Tu Chân Liêu Thiên Quần (Tái Dịch) - Cứ Gọi Ta Là Thư Sơn Áp Lực Đại Là Được!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
11


Tu Chân Liêu Thiên Quần (Tái Dịch)


Cứ Gọi Ta Là Thư Sơn Áp Lực Đại Là Được!



Tống Thư Hàng ăn may, các đệ tử Nguyệt Đao Tông ở gần hắn đều phát cuồng, nhảy nhót một hồi rồi ngã lăn ra đất, chẳng ai để ý đến hắn cả.

Trong Lam Nguyên cốc, huyết vụ mỗi lúc một nồng đậm.

Chỉ trong hai nhịp thở, Tống Thư Hàng đột nhiên cảm thấy tâm khiếu nóng sực lên như bị bỏng.

Hắn rất quen thuộc với cảm giác này, mỗi lần tu luyện “Kim cương căn bản quyền pháp” rồi dùng “Chân ngã minh tưởng kinh” để dẫn khí huyết vào tâm hồn, hắn đều cảm thấy như vậy.

Thế nhưng khi hắn tu luyện thì tâm khiếu chỉ hơi nóng lên đã kết thúc rồi, còn hiện tại, tâm khiếu của hắn lại tăng nhiệt không ngừng được.

Nói cách khác, lúc này đây khí huyết trong tâm khiếu hắn đang nhanh chóng tăng lên! Tăng lên càng nhiều thì thời gian hắn hoàn thành Trăm ngày cơ bản sẽ càng ngắn lại!

Nếu cứ tăng lên mãi thế này, nói không chừng chỉ trong hôm nay là hắn sẽ mở tâm khiếu, hoàn thành Trăm ngày Cơ Bản!

Đây chính là một trong những “chỗ lợi” mà Thất Sinh Phù Phủ Chủ nói tới.

Ầm!

Đao của Tô thị A Thất chém vào Lam Nguyên cốc, nhập vào trong huyết vụ ngập trời.

Ầm ầm ầm… tiếng lực đao nổ vang không ngừng quanh quẩn.

Uy lực của Thiên Đao Táng Tinh Hải mạnh đến mức nào?

Là thứ đao thuật mà ngay cả Tô thị A Thất cũng không khống chế được, một đao này chém xuống, khi đao khí khuếch tán, lực thương tổn có thể khuếch tán đến vài trăm mét mà chẳng hề yếu đi!

Keng keng keng ~~

Trong huyết vụ truyền ra tiếng vang kì quái, huyết vụ mỗi lúc một đậm dần.

Năm giây sau.

Tô thị A Thất tra đao vào vỏ, mày nhíu càng sâu.

Công Tử Hải hình như vẫn chưa chết.

Trong Lam Nguyên cốc, huyết vụ đầy trời dần dần tan đi.

Thứ đầu tiên đập vào mắt Tô thị A Thất chính là Công Tử Hải áo quần rách nát, tóc tai bù xù, toàn thân thương tích. Thế nhưng hắn còn sống, trên mặt vẫn treo nụ cười khiến cho người ta chán ghét.

Trong tay Công Tử Hải cầm một thanh huyết đao đỏ đến hóa đen tỏa ra nhiệt khí hừng hực, bản mạng Huyết Thần Đao đã thành hình. Có thanh đao này, Công Tử Hải chắc chắn có thể xông phá cảnh giới ngũ phẩm, ngưng tụ ra kim đan!

Đằng sau lưng hắn, An Tri Ma Quân há mồm hút một cái, từ dưới đáy Lam Nguyên cốc ma bốc lên một luồng ma khí.

‘Huyết Thần tà đao trận’ lần này là do hắn và Công Tử Hải cùng nhau cải tiến, cùng nhau hoàn thành.

Bọn họ dùng toàn bộ Nguyệt Đao Tông làm tế phẩm.

Công Tử Hải có được bản mạng Huyết Thần đao.

Mà hắn thì có được luồng ‘Tam tà ma khí’ này, đây chính là một trong những thứ thu hoạch được khi hai bên hợp tác.

Bên cạnh họ lúc này có một người đàn ông tóc dài bay loạn, mặt mày dữ tợn. Trên người hắn cũng chồng chất vết thương máu chảy đầm đìa, đau đến nghiến răng nghiến lợi.

Kẻ nhận lấy một đao ‘Thiên Đao táng Tinh Hải’ của Tô thị A Thất chính là hắn!

Khi Tô thị A Thất nhìn thấy người đàn ông dữ tợn kia thì ánh mắt nhất thời bốc lửa, tay phải hắn chậm rãi đặt lên chuôi đao:

– Cuồng Bá Ma Quân!

Vô Cực Ma Tông – Cuồng Bá Ma Quân.

Tu sĩ ngũ phẩm Kim Đan, thực lực cao cường.

Đệ tử của Vô Cực Ma Tông tính cách cực đoan, điên cuồng cực điểm. Cuồng bá Ma Quân lại là một cực phẩm vô hại bậc nhất trong Vô Cực Ma Tông – trong trường hợp không có ai chọc tới hắn ta!

Thế nhưng cố tình Cuồng Bá Ma Quân lại được trời phú cho cái thể chất gợi đòn, tùy tiện đi ngoài đường cũng có người nhìn hắn ngứa mắt, rất muốn xông lên táng hắn một bạt tay hay chửi cho hắn một trận.

Sau đó…không có sau đó.

Bởi vì thể chất đặc biệt này mà mấy hôm trước khi hắn hiện thân, “Nhật báo tu sĩ” đã dành một mục riêng để đưa tin về hắn, khuyến cáo các tu sĩ ra đường phải cẩn thận một chút, đừng có đang yên đang lành đi gây sự với Cuồng Bá Ma Quân để mà ăn hành.

– Có thể tiếp được một đao Thiên Đao Táng Tinh Hải chính diện của ta, Cuồng Bá Ma Quân quả nhiên danh bất hư truyền.- Tô thị A Thất nắm chặt chuôi đao, chiến ý hừng hực: – Nếu ngươi ra mặt vì Công Tử Hải, vậy thì chiến đi!

Chiến đi, để cho ta chiến một trận thống khoái đi!

Cả người A Thất đều bốc cháy!

– Ta chỉ nợ Công Tử Hải sư đệ một cái nhân tình, cho nên đến đây bảo vệ hắn một lần mà thôi.- Cuồng Bá Ma Quân cắn răng. Một đao Thiên Đao Táng Tinh Hải ban nãy hắn phải liều mạng mới đỡ được đấy.

– Đừng nói nhiều làm gì, chiến đi! – Tô thị A Thất nói.

Công Tử Hải sư đệ? Công Tử Hải đã sớm là đệ tử của Vô Cực Ma Tông rồi sao?

– Hôm nay không phải lúc quyết chiến, vì cả ta và ngươi đều có điều vướng bận. Ngươi muốn bảo vệ thằng nhóc sau lưng, ta muốn bảo vệ Công Tử Hải sư đệ và một tiểu hậu bối đằng sau này.- Cuồng Bá Ma Quân nói: – Qua một thời gian nữa, ta và ngươi sẽ hẹn nhau đấu một trận.

Tô thị A Thất nhíu mày.

Khi hai đấng Kim Đan còn đang nói chuyện, Công Tử Hải lại mỉm cười vươn tay ra.

Bản mạng Huyết Thần đao chỉ là một trong những thu hoạch từ đại trận, bây giờ khoản lợi lớn thứ hai rốt cuộc cũng tới rồi!

Bốn mảnh kết tinh đỏ như máu xuất hiện từ hư không, chậm rãi rơi xuống chỗ Công Tử Hải.

Huyết vụ đầy trời trong Lam Nguyên cốc thực ra không tan đi… mà kết thành bốn mảnh kết tinh đỏ như máu.

Giờ đây chúng đã ngưng tụ thành hình.

Nếu không phải vì bốn mảnh “huyết thần toản” quý báu này thì Công Tử Hải đã kéo Cuồng Bá Ma Quân chạy theo mình từ lâu, chứ còn đứng ở chỗ này đấu võ mồm với Tô thị A Thất làm gì?

Bốn mảnh Huyết thần toản từ từ hạ xuống, Công Tử Hải đang định vươn tay thu hồi chúng lại.

Thế nhưng đúng lúc này, một mảnh Huyết thần toản đột nhiên tạm dừng giữa không trung, sau đó chủ động thay đổi phương hướng, bay về một hướng khác trong Lam Nguyên cốc như bị nam châm hút.

Ở đó có một thanh niên trẻ bộ dạng đáng khinh ngồi xổm trên mặt đất. Trước con mắt hồ nghi của Công Tử Hải, huyết thần toản cứ thế rơi xuống tay thanh niên nọ.

Nét cười trên mặt Công Tử Hải tức khắc cứng đơ lại, hắn mở to hai mắt nhìn thanh niên, không hiểu vì sao huyết thần toản lại chạy vào tay đối phương.

Một lát sau, hắn bừng tỉnh ngộ ra đạo lý.

Căn cứ vào vị trí đứng của thanh niên kia, Công Tử Hải lập tức tính ra một lỗ hổng trong ‘Huyết Thần tà đao trận’ của mình!

Giống như khi đã biết đáp án của một đề toán số thì người ta có thể dễ dàng suy ra được cả quá trình giải toán vậy!

Thì ra là vậy, đối phương đứng ngay vị trí lỗ hổng trong ‘Huyết Thần tà đao trận’ của mình, nên mới có thể cướp được một miếng thịt lớn đã bay tới tận miệng mình đây!

Lợi hại, thật là lợi hại!

– Núi cao còn có núi cao hơn, Công Tử Hải tâm phục khẩu phục! – Mới nhìn thấy ‘Huyết Thần tà đao trận’ mình vừa cải tiến lần đầu tiên, mà đã lập tức phát giác ra vị trí lỗ hổng này rồi ngồi đó chờ món hời trên trời rơi xuống. Công Tử Hải tự nhận bản lĩnh của mình thật chẳng sánh bằng.

Cho nên, hắn tâm phục khẩu phục.

– Ha ha – Tống Thư Hàng cười ngại ngùng. Hắn đâu có lợi hại gì, người lợi hại là các tiền bối trong Nhóm Cửu Châu Số 1 đằng sau hắn kia kìa!

Tô thị A Thất ở trên trời nhìn thấy cảnh tượng này thì tâm tình tốt lắm, tuy hắn không rõ vì sao lại thế, nhưng lại biết rõ Tống Thư Hàng đã cướp được một bảo bối từ tay Công Tử Hải rồi.

“Ha ha ha ha. ” A Thất cười, khí thế trên người càng thêm trầm trọng, âm thầm mang ý bảo vệ Tống Thư Hàng.

Công Tử Hải thu hồi ba mảnh huyết thần toản còn lại, đoạn nhanh nhẹn chắp tay với Tống Thư Hàng:

– Dám hỏi đạo hào của đạo hữu là gì?

Có Tô thị A Thất ở đây, đừng hòng đòi lại được mảnh huyết thần toản đó.

– Ngươi cứ gọi ta là Thư Sơn Áp Lực Đại là được! – Tống Thư Hàng nhe hàm răng trắng tinh.

– Thư Sơn Áp Lực Đại? Nho Môn hành giả? Khó trách lại có nhãn lực bậc này! – Công Tử Hải mỉm cười: – Vậy đi, mảnh huyết thần toản này gửi tạm ở chỗ Thư Sơn đạo hữu. Hẹn ngày khác ta sẽ tự mình đến cửa đổi về.

Chính vào lúc đó, Cuồng Bá Ma Quân vươn tay tóm lấy Công Tử Hải và An Tri Ma Quân như diều hâu bắt gà, định bụng nhanh chân chạy trốn.

– Định cứ thế mà đi sao? – Pháp đao của Tô thị A Thất rục rịch ra khỏi vỏ, hắn lạnh lùng nói với Cuồng Bá Ma Quân: “Người khác còn e ngại Vô Cực Ma Tông của các ngươi một phần chứ Tô thị A Thất ta thì không sợ đâu. Hôm nay nếu ngươi không cho ta một lời giải thích vừa lòng mà đã muốn mang theo Công Tử Hải rời đi, ngày sau ta sẽ chém sạch mười phân đàn của Vô Cực Ma Tông nhà ngươi đó. ”

Cuồng Bá Ma Quân nhún vai.

Công Tử Hải ôn hòa nói: “Phải lắm, A Thất huynh ngươi giận ta cũng là bình thường. Thôi thì thế này, mười phân đàn ấy ta tặng cho A Thất huynh xả giận, chúng ta hẹn ngày sau gặp lại. ”

“Sau này còn gặp lại. ” Cuồng bá Ma Quân túm bọn họ rồi nhanh chóng bay đi.

A Thất tra đao vào vỏ, không đuổi theo nữa.

Nhìn từ thái độ của Cuồng Bá Ma Quân với Công Tử Hải thì chẳng hề đơn giản chỉ là “nợ một nhân tình”, rốt cuộc Công Tử Hải có thân phận gì trong Vô Cực Ma Tông?

Song dù có thế nào thì món nợ này cũng không thể cho qua như vậy được!

Một lúc lâu sau, Tô thị A Thất đạp trên không khí như đạp cầu thang, đi xuống bên cạnh Tống Thư Hàng.

Bên hông Tống Thư Hàng đeo một thanh trường đao đen tuyền, tay phải cầm một mảnh huyết thần toản, thế nhưng bây giờ lực chú ý của hắn không đặt trên hai món bảo vật ấy, mà là vào tâm khiếu của chính mình.

Tâm khiếu đã có cảm giác căng đầy, phỏng chừng chỉ cần tầm mười lũ khí huyết trị nữa là có thể khai mở tâm khiếu rồi!

Trăm ngày Cơ Bản, sắp sửa hoàn thành!

A Thất ra sức vỗ vai Tống Thư Hàng:

– Thư Hàng tiểu hữu làm tốt lắm. Là một tu sĩ, không có cái gì cũng được nhưng không thể không có lá gan!

Tống Thư Hàng hồi thần, cắn răng một cái, một chưởng của A Thất vỗ xuống đau quá đi mà.

“A Thập Lục, sự tình xong xuôi rồi, bây giờ ngươi lập tức về Tô thị bản tộc với ta! ” A Thất gọi A Thập Lục.

A Thập Lục lắc đầu, đứng dậy đi vào sâu trong Lam Nguyên cốc.

Trong ấy đã trở thành một đống phế tích.

Các đệ tử Nguyệt Đao Tông bị hút hết sinh mệnh năng và lực lượng linh hồn, tất cả đều biến thành thây khô nằm la liệt trên mặt đất.

Binh khí, đan dược và đồ dùng của tu sĩ trong cốc bị đại trận quỷ dị hút sạch linh khí, chỉ chạm nhẹ một cái đã trở thành sắt vụn rác rưởi như thể bị tháng năm ăn mòn.

A Thập Lục tới một căn phòng trong Lam Nguyên cốc rồi nhấc chân đá mạnh một cái.

Cửa phòng bị sức mạnh của ‘Huyết Thần tà đao trận’ ăn mòn đã sớm rách nát tả tơi, bị nàng đá một cái liền văng ra.

Trong phòng, ông chú Tiên Nông Tông Chính Đức chết lặng ngồi đó, hắn dường như già đi rất nhiều, mái tóc bị ‘Huyết Thần tà đao trận’ ảnh hưởng biến thành màu bạc trắng.

May mà thời gian đại trận tà ác kia duy trì không dài, nếu không hắn cũng đã bị hút thành thây khô như những đệ tử Nguyệt Đao Tông kia rồi.

Khi nhìn thấy A Thập Lục, hắn nở một nụ cười chua chát.

– Biết mình sai chưa? – Tô Thị A Thập Lục từ trên cao nhìn xuống mà hỏi.

Chính Đức khóc òa.

Dù thân ở trong cốc, nhưng tiếng động ở ngoài hắn đều nghe thấy.

Hắn biết tất cả chính là âm mưu của Công Tử Hải.

Hắn biết Nguyệt Đao Tông đã trở thành lịch sử rồi.

Hắn còn biết, Tiên Nông Tông tổn thương nặng nề, tiếng kêu gào thảm thiết của các sư huynh đệ lúc sắp chết còn vang vọng bên tai hắn.

Tô thị A Thất đi theo phía sau A Thập Lục.

Hắn nặng nề thở dài: “Dẫn hắn đi trước đi. ”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN