Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ - Chương 6: Môi giới
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
145


Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ


Chương 6: Môi giới


Dịch: Hoàng Hi Bình

Biên: rivulet

***

Tầng trệt, Phòng khám tư vấn tâm lý trống trơn.

Đỗ Duy cúp điện thoại, gương mặt bình tĩnh, không nhìn ra được bất kỳ cảm xúc khác lạ nào trên mặt hắn.

Vừa nãy, hắn đã báo cho cảnh sát ở Bắc Brooke, nhưng lại nhận được tin tức người đàn ông có ID là Conan Doyle đã đột ngột biến mất.

Lời giải thích của bên kia rất mơ hồ, chỉ dùng thuật ngữ biến mất, chứ không hề nói Conan Doyle đã chết.

Nhưng trong tình huống này… chết hay mất tích, khác biệt không lớn.

……

Cũng là một tiếng gõ cửa kỳ lạ.

Cũng đã xem bài post và bức ảnh đó trên Internet.

Điểm khác biệt duy nhất là Đỗ Duy không nhìn ra bên ngoài qua mắt mèo.

Trong cuộc trò chuyện giữa Cha Tony và Đỗ Duy, từng tiết lộ một ít tin tức của ác linh.

Đầu tiên, gặp phải ác linh phải có cơ hội, có thể là Nghi thức gọi hồn hoặc tiếp xúc với một số môi giới* liên quan đến ác linh, không có ác linh giết người lung tung không cần lý do, nếu không thế giới đã hỗn loạn từ lâu.

môi giới: bất cứ vật chất có thể tạo nên, kết nối mối liên hệ giữa con người với con người, con người với sự vật hoặc sự vật và sự vật gọi là môi giới.

Đỗ Duy cẩn thận hồi tưởng từng trải nghiệm của mình trong 2 ngày qua và đưa ra kết luận.

Sau đó, hắn lấy một cây bút chì và một tờ giấy trắng, rồi viết lên đó.

[Tên: Đỗ Duy]

[Tuổi: 25]

【Giới tính: Nam】

[Nghề nghiệp: Bác sĩ tâm lý]

[Bệnh tình: Nghi ngờ trong nhà xuất hiện 2 ác linh, đã gặp phải một sự kiện siêu nhiên không thể giải thích được]

【Thuốc điều trị: Tạm thời chưa có】

【Đề xuất: Tạm thời chưa có】

Sau đó, Đỗ Duy nhìn tờ giấy, trong mắt hiện lên vẻ suy tư và hoài nghi: “Đầu tiên, có thể khẳng định chắc chắn trong nhà tồn tại 2 ác linh. Con thứ nhất chắc là do Elsa đã chết mang tới, tạm thời chỉ có thể suy đoán môi giới là… sau khi mình nghe cảnh ngộ của cô ấy, dẫn đến ác linh để mắt tới mình.”

“Còn ác linh thứ 2, môi giới phát động có lẽ là bức ảnh trong bài post trên Internet ngày hôm qua. Khi ai đó nhìn thấy bức ảnh, họ sẽ là mục tiêu của ác linh, tình hình cụ thể không rõ.”

“Nhưng giờ có 2 nghi điểm không thể giải thích.”

Đỗ Duy ngẫm nghĩ, rồi viết 2 cái tên: Elsa và ID Conan Doyle vào mặt kia của tờ giấy.

Ở dưới tên của họ, viết dòng chữ “đã chết” và “mất tích”.

Đều gặp phải ác linh, tình huống của Elsa là tồi tệ nhất, bởi vì cô ấy đã chết, còn chuyện cô ấy có trở thành ác linh sau khi chết hay không thì vẫn chưa rõ.

Khả năng cao là không thể!

Bằng không, thế giới này đã có vô số ác linh, không thể duy trì hòa bình như hiện tại.

Sau khi Conan Doyle chạm trán ác linh, người này đã hoàn toàn biến mất, kết cục chắc cũng chẳng tốt đẹp hơn.

Nếu cái chết của Elsa là do bị ác linh ám trong một thời gian dài, sau cùng khiến cho sức mạnh của ác linh đạt tới cực hạn, cuối cùng giết chết cô. Thì sự biến mất của Conan Doyle có chút bất thường.

Vì ác linh mà anh ta đụng phải, vừa gặp lập tức tấn công.

Đỗ Duy cảm thấy đau đầu, trong đầu chỉ toàn là những suy nghĩ và hình ảnh vụn vặt.

Hắn châm một điếu thuốc, vừa hút vừa tìm kiếm đáp án.

Bản năng cho hắn biết, nếu tìm ra đáp án, có thể tạo cho mình 1 cơ hội để thoát khỏi ác linh.

Hiện giờ đang có 2 ác linh đeo bám mình, nhưng mình lại là người sống tốt nhất, ắt phải có nguyên nhân.

“Tình huống của Elsa hay Conan Doyle gặp phải đều khác với của mình.”

“Hai ác linh rõ ràng có năng lực công kích mình.”

“Không phải mình đặc biệt hơn những người khác, cho nên ác linh để cho mình trải qua 1 đêm an toàn, lại ra tay với những người khác.”

“Điểm khác biệt giữa mình và người khác, chỉ có một.”

“Đó là, có tới 2 ác linh đang đeo bám mình.”

“Một trước, một sau…”

“Giữa ác linh không tồn tại tới trước hay sau, nếu không mình đã tiêu đời, lẽ nào… trạng thái cân bằng? Chúng đánh nhau? Tranh giành con mồi?”

Ngón tay trỏ của Đỗ Duy run lên, bị bỏng bởi tàn thuốc đang cháy.

……

10:59 đêm, Thứ bảy, ngày 16 tháng 5,.

Ở nhà, tầng trệt.

Treo chiếc TV mới mua lên tường, Đỗ Duy kết nối dây tín hiệu của chảo vệ tinh, bật remote.

Giây tiếp theo, từ Dò kênh tự động hiển thị trên màn hình TV.

Chuyển kênh.

Mọi thứ trên đều TV bình thường.

Đỗ Duy đặt remote xuống, ngồi trên sô pha, đôi mắt đen nhánh trầm lặng.

“Chỉ cần đợi đến 12 giờ, có thể chứng thực suy nghĩ của mình. Nếu mọi thứ đúng như mình nghĩ, mình có thể sống sót chờ đến khi Người Đuổi Quỷ đến.”

“Tuy nhiên, vẫn còn một vấn đề, ác linh giết càng nhiều người, sức mạnh càng lớn. 2 ác linh khác nhau, đương nhiên logic hành động cũng không giống nhau.”

Hắn nói với bản thân, đưa tay sờ vào con dao găm thánh giá mang bên người.

Thứ này hơi lạ, mình mang bên người gần 10 tiếng mà vẫn lạnh, nhiệt độ cơ thể dường như không ảnh hưởng gì đến nó, và cũng không có dấu hiệu ấm lên.

Tiếp theo, những gì Đỗ Duy phải làm là chờ đợi…

Bật 1 kênh bất kỳ và xem nó…

……

11:59, Khuya.

Kim đồng hồ treo tường đang ở mốc thời gian này.

Đột ngột…

Một tiếng điện xẹt vang lên.

Vào lúc này tất cả ngọn đèn đều mờ đi.

Đỗ Duy cảm thấy rất rõ, mọi thứ trong phòng dường như có sự chuyển biến bất thường.

Không phải là sự chênh lệch nhiệt độ trong giác quan của cơ thể, mà là một thứ tương tự như giác quan thứ sáu.

Loại cảm giác này giống như có thêm thứ gì trong phòng, nhưng nhất thời không cách nào phát hiện được nó đang ở đâu, chỉ có thể theo bản năng nảy sinh cảm giác bực bội khó tả.

Hít một hơi thật sâu.

Đỗ Duy tự nhủ: “Đến rồi!”

Sau đó, hắn nhìn vào TV.

Đúng như dự đoán ……

Lúc này, độ sáng của màn hình TV rất yếu, bắt đầu xảy ra tình trạng chuyển kênh.

Từng hình ảnh lướt qua như những thước phim điện ảnh, đôi khi tua lại, như thể đang tìm kiếm điều gì đó.

Sau đó…

Đỗ Duy đứng dậy đi lên tầng hai.

Bình thường thời gian này, hắn đang ngủ trên lầu hai.

Hơn phân nửa lối lên cầu thang đều ẩn hiện trong ánh đèn mờ ảo, nhưng ít nhiều vẫn còn nhìn thấy bậc cấp, không đến nỗi bước hụt chân.

Một bước… hai bước…

Đúng giờ…

Có tiếng nước chảy trong phòng tắm.

Khi Đỗ Duy bước lên tầng hai, dưới ánh đèn mờ ảo hắn nhìn thấy vòi nước trong phòng tắm đối diện với mình.

Vòi nước tự mở, nước dần dần chảy tràn lavabô.

Trong vô hình, như thể một người vô hình xuất hiện trong chính ngôi nhà của mình, đang sử dụng nó.

Vẻ mặt Đỗ Duy vẫn như thường, coi như không thấy, đi thẳng vào phòng tắm.

Sau đó, hắn lặp lại những điều hôm trước đã làm.

Đứng trước bồn rửa mặt, đầu tiên là nhìn mình trong gương.

Tóc đen hơi dài, da trắng nõn, gương mặt góc cạnh, đạt chuẩn soái ca.

Điểm khiến người ta chú ý nhất chính là đôi mắt lạnh lùng và điềm tĩnh của hắn, như thể hắn không bao giờ bị dao động.

Rửa mặt và tắt vòi.

Sau đó lấy khăn và lau khô mặt.

Tiếp đó cúi đầu, nhìn xuống mặt nước.

Một khuôn mặt người thình lình xuất hiện trên mặt nước.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN