Trúc Mã, Anh Rớt Ngựa Rồi
Chương 4: Ai đã trở lại?
Kiều Sâm rót một ly nước ấm, gõ cửa phòng trình Tư Nam, nhìn nam nhân dang ngồi trước máy tính, một tay tháo kính mắt xuống, nhéo nhéo sống mũi phiếm hồng, thâm tâm có chút đau lòng, đặt nước vào trong tay anh, tự nhiên giúp anh ấn huyệt thái dương. Một bên có chút hung hăng oán giận: “Đừng nhìn máy tính lâu như vậy, công tác vĩnh viễn làm không xong.” Kiều Sâm biết Trình Tư Nam tự mình gây dựng sự nghiệp áp lực lớn, ước gì mau chút có thể giúp anh, Trình Tư Nam ảm đạm cười: “Sắp xong rồi, đây là đơn hàng của một học tỷ, lúc trước giúp anh không ít.” “Học tỷ?” Kiều Sâm có chút tò mò.”Ừ, cuối năm muốn kết hôn, muốn anh giúp cô ấy thiết kế phòng tân hôn.” Trình Tư Nam tựa lưng vào ghế ngồi hưởng thụ đầu ngón tay ấm áp xoa nắn, dùng cằm chỉ chỉ màn hình. Kiều Sâm nhìn nhìn tranh thiết kế cùng ý tưởng, nói suy nghĩ của mình với Trình Tư Nam, Trình Tư Nam vừa tự hào vừa nghĩ đến bài tập này lại có chút đau lòng, xoa đầu cậu một phen: “Thôi, không cần liều mạng như vậy, anh còn tự lo được. Em a, hiện tại vui chơi giải trí chơi chơi đùa đùa trọng yếu hơn.” Kiều Sâm bất mãn nhăn mặt nhăn mũi: “Em cũng không phải sâu gạo, em cũng muốn giúp anh a.” Khóe miệng Trình Tư Nam khẽ nhếch, ôn nhu trong mắt tựa như có thể dìm chết người, đáng tiếc Kiều Sâm còn đang ảo não nhìn không thấy.
Trở lại phòng, Kiều Sâm phát hiện nhóm xã đoàn không ngừng lóe lên, nhấp vào liền phát hiện trong nhóm đã xoát gần cả ngàn câu chat, hơi hơi kinh ngạc, chẳng lẽ lại cãi lộn? Cậu trượt khung chat lên cao nhất mới phát hiện bản thân suy nghĩ nhiều. Chỉ có một câu ——
Minh Nguyệt Dạ: tôi đã trở về.
Giống như một cơn sống lớn nổi lên, rất nhiều người cũ gần như ở ẩn trong xã đoàn đều bị nổ chạy ra. Cái gì mà “Tôi có nhìn lầm không, sinh thời còn có thể nhìn đến Dạ đại trở về, hu hu hu, cắn khăn tay!!! “Dạ đại a, là Dạ đại a.” Còn có mấy cái quen thuộc hỏi: “A Dạ về nước? Sẽ không đi nữa.” Đương nhiên còn kèm theo một số ít người mới hỏi: “Ai vậy? Tuy rằng không biết nhưng là cảm giác hảo lị hại ~~” “Cầu phổ cập khoa học.” Minh Nguyệt Dạ chọn trả lời một số ít quen thuộc, ngay cả Huyền Ngư cũng hồi âm cho y một câu: “Hoan nghênh trở về.” Kiều Sâm không nói gì chỉ đang ẩn thân, cậu không quen biết CV gọi là Dạ đại này, tuy rằng cậu nghe qua kịch của y, nhưng bởi vì một số nguyên nhân đặc biệt theo bản năng không quá thích y. Tuy rằng Kiều Sâm sớm vào xã, chờ y biến thành thành tử hồng (nổi tiếng) chạm tay có thể bỏng, Kiều Sâm lại vì thi đại học mà ẩn thân một năm, mà chờ đến lúc Kiều Sâm quay trở lại vòng này, Minh Nguyệt Dạ lại phát một cái weibo ở thời điểm nổi nhất: “Cám ơn mọi người đã yêu quý cho đến nay, nhưng bởi vì nguyên nhân cá nhân nên tạm thời rời khỏi nhị thứ nguyên, ngày về không xác định, các vị giang hồ tái kiến.” Cho nên Kiều Sâm cùng Minh Nguyệt Dạ cơ hồ không có giao tiếp gì.
Kiều Sâm đóng khung chát lướt lướt weibo, nhìn hai cái weibo đặc biệt đáng chú ý bên trong, có chút kinh hỉ nhấp mở, trong cột đặc biệt chú ý của Kiều Sâm chỉ có một người chính là Huyền Ngư cũng chính là Trình Tư Nam, nhưng Huyền Ngư rất ít phát weibo, dùng lời của fan mà nói là: “Weibo của đại đại nhà ta đều mọc đầy cỏ rồi.”
@CV Huyền Ngư: cậu làm sao biết người ta còn đang chờ cậu. [doge]//
@CV Minh Nguyệt Dạ: có người đang chờ tôi đương nhiên phải về rồi. [thẹn thùng]//@CV Huyền Ngư: rốt cục chịu trở lại? //
@CV Minh Nguyệt Dạ: tôi đã trở về. o( ̄▽ ̄)o//@CV Huyền Ngư: rốt chịu trở lại?
@CV Minh Nguyệt Dạ: tôi đã trở về. o( ̄▽ ̄)o
Làm một cái công âm vậy mà bán manh, Kiều Sâm bĩu môi trong lòng oán thầm, lại vẫn nhấp nhấp ngón tay chú ý CV Minh Nguyệt Dạ, rất nhanh y lại xoát một cái weibo khác——
@CV Minh Nguyệt Dạ: Huyền Ngư sao cậu nỡ buông lời ác độc, nhìn trên phân lượng chúng ta đồng bệnh tương liên, thu hồi lời nói của cậu chúng ta còn có thể làm bằng hữu 【 tay Nhĩ Khang. //
@CV Huyền Ngư: cậu làm sao biết người ta còn đang chờ cậu. [doge]//
@CV Minh Nguyệt Dạ: có người đang chờ tôi đương nhiên phải về rồi. [ thẹn thùng ]//
@CV Huyền Ngư: rốt cục chịu trở lại? //
@CV Minh Nguyệt Dạ: tôi đã trở về. o( ̄▽ ̄)o
Kiều Sâm nhấp mở bình luận, phát hiện Huyền Ngư lần này không điểm mở bình luận, phát hiện Huyền Ngư lần này không chuyển phát mà lại đăng bình luận ——@CV Huyền Ngư: ha hả [ mỉm cười ], kế tiếp phần lớn bình luận đều là ——
Cầu phổ cập khoa học!!!
Huyền Dạ đảng sinh thời thế nhưng còn có thể ăn đường?
Weibo đại thần một tháng yên lặng không nhúc nhích!! Kết quả Dạ đại trở về lại đến hỗ động!! Đây là tình yêu sâu lắng đến cỡ nào!!
Dạ đại đã trở lại!!!
Dạ đại đã trở lại ~~ cảm động muốn khóc, rốt cục có thể nghe được thanh âm lưu manh công gào khóc gào khóc ngao!!!
……
Lại lướt chút nữa thế nhưng lướt đến một cái post bát quái trên diễn đàn màu hồng phấn, đề mục là: 【CP Huyền Dạ 】 hai công gặp nhau tất có một thụ. Đúng vậy, đây là nguyên nhân đặc biệt vì sao Kiều Sâm không thích y, Minh Nguyệt Dạ cùng Huyền Ngư từng có một lầu CP, Kiều Sâm giống như tự ngược đi qua từng cái lầu CP của Huyền Ngư, lấy lời của Kiều Sâm mà nói chính là: “Biết người biết ta trăm trận trăm thắng.” Chỉ có thể nói năng lực não bổ của võng hữu quá cường đại, năm đó hai đại công âm trong giới võng phối đều bị bọn họ não bổ ra kịch tình như tinh tinh tướng tích (nhân tài ngưỡng mộ lẫn nhau), một nước không thể hai vua còn có lui giới vì bị thương tình cảm, mà Huyền Ngư vì yêu mà chờ đợi gì đó loạn thất bát tao.
Lầu CP lấy tốc độ mắt thường có thể thấy nhanh chóng tăng trưởng, lập tức nổi bật ở trang đầu, weibo của Minh Nguyệt Dạ bị fan kéo lên không ngừng. Cũng có rất nhiều người lúc trước không biết y, trở về bổ sung lại mấy cái kịch trước khi y lui giới nháy mắt đã bị thanh âm này đánh gục. Trong võng giới một công khó cầu, Kiều Sâm tuy rằng ghen người này khiến Huyền Ngư phá lệ, nhưng không thể không thừa nhận thanh âm y quả thực có sức hấp dẫn. Mà một bên khác ——
Minh Nguyệt Dạ: Huyền Ngư đại đại, bài post CP của tôi và cậu bị luân kìa o(>﹏
Huyền Ngư: [ mỉm cười ] cậu nghĩ tôi nguyện ý sao?
Minh Nguyệt Dạ: [ hoảng sợ ] tôi thế nhưng thấy gương mặt trào phúng
Huyền Ngư: ha hả
Minh Nguyệt Dạ: tuy rằng tôi thật lâu không chú ý nhị thứ nguyên, nhưng tôi cũng biết cậu đang mắng tôi
Huyền Ngư: cậu biết là tốt rồi.
Minh Nguyệt Dạ:……
Minh Nguyệt Dạ: mặc kệ, cậu phải trả trong sạch lại cho tôi.
Huyền Ngư: cậu có cái thứ này sao?
Minh Nguyệt Dạ: T_T như vậy tôi làm sao truy lão bà nha ~~~~
Huyền Ngư: cậu xứng đáng.
Huyền Ngư: hiện tại bọn họ còn chưa phản ứng lại, chờ thích ứng xong mấy lầu CP khác của cậu đều sẽ bị đẩy lên [ mỉm cười ]
Minh Nguyệt Dạ: cậu không phải cũng có rất nhiều CP sao, hơn nữa tôi nghe nói trong xã đoàn có người gọi Bạch gì đó có ý với cậu nha. Mặt trinh thám.
Huyền Ngư: [ tái kiến ] nhưng tôi một cái cũng không thừa nhận, vả lại nó không có ảnh hưởng gì đến tôi ╮(╯_╰)╭
Minh Nguyệt Dạ: cậu vậy mà dùng emo……
Huyền Ngư: bị Kiều Kiều ảnh hưởng.
Minh Nguyệt Dạ: tú phân khoái (show càng nhiều chia tay càng mau)!!!
Minh Nguyệt Dạ: cậu có giúp tôi không?!!!
Huyền Ngư: [ mỉm cười ]
Minh Nguyệt Dạ: cậu không giúp tôi, tôi liền phổ cập toàn bộ tài khoản lầu CP trong giới võng phối của cậu cho Kiều Kiều nhà cậu [ âm hiểm ]
Huyền Ngư: chúng ta thảo luận một chút làm sao giúp cậu truy Diệp Tử sỏa mụ đi.
Minh Nguyệt Dạ:…… Quả thực gặp sắc quên bạn……
Tác giả: Tác giả có kỹ xảo đặt tên đặc thù, Huyền Ngư chính là một cách gọi khác của la bàn cổ đại (tư nam = la bàn).
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!