TỪ TỪ YÊU - Chương 19
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
126


TỪ TỪ YÊU


Chương 19


————————————————
Hai người đang bước đi dọc bờ biển, cô đi trước, anh đi theo sau, cô nhìn theo hướng con sóng đang ập thẳng vào bờ cát. Thời tiết có chút se lạnh, nước chạm vào da cô cảm thấy hơi lạnh. Cả hai vẫn không nói với nhau một câu.
Tiếng sóng vỗ vào bờ liên tục, Kiều Di muốn nói điều gì đó nhưng cô không biết phải nói như thế nào trước để hợp lý. Cô đang nghĩ đến chuyện của Cố Mai, mẹ Cố Mai. Dù nghĩ đi nghĩ lại cô vẫn không thể nào hiểu nổi được sự tình đang diễn ra dần dần đối với cô.
Kiều Di cúi người nhặt một vỏ sò đang nằm vùi một nửa trong cát. Cô cầm lên, ngắm nhìn say mê, hình xoắn ốc, có xù xì.
Thẩm Lạc Liên cũng buồn bèn rút ra một điếu thuốc lá ra châm lửa hút. Có lẽ đây là lần đầu tiên anh cảm thấy quá mức yên lặng như vậy. Chỉ có tiếng sóng liên tục vỗ vào bờ, bọt nước bắn tứ phía. Ánh mắt anh nhìn xa xăm theo hướng đàn chim bay theo từng đàn trên bầu trời.
Kiều Di một chốc đứng dậy quay người lại nhìn người đàn ông đang đứng như tượng trước mặt, miệng không ngừng nhả khói thuốc. Cô không nghĩ anh là bác sĩ thì đương nhiên biết được thuốc lá sẽ không tốt cho sức khỏe, dù chỉ cần hút một điếu đi chăng nữa. Dù sao thì cô không hề thích mùi thuốc lá, mặc dù khói thuốc từ miệng Thẩm Lạc Liên nhả ra có hương bạc hà nhưng cô vẫn khó chịu.
Kiều Di ho nhẹ vài cái. Thẩm Lạc Liên đang bất thần nghe tiếng ho của Kiều Di anh dần tỉnh khỏi sự suy tư. Rồi nhanh chóng dập tắt điếu thuốc hút dở xuống. Kiều Di nhìn thấy hành động có chút luống cuống của anh trong lòng cười thầm nhưng vấn đề mà cô vừa nhìn thấy là điếu thuốc còn một nửa bị anh vứt xuống dưới nước.
“Này, anh thật không thể nào biết được là không được vứt thứ lung tung xuống biển hay không?” Kiều Di như nổi cáu nói ra
“Tôi….” Thẩm Lạc Liên vẫn chưa hồi lại mà bị cô nói vào, anh không biết cô đang nói về vấn đề gì.
“Anh dập tắt thuốc thì tìm thùng rác mà bỏ vào, tại sao lại tiện tay ném nó xuống nước”
Kiều Di bày tỏ lời nói của mình. Cô mặc dù có dễ tính nhiều đi chăng nữa nhưng với việc vứt rác dù bất cứ chỗ nào, cô cực kì không thích. Thẩm Lạc Liên giờ hoàn toàn mới ý thức được những lời mà cô nói. Vụ anh tiện tay ném điếu thuốc hút dở xuống nước, mà lúc đó anh cũng vì quá lúng túng trước tiếng ho của cô mà lỡ ném xuống.
“Tôi… là không cố ý”
Vào lúc này anh cảm thấy mình quá mất mặt trước cô.
“Nhưng sao lúc đó cô không ngăn tôi lại, còn trách móc tôi” Thẩm Lạc Liên vì quá mất mặt mà nói không có lý lại cô
“Anh…” Kiều Di bị anh nói lại như vậy, cô cảm giác thật tức muốn chết “Anh quay sang nói tôi sao?”
“Còn không phải, nếu như cô thấy thì đương nhiên phải ngăn tôi lại, đằng này còn quay sang la mắng tôi. Đồng phạm của tôi là cô”
“Nè, Thẩm Lạc Liên, giờ tôi nghĩ lại rồi. Anh có năn nỉ tôi làm gì đi nữa tôi cũng không đồng ý. Đứng đó mà nói tôi đi”
Kiều Di tức giận, dậm chân bỏ đi. Thẩm Lạc Liên chỉ biết nhìn theo bóng lưng của cô xa dần.
Anh không hiểu ý của cô nói sau cùng là gì? Năn nỉ cô? Anh việc gì năn nỉ cô để cô đồng ý. Thẩm Lạc Liên khó hiểu nhíu chặt mày lại. Cô gái này nói không rõ đầu đuôi thật giỏi làm người khác ngốc theo.
Trước đó, cú điện thoại khóc lóc năn nỉ của Cố Mai hối thúc cô kết hôn cô cũng muốn thả lỏng bản thân mình tiện đường thì lao theo. Bạn bè cũng giống như tình thân, đứa bé sinh ra mà không có cha. Chuyện này nói cho cùng là lỗi của mẹ Cố nhưng bà là người có quan niệm mê tín, chỉ cần đã tin là tin đến cùng. Cố Mai và cô cũng từng đau đầu, khóc khổ.
Sau đó, có một lý do khác cũng làm cô nhanh chóng quyết định nhanh kết hôn. Cô nhận được tin Lý Lâm không chịu buông tha cô. Nếu như anh ta cứ tiếp tục làm chuyện không nên có thì cô cùng cha sẽ không yên ổn mà sống. Cô đã một lần dứt bỏ mặc dù chính cô không muốn, nhưng vì cha, cô không thể làm gì khác.
Kết hôn với Thẩm Lạc Liên đó là suy nghĩ đầu tiên và cuối cùng của cô. Nhưng cô chưa nói ra quyết định của mình thì đã bị Thẩm Lạc Liên trêu chọc cho đến mức tức điên lên, cô sẽ nói không.
“Thẩm Lạc Liên anh đừng có mơ”
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN