Tu Ma Phi Thăng Quyển - Chương 32: Tập kích bất ngờ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
95


Tu Ma Phi Thăng Quyển


Chương 32: Tập kích bất ngờ


Sau khi đáp xuống đất,hai tên tu sĩ đeo mặt nạ thú ngay lập tức chia nhau ra truy tìm tung tích của Huỳnh Trấn Thiên.

Không biết vô tình hay cố ý mà tên tu sĩ đeo mặt nạ gấu,sau khi chia ra thì ngay lập tức đi đến vị trí chỗ bụi cỏ khi nảy Huỳnh Trấn Thiên biến mất,ở cách đó không xa tên tu sĩ đeo mặt nạ khỉ thấy vậy thì khinh thường nói”Thật ngu ngốc ah,ngươi nghĩ bọn chúng sẽ ẩn nấu ở đó à,tuy chúng biến mất trong đó,nhưng ta chắc chắn chúng sẽ không núp ở trong đó đâu,tại vì nơi đó đã bị lộ rồi,chỉ có mấy tên ngu ngốc mới tiếp tục trốn ở trong đó thôi,đừng tìm chi cho phí thời gian”

Tên tu sĩ đeo mặt nạ gấu nghe vậy thì lộ vẻ trầm tư,sau một lát hắn lại tiếp tục tiến vào bụi cỏ kia,vừa đi hắn vừa nói”Biết đâu bọn chúng lại ngu ngốc thật thì sao,cứ kiếm đi cho nó kỹ lưỡng”

“Cái đệt,thế thì ngươi cứ kiếm đi”

Tên tu sĩ đeo mặt nạ gấu nghe vậy thì bắt đầu xâm nhập bụi cỏ nơi Huỳnh Trấn Thiên biến mất,hắn di chuyển rất cẩn thận,dù gì tuy Tụ Linh Cảnh tầng 8 trực diện không làm gì được hắn,nhưng nếu bị tập kích bất ngờ thì không ai biết được đều gì,vì thế cẩn thận một chút cũng không thừa.

Nhưng một lát sau kết quả là hắn lủi thủi từ trong bụi cỏ kia đi ra,quả đúng như tên tu sĩ đeo mặt nạ khỉ nói,Huỳnh Trấn Thiên và Mỹ Linh không có ở đây.

Tên tu sĩ đeo mặt nạ khỉ cách đó không xa thấy vậy thì cười hả hê nói”Ta đã nói rồi,chỉ có bọn ngu ngốc mới trốn ở chỗ đó thôi,hơn nữa chỉ có tên ngu ngốc thì mới tìm kiếm ở chỗ đó thôi,hahahaha”

Tên tu sĩ đeo mặt nạ gấu nghe vậy thì tức giận chỉ chỉ tay vào tên tu sĩ đeo mặt nạ khỉ,hắn há miệng định nói gì đó nhưng rốt cục không biết nói gì.

Tên tu sĩ đeo mặt nạ khỉ thấy vậy thì cười ha ha đắc ý.

Vậy thật sự Huỳnh Trấn Thiên đang ở đâu?,đây là thắc mắc chung của 2 tên tu sĩ đeo mặt nạ thú trong thời điểm hiện tại.

Nhưng không để bọn họ thắc mắc quá lâu,đúng lúc này thì tên tu sĩ đeo mặt nạ khỉ,từ đang vui cười đắc ý,sau đó đột nhiên biến thành giật mình,hốt hoảng,hắn quát lớn về hướng tên tu sĩ đeo mặt nạ gấu”Ngô Nhị mau tránh ra,cẩn thận đằng sau…….”

Tên tu sĩ đeo mặt nạ gấu nghe vậy thì giật mình cả kinh,tuy hắn không biết rốt cuộc có chuyện gì,nhưng vì là một tu sĩ Thoát Phàm Cảnh sơ kỳ,cho nên hắn làm ra phản ứng cũng rất nhanh,chỉ thấy hắn xuất một tấm khiên hình dạng bình thường,có lẽ do quá gấp nên lấy bừa,sau đó không nghĩ ngợi gì nhiều vội quét ngang ra chắn ở đằng sau lưng.

Xẹt…………..một ánh kiếm màu đen loé lên.

Choảng……….một tiếng vở vụn phát ra,sau đó là một tiếng phật vang lên,rồi một tiếng phụt,rồi tiếp theo là một tiếng Á kéo dài.(keke giống hành động gì ah)

Nhìn lại thì không biết lúc nào Huỳnh Trấn Thiên đeo mặt nạ quỷ đã xuất hiện ở phía sau lưng tên tu sĩ đeo mặt nạ gấu,trong tay hắn hiện đang cầm thanh thượng phẩm linh khí Dẫn Kim Kiếm,đáng chú ý là thanh kiếm đó hiện đang đâm xuyên qua tim của tên tu sĩ đeo mặt nạ gấu,tấm khiên hình dạng bình thường kia thì đã nát thành vài mảnh rơi lả tả dưới đất,máu tươi phun ra như máu gà,tên tu sĩ đeo mặt nạ gấu thì miệng đầy máu tươi,hắn trừng mắt lớn chỉ tay vào Huỳnh Trấn Thiên,sau đó Chết.

Thấy vậy,tên tu sĩ đeo mặt nạ khỉ cách đó không xa thầm cả kinh,hắn thầm may mắn là mình không phải là người xuất hiện ở đó,nói thật nếu trong tình huống đó thì hắn cũng chỉ có thể làm ra phản ứng giống như tên tu sĩ đeo mặt nạ gấu kia thôi,nghĩ đến hắn lại sởn gai ốc,sao Huỳnh Trấn Thiên có thể thình lình xuất hiện ở đó được cơ chứ,con mẹ nó ảo ah,còn về phần cái chết của tên tu sĩ đeo mặt nạ gấu thì hắn không mấy quan tâm,tu ma vốn tàn khốc ah.

Phật……….Huỳnh Trấn Thiên rút Dẫn Kim Kiếm ra khỏi cơ thể của tên tu sĩ đeo mặt nạ gấu,sau đó hắn tà tà nhìn chằm chằm vào tên tu sĩ đeo mặt nạ khỉ còn lại,một lát sau hắn cười lạnh rồi động thân biến mất.

Tu sĩ đeo mặt nạ khỉ thấy hành động của Huỳnh Trấn Thiên thì tức giận hừ lạnh nói”Hừ,tưởng ta sợ ngươi sao,chỉ là một Tụ Linh Cảnh tầng 8 thôi mà dám”nói xong hắn nheo mắt lại thả thần thức ra quan sát động tĩnh xung quanh.

Xẹt…….lại một ánh kiếm nữa phát ra hướng vào cổ của tu sĩ đeo mặt nạ khỉ mà chém.

Ngay lập tức tên tu sĩ đeo mặt nạ khỉ cũng làm ra phản ứng,hắn không phòng thủ mà xuất ra một thanh linh khí thượng phẩm dạng búa tiếp đón đòn tấn công của Huỳnh Trấn Thiên,chỉ thấy cái búa kia lấy tốc độ nhanh chóng bay lên không trung,sau đó công thẳng tới chặn đứng thế công của Dẫn Kim Kiếm,chưa đừng lại ở đó,bởi vì tu vi của tên tu sĩ đeo mặt nạ khỉ cao hơn Huỳnh Trấn Thiên một cảnh giới,cho nên khi cái búa kia va chạm với Dẫn Kim Kiếm,thì rất nhanh nó đã đánh văng Dẫn Kim Kiếm ra một bên,rồi sau đó một đường công thẳng về một hướng,mà hướng đó cũng cũng là hướng mà Huỳnh Trấn Thiên xuất hiện.

Thấy cái búa kia công thẳng về hướng mình,Huỳnh Trấn Thiên cũng không có vẻ gì gọi là quá lo lắng,hắn phất tay ngay lập tức trên tay hắn xuất hiện một cái khiên màu vàng,đây chính là Hộ Vệ Khiên món phòng ngự linh khí mà hắn hay sử dụng nhất.

Oanh………keng……….tiếng kim loại va chạm vang lên,chỉ thấy cái búa kia và Hộ Vệ Khiên va chạm với nhau thì tạo ra một tiếng nổ lớn,sau đó Huỳnh Trấn Thiên bị đánh văng bay nhanh đập vào một gò đất cách đó vài chục mét.

Thấy kết quả này tên tu sĩ đeo mặt nạ khỉ nhịn không được cười đắc ý nói”ha ha ha ha,lấy trứng chọi đá,lúc nảy chỉ do Ngô Nhị sơ ý nên mới bị ngươi tập kích đánh chết thôi,ngươi lại dám lên mặt với ta,thật nực cười ah,ha ha ha ha”

Khục khục…….Huỳnh Trấn Thiên từ trong đám khói bụi ngoi lên,hắn bộ dạng bây giờ rất là tơi tả,miệng thì chảy xuống một dòng máu tươi,có vẻ như bị thương rất là nặng.

Thấy tình trạng của Huỳnh Trấn Thiên như vậy,từ trong bụi cỏ nơi mà Ngô Nhị(tu sĩ đeo mặt nạ gấu) vừa mới chết kia,đột nhiên xuất hiện một bóng hình nhỏ nhắn,sau khi xuất hiện thì bóng hình kia nhanh chóng tới chỗ Huỳnh Trấn Thiên đang đứng,đó không ai khác mà chính là Phan Thị Mỹ Linh vị hôn thuê của Ngạo Thiên(thiếu chủ Hắc Ám Ma Điện) người mà Huỳnh Trấn Thiên đang giả dạng.

Nàng chạy tới thì lo lắng hỏi”Này ngươi có sao không vậy???,ngươi đang ói ra máu kìa,làm sao đây ah,huhuhu”

Huỳnh Trấn Thiên thấy nàng tới đây thì lông mày nhướng lên nói”Ta đã dặn là dù có xảy ra chuyện gì thì cũng đừng có ra đây rồi mà,ngươi không nghe ta sao?”

Nàng nghe ra ý trách móc trong lời nói của hắn thì ồ lên khóc nói”Ta lo cho ngươi thôi mà ah,ô ô ô ô”

Tên tu sĩ đeo mặt nạ khỉ thấy một màn như vậy thì cười hề hề nói”Ta thích nhất là giết người trong khi người đó tuyệt vọng ah,nào để ta làm cho các ngươi tuyệt vọng trước khi chết nào,hế hế hế”nói xong hắn cất bước đi về hướng Huỳnh Trấn Thiên và Mỹ Linh,ở hắn xem ra thì Huỳnh Trấn Thiên cũng chẳng làm gì được hắn nữa rồi,còn Mỹ Linh chỉ là Tụ Linh Cảnh tầng 4 vì thế không đáng ngại,cho nên hắn mới làm ra cái hành động gây áp lực như vậy.

Nhưng liệu có thật sự Huỳnh Trấn Thiên thê thảm như trong suy nghĩ của tên tu sĩ đeo mặt nạ khỉ không,chỉ thấy ẩn sau lớp mặt nạ quỷ mà Huỳnh Trấn Thiên đang đeo là một nụ cười đầy xảo trá.

Muốn biết chuyện gì xảy ra tiếp theo thì đón đọc chương sau sẽ rõ………

…………………..HCVVCH………………….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN