Từ Nhỏ Bắt Đầu Làm Võng Hồng Học Bá - Chương 2: Trọng Sinh (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
99


Từ Nhỏ Bắt Đầu Làm Võng Hồng Học Bá


Chương 2: Trọng Sinh (2)


Ngôn Qua thực ra là một ca sĩ nổi tiếng, Mông Di bất quá cũng chỉ là minh tinh mới nổi mấy năm, hơn nữa lúc trước mẹ Di mang thai cô, khiến cho công việc bị trì hoãn rất lâu, Mông Di phân chia đến tài sản bên trong, Ngôn Qua chủ yếu đều tránh, bởi vì bồi thường tiền hợp đồng quá nhiều nên chỉ còn dư lại vài đồng, mẹ Di mang theo số tiền đó, tạm thời thuê được một căn phòng nhỏ.

Ngôn Mông ở trong xe nôi, đưa mắt nhìn Mông Di bận lên bận xuống dọn dẹp phòng ốc, trong lòng cô tự hỏi, thời gian sau này phải làm sao bây giờ?

Ở mấy tháng thời điểm quan trọng này, cô liền làm tốt kế hoạch từ khi sinh: 8 tháng đại học có thể nói cũng biểu hiện thích đọc sách ——10 tháng bắt đầu rèn luyện đi đường đếm số cùng với nhận ra một ít mặt chữ Hán ——1 tuổi có thể nghe hiểu người lớn nói chuyện cùng logic tinh tường ——1 tuổi đến 6 tuổi học tập vẽ tranh, chơi đàn  dương cầm, hứng thú với khóa học thư  ——6 tuổi học tiểu học, học ở tiểu học được một năm lại trực tiếp nhảy lớp, tốt nghiệp —— Lên 7 tuổi học sơ trung, một năm nhảy lên lớp tốt nghiệp, dù gì trước kia cô cũng là một  sinh viên, học ở sơ trung cũng có thể học được —— cao trung có điểm khó, thì học hai năm, cố gắng học tập tốt, tranh thủ chuẩn bị học đại học Bắc Đại——10 tuổi học Bắc Đại—— một lần sinh ra thật hoàn mỹ làm sao!

Ngôn Mông cẩn thận tự hỏi, đời trước cô 10 tuổi thi vào trường  Bắc Đại, danh xưng thiên tài không phải không có,  kế hoạch sống lại này tính toán cũng không vượt quá năng lực của cô, 8 tháng có thể nói, có rất nhiều đứa trẻ đều như vậy, 10 tháng bắt đầu biết đi cũng có rất nhiều, 1 tuổi trổ tài một chút, tuy rằng không dễ thấy, nhưng vẫn có, không tính quái vật đi.

Ngôn Mông thở dài một hơi, hiện tại Ngôn Qua cùng Mông Di đả ly hôn, kế hoạch này của cô chỉ mới hoàn thành được hai bước, ban đầu còn dễ dàng nhưng về sau có thể sẽ gặp khó khăn hơn, các loại học ngoại khóa mà cô hứng thú  như lớp học nhảy, lớp học dương cầm, cái nào mà không cần tiền? Hơn nữa còn việc nhảy lớp, phải xem xem tạo chút quan hệ với lãnh đạo nơi đó, bằng không ai lại dám tùy tiện cho cô nhảy lớp nhiều như vậy?

Hiển nhiên Mông Di không thể giúp cô giải quyết chuyện đó được, hiện tại Mông Di cái gì cũng không có.

Trừ lần đó ra, cô thực đau lòng thay cho Mông Di, lúc này đại khái chỉ còn có mình cô tin tưởng Mông Di trong sạch, bởi vì Mông Di sẽ đối mặt với đứa trẻ ‘không hiểu chuyện’ như cô mà giải thích nỗi ủy khuất của chính mình, Ngôn Mông tin tưởng mẹ Di, bởi vì Mông Di cũng chẳng có lý do gì mà che giấu trước một đứa trẻ như cô.

Mông Di tưởng Ngôn Mông đói bụng, chạy nhanh vào nhà tắm giặt sạch khăn lại đem sữa bột đến chỗ Ngôn Mông, Mông Di đem hộp sữa bột cuối cùng, đổ vào bình sữa, gương mặt mẹ Di hiện lên vẻ uể oải nhìn Ngôn Mông nói: “Không xong rồi…… Bảo bối, sữa bột của con hết rồi……”

Mông Di rất yêu cô, tuy rằng ở chung thời gian không nhiều lắm, nhưng mỗi lần từ nơi khác đóng phim về đến nhà, mẹ Di trước tiên đều sẽ chạy hỏi thăm cô, cọ cọ cái trán của cô, tuy rằng cô là người trọng sinh còn thuộc tuýt người khá lạnh lùng, nhưng cũng bị hành động của Mông Di làm cho cảm động.

Ngôn Mông tin tưởng Mông Di là yêu thật lòng Ngôn Qua, bởi vì chỉ có yêu một người, mới có thể cùng hắn dám mang thai.

Nhưng Ngôn Qua lại không hề yêu Mông Di, hắn kết hôn với mẹ Di chỉ là bất đắc dĩ, bởi vì, Mông Di mang trong bụng đứa con của hắn, hắn là người  đàn ông có trách nhiệm, cho nên sẽ không bắt Mông Di phá thai. Sau khi sinh cô ra, Mông Di cũng không có thời gian ở cùng cô, rất nhiều việc đều là do bảo mẫu làm thay, cho nên việc pha sữa này còn hơi mới lạ với Ngôn Di.

Ngôn Mông biết Ngôn Qua chỉ gửi cho Mông Di mỗi tháng một vạn nuôi dưỡng, số tiền ấy cũng đủ cho Mông Di và một đứa trẻ sống nhưng cô cùng Mông Di ở cùng nhau, mọi chuyện sinh Mông Di đều chưa quen. Ở cái này thành phố lớn này, chỉ riêng nhà ở, mỗi tháng đều đã lên đến con số vài ngàn rồi, Mông Di hiện tại  lại không có tiền, cô đang nghĩ cách là sao để giúp mẹ Du đây.

Bởi vì Ngôn Mông cảm thấy Mông Di thực bổn!

Có điểm tiểu thông minh, nhưng thích để tâm vào chuyện vụn vặt.

Thích để tâm vào chuyện vụn vặt, sẽ không đổi phương pháp người, đều có điểm bổn!

Mông Di đem sữa bột tới, lại đem bế Ngôn Mông lên, hôn lên khuôn mặt trắng nộn của cô một cái chụt: “Đúng là con gái của mẹ, thật đáng yêu!”
Những lời này của Mông Di một ngày nói ít nhất mười lần!
Ngôn Mông một đôi mắt to, tròn xoe như hai hạt nhãn nhìn Ngôn Mông,  khuôn mặt trắng nõn hai má phúng phính, thoạt nhìn siêu cấp đáng yêu.

Ngôn Mông thập phần khinh bỉ mẹ Di há mồm nói: “Muốn uống sữa…..”

Mông Di lấy ra bình sữa còn cố ý không cho, dụ dỗ cô nói: “Kêu một tiếng ‘mẹ’ nào” ~ “Không thì mẹ không cho Mông Mông uống sữa .”

Ngôn Mông: “……”

Không phải sớm muộn gì cô cũng nói soa, không phải mỗi đứa trẻ đều kêu “ba” trước sao, nếu thật sự cô gọi’me’ theo lời của Mông Di, chẳng phải rất quái lạ à!? Tuy rằng cô là thai xuyên, không phải nửa đường tới chiếm thân thể, chính tông ý nghĩa thượng thật là Ngôn Qua cùng Mông Di nữ nhi, nhưng nàng chính là kêu không ra khẩu. Nàng thói quen đi theo Mông Di kêu Ngôn Qua tên “Ngôn Qua”, sau đó đi theo Ngôn Qua kêu Mông Di tên “Mông Di”.

Mông Di không lay chuyển được cô, bất đắc dĩ đành phải cho cô uống sữa.

Không có biện pháp, chỉ có hai viên răng sữa, trừ bỏ uống sữa ra, nhiều nhất chỉ có thể ăn chút đồ ăn dặm cùng cháo loãng.

Ngôn Mông nằm trong ngực Mông Di uống sữa bột, đây là lọ sữa cuối cùng rồi, cô đặc biệt uống chậm, bởi vì uống chậm một chút dễ no hơn, cô sợ Mông Di đi ra ngoài mua sữa bột sẽ bị người khác nói những lời khó nghe*.

*: Nguyên bản là Nhàn ngôn toái ngữ: Lời nói linh tinh không căn cứ

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN