Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ
Chương 438: Những vị khách bất ngờ
Sau khi cúp máy, vẻ ngạc nhiên hiện lên trong mắt của Đỗ Duy, giờ hắn mới thấy khá khó hiểu.
Thái độ của giáo hội đối với những Hunter không phải như những gì Cha Tony nghĩ, cũng không phải là bỏ tù như bên ngoài đồn thổi.
Là một biện pháp bảo vệ khác.
Địa vị của những người Hunter đó rất cao, có thể thấy điều đó từ thái độ của Tổng giám mục Skadi.
Còn về nguy hiểm?
Đỗ Duy không nghĩ rằng những Hunter của giáo hội, có thể gây ra bất kỳ mối đe dọa nào với hắn.
Hơn nữa, với mối quan hệ của Alexis, giáo hội không thể có ác ý với mình.
Điều đó có nghĩa là, vấn đề này có thể không phải là một chuyện xấu.
Yên tĩnh chờ đợi là được, nếu có rắc rối, thì đánh thôi sợ gì.
……
Ở bên kia, trên con đường cao tốc ở New York.
Một chiếc xe tải lớn, cùng với vài chiếc xe con màu đen, đang lao về phía trước.
Trên thân xe còn có biểu tượng của giáo hội.
Trong chiếc xe màu đen, Alvin Dawkwe và 1 Hunter khác, ngồi ở hàng ghế cuối cùng.
Họ vốn trở lại giáo hội.
Nhưng vừa mới trở về, nhận được chỉ thị của vị giáo hoàng bị lãng quên, Đức Ngài Phelan, là một Hunter đã sống hơn cả trăm năm.
Y yêu cầu Alvin Dawkwe và 1 Hunter khác đến gặp Đỗ Duy.
Cũng tiết lộ một số tin tức quan trọng.
Tất nhiên, tiền đề là Đỗ Duy sẵn sàng gia nhập cùng với họ.
“Alvin, lần tiếp xúc này với Đỗ Duy, sẽ do tôi làm chủ, anh có ý kiến gì không?”
Ở phía sau xe, partner của Alvin Dawkwe lạnh nhạt nói.
Y tên là Kane Jacket. Cũng là 1 trong 5 Hunter già của giáo hội, y đã hơn 70 tuổi, tóc ít đến mức gần như trọc, khuôn mặt già nua hằn lên những nếp nhăn chằng chịt theo thời gian.
Alvin nghe được lời của Kane, trả lời ngay: “Tôi không có ý kiến gì cả. Anh có thể làm mọi thứ.”
Thực ra, trong lòng ông ta biết rất rõ lý do tại sao partner của mình lại nói điều này, là vì y không muốn mình tiếp xúc quá gần Đỗ Duy.
Bởi vì điều này không nên.
Dù sao, chính Đỗ Duy đã phát hiện ra nguyên nhân cái chết của ông nội Andrew Dawkwe.
Nếu không có hắn, có lẽ dù ông ta chết cũng không biết, người ông nội luôn yêu thương ông ta từ tấm bé, đã chết trên một chuyến xe buýt, và biến thành một bộ da người.
Dù ác linh hoá của Hunter đã khiến cảm xúc của Alvin Dauqui bị xói mòn, nhưng ông nội Andrew là chấp niệm trong cả đời của ông ta.
Dù là sát thủ máu lạnh nhất, đối với một vài người, có vài chuyện sẽ khiến họ yếu lòng.
……
Vào buổi chiều.
Ở nhà thờ Bắc Brook, thành phố New York.
Một chiếc xe tải lớn dừng trước cửa, cửa sau mở ra, cẩu xuống một chiếc McLaren GT.
Alvin Dawkwe và Kane đứng ở cửa, hai người chống gậy, trông như những người bạn cũ.
Ừm……
Khá giống 2 ông già nát rượu. Ít nhất là trong mắt người khác.
Lúc này, Đỗ Duy và Cha Tony đứng bên cạnh hai người, mặt tươi cười.
Không có vấn đề gì với chiếc xe của hắn cả.
Hắn chỉ ngạc nhiên khi bà Senna nói rằng sẽ có người đưa xe tới, kết quả lại là 2 Hunter đến.
Giáo hội có chuyện gì vậy?
Coi trọng quá rồi…
Sau khi xe của Đỗ Duy được đặt xuống đất, Alvin Dawkwe ra hiệu với Đỗ Duy: “Vào trong đi, Kane có chuyện muốn nói với con.”
Đỗ Duy cười nói: “Dạ.”
Cha Tony đi sau với vẻ phấn khích.
Ông ta không biết 2 người này là Hunter, chỉ biết bọn họ là lãnh đạo cấp cao của giáo hội, nhân vật lớn cấp Giám mục.
Vì vậy, ông ta không dám lơ là.
Vừa vào nhà thờ, Alvin Dawkwe nói với Cha Tony: “Cậu lui xuống một lát, chúng ta cần nói chuyện riêng với Đỗ Duy.”
Cha Tony có chút bối rối, nhưng cũng gật đầu đáp: “Dạ dạ, mọi người cứ từ từ nói chuyện.”
Điều này khiến Đỗ Duy hơi lúng túng.
Bởi vì Cha Tony không còn ở đây, trong nhà thờ chỉ còn lại hắn và 2 Hunter già.
À phải rồi, 1 trong 2 Hunter già này, ông nội của Alvin Dawkwe, ừm… có mối quan hệ phức tạp không thể tả với Đỗ Duy.
Da người của ông nội lão ta đã bị Đỗ Duy đốt thành tro.
Sau khi ông nội của lão ta chết biến thành ác linh tài xế, đã bị ác linh Đỗ Duy chưa dung hợp xé xác thành từng mảnh.
Nếu Alvin Dawkwe biết chuyện này, chắc sẽ liều mạng ăn thua đủ với Đỗ Duy.
Kane ở bên cạnh nhìn Đỗ Duy.
Đối với y, Người Đuổi Quỷ trẻ tuổi có tinh thần trách nhiệm cao và ghét ác linh này, vẫn luôn chỉ tồn tại trong hồ sơ dữ liệu.
Giờ y đã nhìn thấy người thật.
Thành thật mà nói, y khá ngạc nhiên.
Vì Đỗ Duy còn quá trẻ.
20 tuổi, thời gian gia nhập giáo hội lại không dài, nếu không phải thái độ sẵn sàng chiến đấu với ác linh 20 giờ/ ngày, có lẽ Kane sẽ mạnh mẽ phản đối việc để Đỗ Duy tham gia cùng họ.
Tất nhiên, đó đều là những tiền đề.
Giờ Kane rất hài lòng với Đỗ Duy, y không ngại để hậu bối này thế chỗ của Alvin Dawkwe.
Dẫu sao, partner của y sắp chết.
Nghĩ vậy, Kane mở miệng trước nói: “Đỗ Duy, đầu tiên xin chúc mừng, cậu sắp trở thành Giám mục, thứ hai, tôi rất tò mò, điều gì khiến cậu ghét ác linh đến vậy?”
“Dù gì thì cậu cũng là một Hunter. Tiếp xúc thường xuyên với ác linh sẽ khiến cho những ác linh hoá của cậu càng thêm tồi tệ.”
Y có thể thấy được tính cách của Đỗ Duy hơi lạnh lùng, nhưng lại có chút lịch thiệp kỳ dị, cứ như tổ tiên của hắn là quý tộc, nhưng nói chung đây là biểu hiện của ác linh hoá rất nghiêm trọng.
Khi Đỗ Duy nghe thấy điều này, hắn bèn ngẫm nghĩ.
Hắn biết rằng đây là đi vào chủ đề chính.
Vì vậy, hắn bèn nghiêm nghị nói: “Thưa ngài Kane, từ khi con trở thành một Hunter, con đã có giác ngộ sẽ suốt đời chiến đấu với những ác linh.”
“Những người bạn của con, Tom và Cha Tony suýt nữa đã chết dưới tay của ác linh.”
“Con đã chứng kiến nhiều người chết vì ác linh.”
“Ngài biết không, con là bác sỹ tâm lý, có thể cảm nhận được nỗi đau khi sinh mệnh chấm dứt, cho nên con rất ghét ác linh, lại càng hận thế giới này.”
“Con hy vọng thế giới này sẽ trở thành hình dạng nó nên có.”
Kỹ năng diễn xuất ưu tú, cộng thêm chút ám thị tâm lý.
Là nửa đúng nửa sai, nhưng câu cuối cùng xuất phát từ trái tim.
Cho dù là ác linh Đỗ Duy ở đây, nó cũng sẽ nói những câu như thế này.
Kane đã tin vào điều đó.
Ám thị khiến ý tin lời của Đỗ Duy.
“Vậy thì Đỗ Duy, con có hiểu rõ về thế giới này không?”
“Con có biết tại sao có nhiều ác linh như vậy không?”
“Con có biết tại sao thế giới này lại trở thành như bây giờ không?”
Liên tiếp 3 câu hỏi, Alvin Dawkwe bên cạnh có chút ngạc nhiên.
Có chuyện gì với partner của lão vậy?
Không phải đã bàn trước, trước xác định xem đối phương có định gia nhập hay không, sau đó mới nói về những thứ này sao?
Có phải vì nể mặt của mình, nên ban cho một số đặc quyền?
Không nên nha…
Đỗ Duy trầm tư một lát, mới nói: “Kiến thức của con về thế giới này, chỉ giới hạn trong nhận thức của con. Về phần ác linh, Cha Tony từng nói với con. Thứ này đã xuất hiện rất lâu rồi, hình như từ lúc lịch sử được ghi chép lại, ác linh đã tồn tại.”
Kane nghiêm nghị nói: “Thực tế… thì không phải vậy.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!