Truyện Kinh Dị - Trinh Thám: Im Lặng - Chương 32
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
120


Truyện Kinh Dị - Trinh Thám: Im Lặng


Chương 32


TIẾP CHƯƠNG 5
Bình và Dũng không hiểu chuyện gì nhưng vẫn đứng dậy và đi theo người đàn ông ra con đường làng nhỏ và hướng về cuối làng. Đi khoảng được 500 mét thì người đàn ông tiến đến trước một căn nhà với khu vườn rộng xanh tốt và đẩy cánh cổng đi vào trong. Dũng và Bình cứ thế đi theo, người đàn ông lách qua bên hông nhà và tiến về phía sau khu vườn. Sau đó, đứng trước một ngôi mộ được xây cắt bằng gạch và quét nước vôi màu xanh da trời. Bức ảnh trên ngôi mộ là của người đàn bà. Người đàn ông lấy bó nhang trước mộ đốt ba cây nhang và chia cho mỗi người một cây rồi cắm vào lư hương. Bình và Dũng cũng cắm cây nhang trên tay vào lư hương. Trong người hai người trào dâng lên cảm giác ớn lạnh, bởi lẽ hồn quỷ mà luôn theo đuổi họ là người đang nằm trong mộ phần trước mắt sao?
-Đây là khu nhà mà cô ấy đã mua và ở. – Người đàn ông chợt lên tiếng. Ông ta lại tiếp tục nói : – Vì cô ấy bị HIV nên bên phía công an yêu cầu phải hỏa tán xác chết. Và cô ấy cũng chẳng có ai thân thích nên tôi đã xin chôn cất tro cốt tại khu vườn của cô ấy. Từ khi cô ấy chết, cũng chẳng ai dám bén mảng đến đây. Họ đồn đại ngôi nhà này bị quỷ ám, thật nực cười. Tôi đến đây hàng ngày mà có thấy gì đâu.
-Vậy con gái của bà ấy đâu? – Dũng chợt hỏi.
Người đàn ông nhìn ngôi mộ ra hiệu đi vào nhà. Bên trong ngôi nhà rất giản dị với một bộ bàn ghế gỗ với nước sơn đã cũ. Căn nhà không có vẻ gì là bỏ hoang cả, rất sạch sẽ và ngăn nắp. Phía trên tường có một bàn thờ với bức di ảnh là người đàn bà. Người đàn ông mời hai vị khách ngồi xuống ghế rồi mới nói:
-Sau đám tang của mẹ, người ta không thấy con bé đâu cả. Nhiều người nghĩ vì quá sốc với cái chết của mẹ nên con bé đã bỏ đi. Nhưng lạ là đồ đạc, tiền bạc vẫn còn ở đây, chẳng lẽ con bé bỏ đi mà không đem theo thứ gì? Công an vào điều tra, đăng tin tìm kiếm cũng không có kết quả. Con bé đã mất tích một cách bí hiểm.
-Mất tích? – Bình hỏi.
-Chưa biết là còn sống hay đã chết…Giờ toàn bộ nhà cửa, đất đai ở đây đều là của con bé. Tôi chỉ trông giúp thôi, đến khi con bé trở về thì là của nó. Hàng ngày tôi vẫn qua đây lâu dọn nhưng đã mười năm trôi qua, con bé chưa một lần ghé lại đây.- Người đàn ông nói với vẻ bùi ngùi.
***
Dũng và Bình cáo từ người trưởng thôn và rời khỏi căn nhà thì đã hơn bốn giờ chiều. vẫn cái không khí ảm đạm, nặng nề. bầu trời còn âm u quá.
Như vậy là mọi chuyện có phần sáng tỏ nhưng càng làm cho bình và Dũng càng đâm lo lắng. Bởi lẽ nếu hồn ma của người đàn bà Tư Ngọc Lan là kẻ gây ra lời nguyền ác ngiệt và giết người thì biết hóa giải sao đây? Sau khi nói chuyện với ông trưởng thôn thì có phần đã sáng tỏ. Mọi chuyện đã dễ hình dung hơn. Bọn người gây ra cái chết cho bà ta đã phải trả giá, xác bà ta xem như được chôn cất đàng hoàng, vậy chỉ còn có điều là về đứa con gái, có lẽ đây là chìa khóa để hóa giải lời nguyền. Đó có thể là : “Trong ba ngày phải tìm cho ra con gái của ta”. Đây là cách phá giải lời nguyền chăng? Nhưng ba ngày là tính từ khi nào?
Cả Bình và Dũng đều có chung suy luận và nhận định như vậy. Khi về tới nhà Bình. Họ lại lao vào chiếc laptop mong tìm ra chút thông tin gì, dù là mỏng manh nhất. Vừa lúc đó, điện thoại đổ chuông. Dũng nhấc máy : Alo…Alo, anh Dũng hả? Em Lâm nè…Xin lỗi,Lâm nào?…Mình mới gặp nhau ở nhà anh Bình hồi sáng…Ừm, anh nhớ rồi, có chuyện gì không em? …Em đợi anh ở quán café Điểm hẹn nha anh! Em cần sự giúp đỡ từ anh….Dũng chưa kịp ừ hử gì thì đã nghe tiếng cúp máy.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN