Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ
Chương 439
“Đỗ Duy, có vài chuyện không hay cho lắm, giờ tôi nói cho cậu biết.”
“Còn về căn nguyên của ác linh, tôi có thể cho cậu biết đôi điều.”
Kane sắp xếp ngôn từ, sau đó nói với Đỗ Duy.
Y nói: “Trong các ghi chép của giáo hội, ác linh không xuất hiện vào thời kỳ con người bắt đầu biết ghi chép lịch sử, mà là sau đó.”
“Vanity thành lập sớm hơn giáo hội, mà ác linh cũng xuất hiện vào khoảng thời gian này.”
Nói đến đây, Kane trầm mặc.
Dường như y đang nghĩ đến điều gì đó.
Đôi mắt đục ngầu lộ ra vẻ bất lực, và phức tạp khó tả.
Alvin Dawkwe cũng im lặng, bầu không khí có vẻ rất trang nghiêm.
Nhưng Đỗ Duy thì rất tò mò.
Theo Kane, Vanity và ác linh xuất hiện trong cùng một khoảng thời gian, vậy liệu có mối quan hệ nào giữa hai bên?
Hắn không thể không mạnh dạn đoán.
Lẽ nào Vanity luôn tỏ ra thần bí, có thể là tác nhân cho sự xuất hiện của ác linh. Lý do tại sao thế giới này thành ra như vậy là do họ tạo ra?
Vào lúc này, Kane đột nhiên lên tiếng: “Người của Vanity rất dị thường, ngay cả chúng tôi cũng không muốn tiếp xúc với giáo phái này. Họ luôn duy trì cơ cấu tổ chức gồm 13 người, và đặc trưng là đeo mặt nạ.”
“Họ có phong cách làm việc tồi tệ, thường thích đi đến cực đoan. Họ không phải là người tốt theo nghĩa truyền thống. Điều này đúng với cậu, tôi và những người bình thường.”
“Nhưng đối với thế giới, mọi thứ họ làm đều đúng.”
“Ban đầu, lúc ác linh vừa mớixuất hiện, có một câu nói là: niềm tin đã trở thành sự thật.”
Đỗ Duy cau mày hỏi: “Ý của ngài là, có người tin vào sự tồn tại của ác linh, nên ác linh mới xuất hiện? Nhưng nếu là vậy, thứ cho con nói thẳng, những Ma Thần trong trong truyền thuyết cổ đại, cũng nên tồn tại.”
Hoàn toàn không logic.
Nếu tin ngưỡng đơn thuần trở thành sự thật, thì có cần Hunter nữa không? Đuổi Quỷ làm gì nữa?
Trực tiếp tin vào thần linh không phải tốt hơn sao?
Kane ở một bên trầm giọng nói: “Ma Thần không tồn tại, thật ra ở đẳng cấp của chúng ta, cậu nên hiểu cái gọi là Thần, hay Chúa chẳng qua là vật ký thác cho tâm linh của con người. “
“Thế giới thực tế không có Ma Thần, nhưng lại có đống hổ lốn như: ác ma, ma quỷ, ác linh, tà linh.”
“Không tồn tại thứ nào là thiện lương và tốt đẹp.”
“Chính nghĩa có thể đánh bại tà ác, đó chỉ là thứ để lừa dối trẻ em.”
“Càng sợ hãi càng dễ nhận ra.”
“Dù giáo hội đã cố phong toả thông tin, nhưng luôn có một số người lựa chọn đón nhận bóng tối. Họ sẽ khiến thế giới ngày càng trở nên tồi tệ hơn.”
Giọng của Kane hơi trầm, lời nói của y hơi mơ hồ, y thậm chí còn không không tiết lộ một số thông tin quan trọng, nhưng ý tứ rất rõ ràng.
Đây là một thế giới bên bờ vực của tuyệt vọng.
Cán cân liên tục nghiêng, có một số tổ chức giáo phái lộn xộn đang phá hủy nó.
Nói một cách đơn giản, là vô vọng.
Đỗ Duy cũng cảm thấy như vậy, nhất thời đau đầu hỏi: “Con vẫn đang tò mò tại sao tín ngưỡng tiêu cực lại sinh ra ma quỷ, còn tín ngưỡng tích cực lại không được.”
Kane lắc đầu, không nói gì.
Alvin Dawkwe nhìn Đỗ Duy thật sâu, đưa ra một câu trả lời mơ hồ.
“Ở một khía cạnh nào đó, mỗi chúng ta có thể trở thành ác linh.”
Vừa nói vừa chỉ vào mình, vừa chỉ vào Đỗ Duy.
“Ta đang chết, không còn lâu nữa, ta có thể cảm nhận được quá trình dần trở thành một ác linh.”
“Không phải là nó trở thành ta, mà là ta đang trở thành nó.”
Cái gọi là nó, ám chỉ ác linh xuất hiện sau cái chết của Hunter.
Đỗ Duy có thể hiểu ý của Alvin Dawkwe.
Nhưng lão vẫn không hiểu rằng dưới một thế giới quan dị dạng như vậy, loài người lẽ ra đã bị tuyệt chủng từ lâu rồi, ác linh sẽ ngày càng gia tăng. Song những Người Đuổi Quỷ lại cần được đào tạo, những Hunter đã được định sẵn sẽ không có kết cục tốt đẹp.
Liệu loại sức mạnh này có thể chống lại những ác linh nghìn năm?
Thật là một câu chuyện nực cười.
“Con nghĩ ngài vẫn còn điều gì đó muốn nói. Ngài chỉ nói với con rắc rối, nhưng không cho con biết cách giải quyết.”
Giọng điệu của Đỗ Duy rất lạnh lùng.
Hắn nhìn Kane, nhìn Alvin, bình thản nói: “Con cực kỳ ghét ác linh. Con sẽ chiến đấu với ác linh cả đời. Chỉ cần có thể biến thế giới này trở thành một nơi tốt đẹp hơn, con thậm chí có thể hy sinh cả tính mạng.”
“Nhưng hai ngài lại khiến con cảm thấy tuyệt vọng.”
Hừm……
Nếu ác linh như Cái Bóng biết nói chuyện, sẽ nhịn không được nhảy ra chửi ầm lên.
Đỗ Duy sẽ trả giá cả mạng sống của mình, để biến thế giới trở thành một nơi tốt đẹp hơn sao?
Hắn thậm chí còn sử dụng lá bài Joker để phát động năng lực ước nguyện, nhưng chưa bao giờ đích thân làm điều đó.
Đều do Cái Bóng gánh chịu toàn bộ.
Con xúc xắc mà hắn nhận được gần đây, cũng để Cái Bóng đổ.
Thứ gian manh cáo già này mà đáng tin, Cái Bóng thà đập đầu vào tường chết cho rồi.
Nhưng…
Đỗ Duy giả vờ rất chân thành, giữ vững hình mẫu cá nhân của mình trong mắt giáo hội, bắt đầu nói luyên thuyên, cố gắng đi sâu vào trọng tâm câu chuyện.
Nhưng Alvin Dawkwe và Kane, lại liếc nhìn nhau.
2 lão cáo già này cơ bản cũng có suy nghĩ giống với Đỗ Duy.
Họ cũng đang giả vờ, trước tiên khơi dậy những cảm xúc bị kìm nén, và sau đó sẽ ném ra hy vọng.
Rốt cuộc, ý của Giáo hoàng là để Đỗ Duy gia nhập cùng họ.
Thay vì chỉ là một Hunter của giáo hội.
Như thế là không đủ…
Vì vậy, Kane đã nói với những lời nghiêm túc: “Thực ra, con không cần phải tuyệt vọng như vậy. Lịch sử đã phát triển đến thời hiện đại, nhất định phải có cách giải quyết. Hơn nữa ác linh cũng không nhiều như con nghĩ đâu. Cứ nhìn vào New York hiện giờ, không phải không còn ác linh sao? “
Thực ra khi Alvin Dawkwe và Kane đến New York, họ đã thực hiện một chuyến du lịch đặc biệt.
Không tìm thấy bất kỳ ác linh nào còn sống.
Hừm… Đây là do trước đây Đỗ Duy chưa đủ khả năng tận dụng tối đa mọi ác linh, điều này đã khiến cho rất nhiều ác linh bị hắn giam chết. Nếu giờ thả chúng ra, ước tính toàn bộ ác linh trong New York sẽ đều tập trung trong nhà hắn.
Chỉ cần phát động Đánh Dấu, lũ ác linh có thể xuất hiện bên cạnh hắn bất cứ lúc nào.
Trung thành, và dễ sử dụng.
Lúc này Đỗ Duy cũng nhận ra, hai người trước mặt và mình đang không ngừng dẫn dụ nhau.
Nếu cứ kéo mãi thế này, ước chừng đến mai cũng sẽ không có được thông tin như mong muốn.
Vì vậy, hắn chân thành nói: “New York là thành phố mà con phụ trách. Để thành phố này được an toàn, hai ngài nên biết con đã nỗ lực đến thế nào”.
“Nhưng còn những thành phố khác thì sao? Giờ không có đủ Người Đuổi Quỷ, chúng ta là những Hunter duy nhất trong giáo hội. Những Hunter ở Twilight và giáo hội có vẻ không giỏi đối phó với ác linh cho lắm. Nếu cộng lại tất cả bọn họ, chắc có lẽ chỉ hơn 40 Hunter?”
“Nếu như có ác linh giết người quy mô lớn, chúng ta hoàn toàn không có khả năng phản kháng.”
Nghe vậy, Alvin Dawkwe hắng giọng, ho khan.
Partner Kane mỉm cười đầy ẩn ý với Đỗ Duy: “Thật ra không phải không có năng lực phản kháng, chúng ta vẫn còn một đại sát khí.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!