TỪ TỪ YÊU - Chương 16
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
152


TỪ TỪ YÊU


Chương 16


“Mau, cô dẫn tôi vào nhà đi, bây giờ không có thời gian nữa” Thẩm Lạc Liên cũng sốt ruột nói, anh phải rút ngắn thời gian “Nhà cô là nhà nào?” Mắt anh nhìn dọc nhìn ngang các căn nhà trong con đường này. Vừa hay, cha Kiều từ đâu đi tới. Kiều Di như muốn xỉu, cô không ngờ mọi chuyện quá nhanh như vậy.
“Cha”
Cha Kiều nhìn con gái bên cạnh còn có một người đàn ông, ông chưa từng biết. Nhưng có vẻ có chút quen thuộc. Ông quan sát lướt qua. Thẩm Lạc Liên cúi đầu chào phép tắc.
“Chào chú Kiều”
Cha Kiều cúi đầu gật nhẹ.
Ông có chút bất ngờ khi có một chàng trai đến nhà, đây là lần đầu tiên ông thấy. Trước đây ông cũng có nghe nói về người bạn trai trước của con gái là Lý Lâm, nhưng sau khi kết giao được hai năm thì chia tay. Một tháng trước, trên truyền thông cũng đưa thông tin về chuyện xoay quanh anh em họ Lý với Kiều Di. Tuy nhiên lại có một nhân vật khác xuất hiện, ông cảm thấy mọi chuyện càng thú vị.
Anh em họ Lý kẻ giàu ba đời, gia đình ông tuy là được xếp vào loại tri thức tuy nhiên không có giàu có như người khác. Cuộc sống thầm lặng, bình dị vẫn tốt và ổn định nhất đối với ông. Cũng may cô con gái của ông cũng rất thích cách sống này, nó không quá mức là khó khăn, hay truyền thống. Ông từ từ quan sát người con trai đang đứng bên cạnh cô con gái cưng của mình. Thầm đánh giá ngoại hình xuất sắc, ánh mắt quyết đoán. Tốt. Khá là phù hợp làm đối tượng cho con gái ông.
“Cha”
Kiều Di một tiếng gọi cha Kiều, cô muốn giải thích ngay chuyện trước mắt này. Thẩm Lạc Liên đứng bên cạnh, thời gian bây giờ không còn nhiều, dù sao đã phi lao thì anh phải lao theo lao.
“Chào chú Kiều, cháu là Thẩm Lạc Liên, cháu đến đây là muốn xin phép chú cho cháu dẫn Kiều Di đến thăm gia đình”
Kiều Di, cha Kiều ngạc nhiên khi nghe Thẩm Lạc Liên nói, muốn dẫn cô đi đến thăm gia đình. Nhưng bây giờ không còn sớm.
“Sao anh…?” Cô chưa kịp nói đã bị cha cướp lời
“Trời không còn sớm, ta nghĩ là…”
“Vâng cháu biết nhưng tình hình bây giờ thật sự gấp, mẹ cháu đang bị bệnh, nên là…”
Kiều Di nghĩ việc mẹ anh bị bệnh thì liên quan gì đến cô. Nó không hề một chút can hệ.
“Nhưng mà, chuyện khó khăn nhất là mẹ muốn cháu dẫn Kiều Di đến cùng và phải gặp vào ngay tối nay”
“Ta hiểu, chỉ là ta hơi lo lắng” Cha Kiều có chút e ngại
“Cháu đảm bảo sẽ chăm sóc Kiều Di cẩn thận” Thẩm Lạc Liên biết rõ sự lo lắng của cha Kiều, anh phải cố gắng bịa chuyện ra nói, cuộc giao kèo này hoàn thành coi như anh thành toàn, cha mẹ không thể làm gì được.
“Vậy, ta cũng đỡ lo. Hai đứa mau đi cho kịp, mà dù sao con cũng được nghỉ phép, mau đi chơi cho thoải mái” ông cười tươi.
Kiều Di cảm giác như cha đang bán đứa con gái mình cho người lạ. Cô cứ nghĩ cha sẽ giúp cô ngăn cản chuyện hoang đường này.
“Cha, không phải ngày mai con cùng cha câu cá sao?”
“A” Kiều Di nhắc thì ông mới nhớ nhưng bây giờ ông cũng muốn để con gái mau chóng kết hôn cùng khả năng sinh tồn của cô cao đến đâu “Để khi nào con trở về ta cùng con đi. Mau đi đi, đã gần 10 giờ rồi, đường đi sẽ rất là nguy hiểm đấy”
Kiều Di hoàn toàn bại trận. Cô tức giận, nhưng không thể phản kháng lại cha. Đành lủi thủi theo sau lưng của Thẩm Lạc Liên.
Thẩm Lạc Liên vừa đi vừa nhanh tay rút điện thoại nhắn vài câu gửi đến cho mẹ Thẩm. Màn kịch này cần phải có sự thống nhất nếu không bị bại lộ, anh không biết mình còn gây thêm tội gì nữa. Đây là lần đầu tiên trong đời mình đi lừa gặt một cô gái về nhà cha mẹ mình. Dù suy nghĩ đi chăng nữa chỉ còn mỗi cách này giúp anh đạt được mong muốn, Trong lòng anh không ngừng xin lỗi Kiều Di vạn lần.
Sau ba giờ lái xe, Kiều Di nằm ngủ trên xe, Thẩm Lạc Liên để khống chế cơn buồn ngủ anh đã mua sẵn 5 ly cà phê. Đây là mức cảnh giới đầu tiên đối với anh, lái xe xuyên đêm để trở về nhà. Vừa hay cũng đã tới nhà.
Anh không dám đánh thức Kiều Di đang ngủ, anh nghĩ phải đợi thêm vài phút nữa có thể cô sẽ tỉnh. Nhưng đã qua 15 phút cô vẫn ngủ say sưa như chết. Cuối cùng Thẩm Lạc Liên xuống xe bế cô vào nhà.
Cha mẹ Thẩm chờ sẵn ở cửa chào đón hai người. Mẹ anh có vẻ hài lòng. Ánh mắt không thể nào dịu hiền thêm chút nữa rồi nhìn sang người đang được con trai bế trên tay ngủ say.
“Có vẻ cô ấy đi xe mệt” Thẩm Lạc Liên nói
“Vậy mau bế vào phòng ngủ, có gì ngày mai ta nói chuyện”
Cha mẹ Thẩm vui vẻ ra mặt, con trai cuối cùng cũng không để hai người thất vọng. Sẽ nhanh chóng có con dâu, con dâu giúp họ giữ chân con trai yêu quay về. Trong lòng mẹ Thẩm không ngừng thỏa mãn nguyện vọng.
“Cũng muộn rồi, chúng ta đi ngủ nào” Cha Thẩm ôm chặt lấy vai của vợ mình, ông cũng đang rất vui mừng đấy thôi.
Thẩm Lạc Liên thả nhẹ nhàng, từ từ đặt Kiều Di trên giường, anh công nhận cô gái này có thể ngủ sâu đến mức độ không tỉnh này.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN