Truyện Kinh Dị - Trinh Thám: Im Lặng - Chương 15
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
209


Truyện Kinh Dị - Trinh Thám: Im Lặng


Chương 15


TIẾP CHƯƠNG 3
***
Câu chuyện mà Luân kể , hắn không biết nên tiếp nhận như thế nào. Rõ ràng cái chết của Lãnh và em trai hắn có liên quan đến nhau. Và kẻ bí danh Nhật Kí Ma mà hồi giờ hắn đưa ra giả thuyết là một kẻ sát nhân giờ lại trở thành một cuốn sổ nhật kí ma như tên gọi của nó. Và thật nực cười cho một chiến sĩ công an như hắn lại đi tin rằng cái hồn ẩn nấp trong cuốn nhật kí đó đã giết hại Lãnh và em trai hắn. Hắn như bị đảo lộn tất cả suy nghĩ , ai đời người chết lại là hung thủ giết người sống ? Câu chuyện đến hắn còn thấy hoang đường chứ huống hồ gì hắn là một chiến sĩ công an . Những gì hắn được đào tạo là để đối diện với con người thật chứ không phải với mấy cái hồn ma nhảm nhí kia . Nhưng điều hắn hoang mang là những từ Nhật Kí Ma mà hắn tìm thấy ở nhà Lãnh và những điều trước khi em trai hắn chết để lại có thật sự là ám chỉ quyển sổ Nhật kí chúng đã tìm thấy trong căn hầm đường sắt ? Hay đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên ? Hay chúng cũng chẳng biết ai đã giết mình ? Và vì lí do gì ? Nhưng bản thân hắn cũng tự thấy mâu thuẫn với chính mình . Đó là hắn lúc nào cũng tin vào khoa học vậy tại sao những kết luận về nguyên nhân của cái chết mà đội pháp y đưa ra lại không thỏa mãn được hắn ? Nguyên nhân không phải vì linh cảm của một điều tra viên thì chưa thuyết phục lắm ,có thể chính hắn cũng ngờ ngợ thấy một sự kì bí trong hai cái chết này chăng ? Và không biết tay nhà báo kia tìm hiểu về em trai hắn làm gì ? Chẳng lẽ hắn cũng nhận thấy điều gì bất thường sao ?
Hắn lững thững dắt chiếc xe máy vào trong sân. Dòng suy nghĩ vẫn ngổn ngang bất định .Trước sân có một chiếc Drem Nhật quen thuộc . Nhà có khách . Hắn bước vào thì thấy Bình , tay nhà báo và là bạn học cũ thời phổ thông của hắn . Đang ngồi nói chuyện với dì hắn . Thấy hắn về , dì hắn đứng dậy , cáo từ khách rồi đi vào phòng mẹ hắn . Người khách cũng chào lại người đàn bà và nhìn hắn :
-Cậu vẫn khỏe chứ ?
-Theo anh thì tôi khỏe được sao ?
-Xin lỗi ! Hôm trước tôi có đến dự tang lễ nhưng không chào cậu được . – Bình ra vẻ cáo lỗi .
-Vợ anh có nói lại với tôi . Công việc anh đột xuất …Mà cũng cám ơn anh đã ghé chia buồn . – Ngưng một lát , Dũng hỏi : – Hôm nay không biết anh đến …chắc có chuyện gì à ? – Hắn có linh cảm tay bạn nhà báo này hôm nay ghé thăm không đơn thuần thắp hương trên bàn thờ .
-Chúng ta có thể đi nơi nào nói chuyện được không ? – Bình đề nghị .
Trong thoáng chốc những hình ảnh và dữ liệu tổng hợp về người bạn cũ này chợt ập về trong đầu Dũng gần như đầy đủ . Thời phổ thông ấy , tuổi trẻ với bao hoài bão với bao kỉ niệm đẹp , và những vui buồn của mối tình đầu đời . Thật ra , hắn với Bình học chung với nhau ba năm nhưng cũng chẳng thân thiết gì lắm . Bởi vì một điều rất đơn giản , người hắn và Bình yêu là cùng một người .Nói thẳng ra chuyện tình học trò thì không toan tính nhưng vẫn có sự ganh đua nhất định . Ngày đó hắn và Bình đều đem lòng cảm mến cô bạn lớp phó học tập xinh xắn tên là Đặng Lê và cho đến bây giờ đó cũng là mối tình thầm kín của hắn , một tình yêu đầu tiên và cũng duy nhất cho đến hiện tại . Đặng Lê giờ đã là vợ của Bình . Hai người đã kết hôn và có một bé gái được 5 tuổi .Nhớ ngày đó , Bình cũng có ước mơ trở thành một chiến sĩ công an , hắn thích suy luận và điều tra , nhưng ước mơ đó đã bị vấp phải cái lí lịch “ không sạch ” của gia đình, nghe đâu ông nội của Bình là lính của chế độ cũ . Hắn đành bước theo nghề báo , cái nghề mà phần nào thỏa được đam mê tò mò , phiêu liêu , điều tra của hắn . Khi hắn ra trường thì hắn cũng xin về tờ báo của tỉnh công tác cho gần gia đình . Hắn là một tay nhà báo điều tra phụ trách bên lĩnh vực chính trị – an ninh của tòa soạn báo . Một tay nhà báo giỏi . Dũng cũng gặp Bình thường xuyên , không phải vì quan hệ bạn bè mà là vì công việc. Bình làm báo bên lĩnh vực an ninh nên thường theo các vụ án cho nên tiếp xúc cũng nhiều . Chưa kể có nhiều vụ án , cơ quan công an chưa có thông tin thì nhiều khi những bài báo của Bình đã có những thông tin đó . Nhiều vụ án phải nhờ đến thông tin của những bài báo của Bình mà có chút manh mối để phá án . Tóm lại, người bạn của hắn là một nhà báo thông minh và nhạy bén.
Hiện thời trong hắn có nhiều thắc mắc . Hắn không biết hôm nay Bình đến tìm hắn là có chuyện gì ? Chuyện riêng hay chuyện công việc ? Hiện thời hắn đang xin nghỉ phép ở cơ quan , chuyện công việc chắc không phải rồi . Chẳng lẽ Bình đã đánh hơi được điều gì đó ?
Bất chợt , hắn thấy chiếc xe máy đằng trước xi nhan tấp vào một quán lẩu bên đường , hắn xi nhan tấp theo . Hai người vào trong quán , lúc này cũng có vài ba bàn với những tay đang chụm ba chụm bảy, chắc mới tan ca ở cơ quan, áo sơ mi, quần đóng , cặp táp ; khuôn mặt thì đỏ nghè , trên bàn những ly bia còn vàng ươm bốc khói bởi lạnh , ở giữa là chiếc bếp ga với nồi lẩu bóc khói nghi ngút ùng ục sôi . Những người này lúc gấp đồ ăn , lúc cạn ly , hàn huyên say sưa . Bên ngoài quán , trời cũng chập choạng tối , những luồng xe đã tấp nập hơn , những cây cột điện cũng chợt hắt thứ ánh sáng vàng vàng xuống lòng đường . Bình kéo ghế ngồi xuống một chiếc bàn gần góc trong quán , rồi đề nghị :
-Làm vài ly chứ ?
-Được thôi .
-Cậu ăn gì ?
-Gì cũng được .
Bình đưa tay gọi chủ quán , hắn gọi lẩu và mấy chai bia Sài Gòn đỏ . Rồi quay lại nhìn người đối diện một cách tinh quái :
-Chắc cậu thắc mắc sao hôm nay tôi lại tìm cậu ?
– Có gì thì anh cứ nói ?
-Vậy tôi nói thẳng . Theo tôi biết , cậu vẫn đang theo vụ Nguyễn Đại Lãnh ? – Hắn đưa ánh mắt dò hỏi người đối diện .
-Ý anh là sao ? Tôi vẫn chưa hiểu ý anh muốn nói gì ?
-Tôi xin vào thẳng vấn đề. Chắc cậu cũng nhận thấy vụ án này có điều kì bí ? Và gần đây là cái chết của …Hùng – em trai cậu . Xin lỗi vì nhắc lại nỗi mất mát…
-Không sao. Anh cứ nói.
– nhưng cậu nghĩ nó là sự trùng hợp sao ? Một sự trùng hợp đến mức khó tin ?
-…
-Cậu đều tiếp xúc với hai cái chết , chắc cậu cũng nhận thấy những biểu hiện khác thường của nạn nhân ? – Bình tiếp tục nhận định.
-Tôi vẫn chưa biết anh muốn gì ? – Dũng nhìn thẳng và hỏi .
-Tôi muốn chúng ta sẽ hợp tác trong vụ này !
-Tôi vẫn chưa hiểu .
-Này bạn của tôi . Cậu đừng tỏ ra như vậy . Tôi biết cậu đang theo vụ này và tôi cũng biết cậu theo vụ này nhiều khi vì người em trai đã khuất . Còn tôi , với tính tò mò vốn có , và linh cảm của một nhà báo , tôi thấy vụ này rất thú vị . Cậu sẽ tìm ra được người gây ra cái chết của em trai còn tôi sẽ có một bài báo trên trang nhất . Nó đơn giản chỉ là một sự hợp tác , cả hai đều có lợi . Dù sao hai người cũng hơn một người chứ ? – Tay nhà báo nói xong , trên khuôn mặt hiện lên vẻ tự mãn của một người nắm bắt và chủ động vụ việc .
-Anh nghĩ rằng tôi sẽ đồng ý ?
-Đơn giản chỉ là chúng ta đi trên cùng một con đường . Tại sao không đi chung với nhau ? Cho dù đích đến của mỗi người khác nhau .
Người trong quán bưng bê những đồ ra , cắt ngang dòng đối thoại của hai người . Bình nhanh tay phụ đặt những đồ an xuống bàn và khui hai chai bia rót vào những cái ly cối có đá lạnh đặt trên bàn .
Trong lúc này Dũng tập trung suy nghĩ những lời nói của tay nhà báo . Nói như vậy thì chắc tay nhà báo này cũng đang theo vụ này , cho dù hắn có từ chối không hợp tác đi chăng nữa thì tay này cũng không dễ gì từ bỏ . Như vậy thay vì tự tạo rào cản cho mình , sao mình không chủ động để nắm thông tin , hắn chắc có nhiều thông tin . Với lại , cũng đâu mất mát gì , những lời bạn hắn nói cũng hợp lí . Dù sao hai cái đầu vẫn hơn một cái đầu chứ !
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN