Truyện cổ Tây Tạng - Chiếc Vò Và Ba Con Khỉ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Truyện cổ Tây Tạng


Chiếc Vò Và Ba Con Khỉ


Ngày xưa có hai người bạn tên Yeché và Kunka. Một hôm Yeché phải vắng nhà vài ngày. Anh gặp Kunka và nói:

Tôi phải đi vắng vài ngày, và tôi sợ người ta trộm hũ tiền dành dụm của tôi trong khi tôi vắng mặt. Anh có vui lòng giữ hộ hũ tiền cho tôi không?

– Rất sẵn lòng – Kunka trả lời.

Nhưng anh ta không phải là người lương thiện. Khi Yeché đi rồi, anh ta lấy hũ đổ tiền ra đất để nhìn cho vui. Nhưng đồng tiền vàng đẹp quá. Chúng sáng trưng và kêu rổn rảng rất vui! Kunka vuốt ve chúng, nhìn chúng không chán mắt, và đột nhiên anh cảm thấy rất khổ sở nếu phải xa rời chúng.

“Dầu sao Yeché cũng không cần tiền bằng mình”, anh bảo thầm. Anh giấu tiền, đổ đầy cát vào hũ, rồi chờ bạn về.

Bạn thân mến, đã xảy ra một chuyện kinh khủng khi anh đi vắng – Kunka nói ngay, vẻ mặt ngơ ngác. Anh hãy tưởng tượng là anh vừa ra đi thì hôm sau tất cả tiền của anh biến thành cát.

Chuyện lạ thật – Yeché trả lời nhưng anh không bị lừa. Chưa bao giờ tôi nghe nói chuyện như vậy.

Nhưng anh làm gì được? Anh lấy hũ cát và về nhà.

Rồi một hôm tới lượt Kunka phải vắng nhà. Nhưng anh lo ngại vì phải để ba đứa con nhỏ nhà. Để chúng ở đâu? Chúng không thể nhà mà không có người trông nom! Thế là anh tìm người bạn Yeché và xin bạn giữ hộ ba đứa con khi anh vắng nhà vài hôm.

– Sao lại không được ? Yeché nói. Anh có thể để chúng ở nhà tôi, tôi sẽ trông nom như con ruột của tôi. Khi Kunka đi rồi, Yeché ra chợ mua ba con khỉ con xinh xắn. Anh đem chúng về, lấy tên ba đứa con của người bạn đặt cho chúng. Anh dạy đứa lớn nhất là Sonam đóng cửa, cho đứa thứ nhì là Padma quét nhà, và đứa nhỏ nhất là Lhamo pha trà.

Trước ngày Kunka trở về, Yeché đem giấu ba đứa nhỏ. Rồi anh chờ bạn.

Ngay khi về tới, Kunka hỏi ngay con của anh đâu.

Bạn thân mến, đã xảy ra một chuyện kinh khủng khi anh đi vắng – Yeché than thở, những hạt nước mắt to như hạt đậu lăn trên má anh. Tôi phải báo cho anh một tin đáng sợ. Anh hãy tưởng tượng là sau khi anh ra đi, hôm sau tôi thức dậy và thấy rụng rời – các con anh đã biến thành khỉ!

Không thể như thế được! Kunka kêu thét, cổ họng thắt lại vì khiếp sợ.

– Nhưng đúng vậy tự anh sẽ thấy rõ – Yeché nói giọng bi ai.

– Sonam, con ở đâu? Đi đóng cửa! Kunka gọi.

– Thưa cha, con tới đây – con khỉ lớn càu nhàu, chạy đi đóng cửa.

Kunka không còn một giọt máu.

– Padma, đi quét nhà! anh quát.

– Thưa cha, có ngay! con khỉ thứ hai rú lên, chậm chạp lấy chổi và quét một nhát chổi trên sàn.

“Than ôi, đúng vậy rồi!”, Kunka nhủ thầm, gần ngã gục nhưng cố gọi:

– Lhamo đâu ?

– Cha muốn uống trà phải không? Con sẽ mang tới ngay!

-Kinh khủng quả – Kunka thở dài – không bao giờ tôi tin rằng trẻ con có thể biến thành khỉ.

– Chuyện đó cũng có thể được như tiền vàng biến thành cát vậy – Yeché nói giọng dửng dưng.

Nhưng, bạn thân mến, thật ra tiền của anh không biến thành cát -Kunka xấu hổ thú nhận.

Tôi thích nghe anh nói thế – Yeché trả lời – và thưa bạn thân mến, tôi phải thú nhận với anh rằng các con anh không biến thành khỉ hơn tiền của tôi biến thành cát.

Thế là Kunka đem tiền trả cho chủ nó, còn Yeché thì trả con cho anh ta. Hai người bạn ôm hôn nhau – và biến cố kết thúc!

Ngày xưa có hai người bạn tên Yeché và Kunka. Một hôm Yeché phải vắng nhà vài ngày. Anh gặp Kunka và nói:

Tôi phải đi vắng vài ngày, và tôi sợ người ta trộm hũ tiền dành dụm của tôi trong khi tôi vắng mặt. Anh có vui lòng giữ hộ hũ tiền cho tôi không?

– Rất sẵn lòng – Kunka trả lời.

Nhưng anh ta không phải là người lương thiện. Khi Yeché đi rồi, anh ta lấy hũ đổ tiền ra đất để nhìn cho vui. Nhưng đồng tiền vàng đẹp quá. Chúng sáng trưng và kêu rổn rảng rất vui! Kunka vuốt ve chúng, nhìn chúng không chán mắt, và đột nhiên anh cảm thấy rất khổ sở nếu phải xa rời chúng.

“Dầu sao Yeché cũng không cần tiền bằng mình”, anh bảo thầm. Anh giấu tiền, đổ đầy cát vào hũ, rồi chờ bạn về.

Bạn thân mến, đã xảy ra một chuyện kinh khủng khi anh đi vắng – Kunka nói ngay, vẻ mặt ngơ ngác. Anh hãy tưởng tượng là anh vừa ra đi thì hôm sau tất cả tiền của anh biến thành cát.

Chuyện lạ thật – Yeché trả lời nhưng anh không bị lừa. Chưa bao giờ tôi nghe nói chuyện như vậy.

Nhưng anh làm gì được? Anh lấy hũ cát và về nhà.

Rồi một hôm tới lượt Kunka phải vắng nhà. Nhưng anh lo ngại vì phải để ba đứa con nhỏ nhà. Để chúng ở đâu? Chúng không thể nhà mà không có người trông nom! Thế là anh tìm người bạn Yeché và xin bạn giữ hộ ba đứa con khi anh vắng nhà vài hôm.

– Sao lại không được ? Yeché nói. Anh có thể để chúng ở nhà tôi, tôi sẽ trông nom như con ruột của tôi. Khi Kunka đi rồi, Yeché ra chợ mua ba con khỉ con xinh xắn. Anh đem chúng về, lấy tên ba đứa con của người bạn đặt cho chúng. Anh dạy đứa lớn nhất là Sonam đóng cửa, cho đứa thứ nhì là Padma quét nhà, và đứa nhỏ nhất là Lhamo pha trà.

Trước ngày Kunka trở về, Yeché đem giấu ba đứa nhỏ. Rồi anh chờ bạn.

Ngay khi về tới, Kunka hỏi ngay con của anh đâu.

Bạn thân mến, đã xảy ra một chuyện kinh khủng khi anh đi vắng – Yeché than thở, những hạt nước mắt to như hạt đậu lăn trên má anh. Tôi phải báo cho anh một tin đáng sợ. Anh hãy tưởng tượng là sau khi anh ra đi, hôm sau tôi thức dậy và thấy rụng rời – các con anh đã biến thành khỉ!

Không thể như thế được! Kunka kêu thét, cổ họng thắt lại vì khiếp sợ.

– Nhưng đúng vậy tự anh sẽ thấy rõ – Yeché nói giọng bi ai.

– Sonam, con ở đâu? Đi đóng cửa! Kunka gọi.

– Thưa cha, con tới đây – con khỉ lớn càu nhàu, chạy đi đóng cửa.

Kunka không còn một giọt máu.

– Padma, đi quét nhà! anh quát.

– Thưa cha, có ngay! con khỉ thứ hai rú lên, chậm chạp lấy chổi và quét một nhát chổi trên sàn.

“Than ôi, đúng vậy rồi!”, Kunka nhủ thầm, gần ngã gục nhưng cố gọi:

– Lhamo đâu ?

– Cha muốn uống trà phải không? Con sẽ mang tới ngay!

-Kinh khủng quả – Kunka thở dài – không bao giờ tôi tin rằng trẻ con có thể biến thành khỉ.

– Chuyện đó cũng có thể được như tiền vàng biến thành cát vậy – Yeché nói giọng dửng dưng.

Nhưng, bạn thân mến, thật ra tiền của anh không biến thành cát -Kunka xấu hổ thú nhận.

Tôi thích nghe anh nói thế – Yeché trả lời – và thưa bạn thân mến, tôi phải thú nhận với anh rằng các con anh không biến thành khỉ hơn tiền của tôi biến thành cát.

Thế là Kunka đem tiền trả cho chủ nó, còn Yeché thì trả con cho anh ta. Hai người bạn ôm hôn nhau – và biến cố kết thúc!

Ngày xưa có hai người bạn tên Yeché và Kunka. Một hôm Yeché phải vắng nhà vài ngày. Anh gặp Kunka và nói:

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN