cá hồi: trăm ngàn năm không có người mới, thế nhưng lại là nam, bà đây thật cảm động T皿T
【 Nha hoàn 】 Cá luộc: trong phủ rốt cục không phải thuần một sắc nha hoàn!!!!
Công Cẩn: xem danh thiếp của nhóm, tổng cảm thấy được rất nhiều loại kết cục của đại thần 233333333XD
【 Quản gia 】 Cá chua ngọt: đại thần trăm ngàn năm không trở về phủ một chuyến, quả thực thương tâm, chúng ta chỉ có thể nhìn tên chính mình để tạm an ủi bản thân QAQ~o mau cho chúng ta cọ một cọ ~~
Công Cẩn: o(*////▽////*)q tôi có phải cũng nên sửa tên một chút?
【 Tổng quản 】 Cá kho: cũng không cần!!! Loại tiểu thụ sức chiến đấu MAX còn có thể bán manh, phải cho một cái đãi ngộ đặc thù ~~~
【 Tổng quản 】 Cá kho: các cô nương ~ còn nhớ rõ chúng ta phía trước nghĩ muốn danh hiệu gì không?
【 Quản gia 】 Canh cá dưa chua: phải nhớ rõ, thời khắc lịch sử này!
【 Quản gia 】 Cá nồi lạnh: phi thường đáng giá lưu vào sử sách!
【 Nha hoàn 】Cá chép: ngẫm lại có chút chút kích động nha!
【 Công tử 】 Công Cẩn: _
Kiều Sâm nhìn đến tên nhóm cả người đều sặc, khụ khụ, danh hiệu của Huyền Ngư là【 Gia 】, Kiều Sâm nghĩ nghĩ trường hợp một đám cô nương vây quanh Huyền Ngư kêu Gia, không khỏi tự chọc cười bản thân, khó trách Huyền Ngư không muốn lộ diện trên diễn đàn. Cậu lại liếc mắt một cái danh sách thành viên, phát hiện trừ quản gia chính là nha hoàn, vậy công tử không phải chính là chỉ nam sủng sao? Bản thân là nam sủng của Trình tư Nam? Luôn cảm thấy một loại gọi là thẹn thùng play. Bên tai Kiều Sâm có chút nóng lên.
【 Công tử 】 Công Cẩn: o(*////-////*)q tôi vậy mà một giây đã hiểu [ tái kiến ]
【 Nha hoàn 】 Cá luộc: thỉnh an công tử, (@^ ^@)~o
【 Tổng quản 】 Cá kho: yên tâm không ai tranh tình cảm với cậu đâu XD trong phủ này a chỉ một mình cậu là nam, gia rất ít khi trở về ~ phất khăn
【 Công tử 】 Công Cẩn: vậy… đa tạ tổng quản chiếu cố ~【 như thế nào có loại ảo giác chua xót trong lòng…
【 Công tử 】 Công Cẩn: gia nhất định là công việc bận rộn mới không quan tâm phủ được ~~~
【 Tổng quản 】 Cá chua ngọt: phụt, Cẩn tiểu tụ cậu rất dễ đùa ~~~ tôi xem bình luận của cậu, chiến đấu luỹ thừa MAX [ tuyệt ]
【 Công tử 】 Công Cẩn: o(*////-////*)q……
Kiều Sâm cảm thấy được đàn em gái fan của Huyền Ngư rất vui vẻ, ít nhất không có mâu thuẫn thượng vàng hạ cám như trong xã đoàn cùng fan CP, dù sao tất cả mọi người đều thích Huyền Ngư, bản thân muốn thế nào cũng không quá phận, luôn tốt hơn so với một số nơi khác còn phải lo lắng người khác nói thổ lộ của cậu là ôm đùi.
Kiều Sâm hàn huyên xong lập tức off clone mở khung đối thoại với Chu Sa——
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: fan Lê Hoa Bạch quả thực không nói lý, manh CP vì sao phải dẫm đại thần?! Nói đại thần không phụ trách cái gì tức chết mà!!! Chất vấn muốn đại thần phải đi ra thừa nhận chuyện vô căn cứ này?! Mới kêu dám làm dám chịu?!
Đây là cô nàng nhắn đến mười phút trước.
Nam Hữu Kiều Mộc: thực thích ^ ^
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: cậu kháp trở về? Q皿Q
Nam Hữu Kiều Mộc: ( ̄一 ̄(_ _
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: cậu có nhớ rõ xài clone không vậy? [ hoảng sợ ]
Nam Hữu Kiều Mộc: đương nhiên, tôi lại không ngu!!! (╯‵□′)╯︵┻━┻
Nam Hữu Kiều Mộc: tôi cũng không phải Diệp Tử →- →
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: [ ủy khuất ] cậu biết?
Nam Hữu Kiều Mộc: tôi lại không ngu →- →
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: được rồi được rồi, không phải tôi không nghĩ nói cho cậu, là đại thần nhà cậu bảo tôi không được nói cho cậu.
Nam Hữu Kiều Mộc: đại thần?
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: kỳ thật tôi cảm thấy… hẳn là Dạ đại nói, cảm giác đại thần không phải loại người lo lắng loại chuyện này.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: cũng không biết Diệp tiểu thụ sao rồi, sẽ không hại cậu ta đi?
Nam Hữu Kiều Mộc: (mặt thâm trầm sờ cằm) hại là khẳng định. Nhưng cũng không phải chuyện xấu gì.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: [ câu dẫn ] đến bát quái một chút, lúc trước Dạ đại chủ động tìm tôi muốn tiếp kịch, tôi đã cảm thấy quỷ dị được chứ, hơn nữa trực tiếp giao âm thử cho tôi, thanh âm không cần quá dễ nghe như vậy? Sau đó tự lập dàn cast hoa lệ, còn nói điều kiện để thiếu nhân tình của chúng ta là tôi phải kéo Diệp Tử sỏa mụ đến phối chủ dịch thụ. Nhưng lại phải dùng clone? Chẳng lẽ Diệp Tử sỏa mụ nhìn thấy thì thì bỏ chạy sao.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: bọn họ lúc trước có cùng xuất hiện sao? Lúc Dạ đại ở ẩn Diệp Tử sỏa mụ còn chưa có vào giới đi? Tôi mới không tin chuyện xưa mới nghe được giọng nói thì yêu cẩu huyết vậy đâu……
Nam Hữu Kiều Mộc: khụ ~ cô có thể đoán một chút ~~
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: Kiều thụ không thể nhử nha.
Nam Hữu Kiều Mộc: tôi chỉ có thể nói cô đoán trúng một nửa 乀(ˉεˉ乀)
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: bán manh lăn lộn cầu chân tướng. () ()
Nam Hữu Kiều Mộc: 三⊙▽⊙三 mạnh mẽ bán manh bán trở về.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: trừ phi cậu học mèo kêu bằng không tôi sẽ không hết hy vọng!
Nam Hữu Kiều Mộc: chính là như vậy, meooo~~
【 Mặc Hương 】 Chu Sa:…… cậu đồ tra thụ!! Nguyền rủa đại thần bị người khác thổ lộ!!!
Nam Hữu Kiều Mộc: khụ khụ khụ… Cái kia trước sau bọn họ còn có một cái kịch phải lấp, cô còn sầu không có cơ hội bát quái? (mặt thâm trầm)
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: tôi nhìn lầm cậu rồi, cậu vậy mà là phúc hắc thụ, thế nhưng lừa dối thế nào cũng lừa dối không được. Cảm giác cậu chính là cái loại người thầm mến người khác ba bốn năm!!
Nam Hữu Kiều Mộc: [ tự hỏi ] cô làm sao biết tôi không phải chứ?
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: [ hoảng sợ ] sẽ không bị tôi nói trúng đi? Sẽ không thật là đại thần đi?
Nam Hữu Kiều Mộc: [ suỵt ]
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: Tiểu Kiều, cậu thành thật nói cậu có phải thật sự thích đại thần không? Thật là loại này.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: nếu cậu thích đại thần thật, cậu sẽ ra tay chứ? Cơ hội tốt như vậy, nếu không ra tay đợi đợi thật sự bị bắt cóc cậu muốn đi đâu khóc đây?
Nam Hữu Kiều Mộc: [ khoái trá ] nếu có cơ hội tôi sẽ. Cám ơn cô ~
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: [ thẹn thùng ]
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: đợi chút… Vậy cậu nói hiểu lầm là?
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: là hiểu lầm giữa cậu và đại thần? Giải quyết rồi chưa?
Nam Hữu Kiều Mộc: [ tái kiến ][ tái kiến ][ tái kiến ][ tái kiến ][ tái kiến ][ tái kiến ][ tái kiến ][ tái kiến ] tôi xuống trước, có việc gấp gọi di động cho tôi.
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: khoan khoan đợi đợi a!!!!
【 Mặc Hương 】 Chu Sa: Kiều đại ma đầu ~ Kiều thụ không cần đi ~~~~~( tay Nhĩ Khang)
Khóe miệng Kiều Sâm khẽ nhếch, nếu không đi sẽ chống đỡ không nổi, quả nhiên trộn lẫn trong giới lâu, tất cả mọi người đều thành trinh thám có phải hay không.
Cá kho
Cá chua ngọt
Canh cá dưa chua
Cá nồi lạnh
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!