Tứ đại hạnh phúc - Phần 1: Chương 2: Thi Mịch
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
111


Tứ đại hạnh phúc


Phần 1: Chương 2: Thi Mịch


Đợi đến khi ông quản gia đi xuống nhà, trong phòng ngủ của Tiểu Tuyết, Thi Mịch lo lắng nói:

“Tiểu thư, người thật sự muốn kết hôn sao?”

“Ừm! Cha của ta đã lớn tuổi, ta cũng nên hoàn thành tâm nguyện của ông chứ!”

“Nhưng… Tây gia đó không có tình cảm với người, là người đơn phương ngài ấy, nếu sau này… ngài ấy có nhân tình bên ngoài thì…”

“Không cần lo cho ta, ngài ấy mặc dù không có tình cảm với ta, nhưng ta cũng không có tình cảm quá mức sâu đậm với ngài ấy, nếu có thể ta sẽ khiến ngài ấy yêu ta thật lòng, còn nếu không… đợi sau khi cha ta không còn nữa ta sẽ li hôn như vậy là tốt cho cả hai rồi! Em mau lấy đồ cho ta đến đây, ta tắm rửa một chút rồi chúng ta đi tham quan Tây Thành”- Tiểu Tuyết vẫn cười tươi nói chuyện

“Vâng! “- Thi Mịch mặc dù trong lòng còn lo lắng nhưng thấy được sự lạc quan của Tiểu Tuyết thì cũng im lặng nghe theo sau đó lấy đồ cho tiểu thư của mình đi tắm rửa, Tiểu Tuyết tắm xong cũng cho phép Thi Mịch tắm cùng phòng tắm với mình, đối với Tiểu Tuyết mà nói Thi Mịch chính là một người bạn, một người em trong nhà, cô không hề nghiêm khắc trong vấn đề ăn mặc của Thi Mịch mà còn chính ta lựa cho cô ấy một bộ váy hồng mềm mại, bản thân mặc một bộ váy màu trắng tinh khôi, xong rồi thì cả hai người chủ tớ các nàng liền bắt xe, quyết định đi tham quan Tây Thành một lần…

Trong lúc này, Tây gia đã đi đến một quán rượu nổi tiếng, Bắc gia kia mặc dù đã bị đuổi nhưng vẫn mặt dày bám luôn lên xe của Tây gia, quyết định không dùng xe của mình. Cả hai đi vào bên trong phòng thượng hạng, ở đây đã có Nam gia – Đới Triết Viễn và Đông gia – Hà Thiên đang chờ:

“Ồ, Đới Triết Viễn! Cậu cũng có thời gian đến đây mua vui hay sao? “- Bắc gia vừa vào đã liền lên tiếng

“Hừ, không lẽ nơi này chỉ có đám người như các cậu mới được phép có mặt thôi hay sao? “- Nam gia đối với lời nói của Bắc gia cũng không để ý lắm, bản thân vẫn quyết định dùng rượu

“Lâu lâu mới có thể an nhàn đến thăm cậu được đấy, hôm nay uống xong chúng ta cùng đi mua vui một chút được không? “- Đông gia lên tiếng, nói đến Tây gia đang lấy rượu

“Ây, cậu ta mới đón vị hôn thê từ Hoa Lạc đến, chỉ sợ rằng sẽ thủ tiết a! “- Bắc gia vui vẻ nói vào

“Hàm hồ! Tôi cũng muốn đi với các cậu một chút, dù sao cái vị hôn thê gì đó của tôi vẫn còn nhỏ quá! “- Tây gia nhắc đến vị hôn thê của mình liền nhớ đến lời cô đã nói, trong lòng cũng có chút vui vẻ, ấm áp nhưng đó cũng chỉ là sự chiếm hữu của hắn, hắn vãn chưa có được một chút tình cảm nam nữ nào với cô ấy, mà nếu có tình cảm thì chắc cũng chỉ là đòi hỏi quan hệ vợ chồng mà thôi

“Nhỏ? là cái gì nhỏ? Tuổi tác hay… “- Nam gia nghe câu nói của Tây gia lại có thể hỏi lại một câu lấp lửng như thế

“Tuổi tác, cô ấy chỉ mới 19 tuổi thôi, tên là An Tiểu Tuyết, rất xinh đẹp, dáng người nhỏ nhắn vừa phải, còn là tiểu thư gia đình gia giáo, rất tuyệt, nếu cô ấy mà không đòi gả cho Cố Lãng Phong cậu ta thì tôi đã thử làm quen với cô ấy rồi! “- Bắc gia mở miệng chen vào, còn không nể mặt Tây gia nói rõ lòng ham muốn của mình

“Ồ, thì ra cậu ưa thích phong cách tiểu thư gia giáo, thân thể nhỏ bé sao? Chúng ta đều cách cô ấy 11 tuổi đấy! “- Đông gia lúc này cũng góp vui vào

“Biết rồi mà! “- Bắc gia quay lại uống rượu, ánh mắt bắt đầu để ý đến đám nữ nhân ăn mặc quyến rũ đang khiêu vũ bên ngoài kia.

Đúng lúc này, xe dừng lại ở một quán rượu nổi tiếng như lời Tiểu Tuyết đã yêu cầu, Thi Mịch lo lắng nhìn giới thượng lưu ở đây vẫn ra vào đông đúc mà cầm chặt tay Tiểu Tuyết:

“Tiểu thư, nơi này…”

“Không sao, chúng ta đi vào nào! “- cô vui vẻ nắm tay Thi Mịch lôi vào trong, lúc đó một nô tài đi theo của Tây gia phát hiện ra đó chính là An Tiểu Tuyết thì liền chạy vào phòng thượng hạng thông báo:

“Tây gia, An tiểu thư đến đây ạ!”

“Đến đây? Được, bảo cô ấy vào phòng này, tôi muốn giới thiệu cô ấy với vài người bạn! “- Tây gia vẫn không để ý lắm, lơ đãng nói

“Vâng! “- lúc này Tiểu Tuyết cùng Thi Mịch đang ngồi bên ngoài, sau khi biết được Tây gia cũng có mặt ở đây thì mới đi vào phòng thượng hạng

“Tây gia, An tiểu thư đã đến!”

“Ừm! Ngồi đi!”

“Vâng! Thi Mịch, ngồi xuống! “- cô sau khi ngồi xuống vẫn thấy Thi Mịch vẫn còn đang đứng liền ra lệnh

“Tiểu thư! “- thấy không hợp lẽ, Thi Mịch nhẹ nhàng nhắc nhở

“Mau đi!”

“Vâng! “- Thi Mịch e dè ngồi ngay bên cạnh Tiểu Tuyết, lúc này đây cô mới lên tiếng

“Chào mọi người, em là An Tiểu Tuyết, là vị hôn thê của Tây gia!”

“Chào, tôi là Đới Triết Viễn – Nam gia! “- mặc dù vẫn trả lời lại Tiểu Tuyết nhưng Nam gia lại không có ý sẽ để Tiểu Tuyết vào mắt, bởi bây giờ đây anh ta lại đang thích thú trước vẻ đẹp của Thi Mịch

“Tôi là Hà Thiên – Đông gia”

“Còn tôi thì em biết rồi đó! “- Bắc gia vui vẻ ngồi lại gần cô nhưng ngay lúc đó liền phát hiện Tây gia đang nhíu mày nhìn mình thì liền biết điều nhích sang bên

“Cô gái bên cạnh là ai thế? “- Nam gia đột nhiên nổi hứng thú, nhếch môi cười hỏi

“À, đây là Thi Mịch, bạn tốt của em!”

“Tiểu thư! “- Thi Mịch nhỏ giọng nhắc, bởi thân phận của cô nàng chính là người hầu thân cận của Tiểu Tuyết, lời nói lúc nãy của cô chẳng khác nào gỡ bỏ thân phận này cho cô ấy cả

“Im lặng! “- cô cũng nhẹ giọng ra lệnh, Thi Mịch chỉ còn biết im lặng ngồi bên cạnh cô.

Sau đó không lâu mọi người đều quyết định quay về nơi của mình, dù sao đi lâu quá bọn họ cũng không thể tin tưởng giao địa bàn của mình cho ai khác được, sau khi thấy Đông gia và Bắc gia đã về hết, Tây gia vẫn muốn đi đâu đó nên Tiểu Tuyết cũng đòi đi theo, còn gửi lại Thi Mịch cho Nam gia, kẻ vẫn chưa về.

Thấy tiểu thư của mình đã đi mất rồi, Thi Mịch trong lòng hơi sợ hãi, bởi Nam gia này từ đầu đến giờ đều nhìn chằm chằm cô, tiểu thư cô luôn để ý đến Tây gia, tất nhiên sẽ không quan tâm đến những người còn lại, nhưng cô không thể không phát hiện ra Nam gia là đang lộ liễu nhìn ngắm mình:

“Thi Mịch không dám làm phiền Nam gia, Thi Mịch xin đi trước một bước! “- cô định đứng dậy bỏ đi, không ngờ lại bị Nam gia nắm tay lôi lại, cả thân thể mình liền thuận lợi ngã lên Nam gia

“Để tôi đưa em về! “- Nam gia nhẹ nhàng thốt lời khiến cho Thi Mịch cũng không thể từ chối được nữa…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN