TỪ TỪ YÊU - Chương 27: Cuộc sống hôn nhân (1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
125


TỪ TỪ YÊU


Chương 27: Cuộc sống hôn nhân (1)


Đang lúc Kiều Di tích cực giúp anh xoa bóp cánh tay thì điện thoại đổ chuông, Thẩm Lạc Liên mở máy.
“Y tá Vu”
Gần như Thẩm Lạc Liên chưa kịp nói hết bên đầu dây bên kia đã nói ra liên tục, vẻ mặt thoáng biến đổi của anh hiện rõ lên. Chỉ thấy anh liên tục gật đầu, sau đó là “ừ” một tiếng. Kiều Di lúc đó cũng thôi động tác của mình, Thẩm Lạc Liên nhìn cô, rồi quay sang nhìn Trình Nhiên.
“Cậu để tôi xuống đây đi, tôi về bệnh viện gấp”
Cũng may là họ đã ra khỏi đường cao tốc, Trình Nhiên lái xe vừa tìm chỗ dừng xe tiện để Thẩm Lạc Liên đón taxi dễ nhất.
“Két” Trình Nhiên phanh xe lại.
“Được rồi, nhờ cậu đưa Kiều Di trở về nhà tôi trước” anh quay sang nhìn Kiều Di, tiện thể đưa cho cô chìa khóa nhà “Cầm lấy, có gì xong việc tôi trở về sớm”
Thẩm Lạc Liên không để cô nói câu nào, đã vụt chạy đón taxi đang đậu phía trước họ. Lần nào cũng vậy, anh luôn để cô phải giữ lại những lời mà cô thật sự muốn nói ra, lần này cô lại mất cơ hội.
Trình Nhiên khởi động xe, rồi lái từ từ, đi trước xe taxi Thẩm Lạc Liên đang ngồi. Cô cũng chẳng buồn ngó nghiêng đầu mình ra ngoài cửa sổ.
“Cậu ta lúc nào cũng vậy, cô ở lâu sẽ quen” Trình Nhiên như biết được suy nghĩ của cô vội nói
“À, không sao? Tôi hiểu mà, công việc này thật sự rất gấp”
Trình Nhiên cũng gật đầu, dường như nhớ được điều gì đó, anh lại nói: “Cô có đói không? Chúng ta tìm chỗ nào ghé vào ăn”.
“Tôi muốn trở về. Xin lỗi”
Cô cũng thấy phiền đối với Trình Nhiên, cả ngày hôm nay, đã nhờ anh làm tài xế chở hai người đi chụp ảnh. Nhưng cô thấy mình ảo não về chuyện lúc ở nơi chụp ảnh, Lý Lâm gọi đến cho cô. Anh ta không biết sẽ làm gì vào buổi tiệc đám cưới của họ sắp tới đây. Cô có chút lo lắng, sợ anh trả thù vì lần đó làm anh ta mất mặt. Cô vốn dĩ biết rõ tâm địa của người nhà họ Lâm vốn đáng sợ, chỉ cần đụng đến họ là có thể trả lại gấp đôi.
“Anh có thể đến nhà Thẩm Lạc Liên, tôi sẽ chuẩn bị bữa ăn tối, dù sao Lạc Liên cũng sẽ về.”
Cô không biết cô đang nghĩ cái gì nữa, bây giờ chỉ muốn nhanh chóng trở về, đúng rồi, cả ngày hôm nay cô chưa có liên lạc với cha cô. Không để nghĩ nhiều, cô rút điện thoại từ trong túi ra, bấm số gọi đến cha cô.
“Cha, chuyến đi tốt chứ?”
“Thật tuyệt vời, cha không ngờ con rể lại giúp cha có kì nghỉ tốt như vậy? Con gái, bây giờ cha đang cùng với cha mẹ Lạc Liên đánh cờ, con có muốn nói chuyện với họ không?”
Kiều Di vừa nghe nhắc đến cha mẹ Thẩm cô liền cảm thấy sợ, cô sợ bị hai người họ luôn hồi hỏi han tình hình của hai người hiện như thế nào? Có bị Thẩm Lạc Liên bắt nạt hay không? Nói chung là sẽ rất nhiều câu hỏi sẽ được đặt ra.
“Dạ thôi cha, đợi khi nào chúng ta gặp nói chuyện sau. Còn bây giờ cha với cha mẹ Thẩm chơi tiếp đi. Con phải về rồi”.
“Nhớ ăn uống kĩ càng, còn hai ngày nữa thôi đấy”
“Vâng cha, tạm biệt”
Vừa hay kết thúc cuộc điện thoại xong, cô đã nhanh chóng trở về nhà của Thẩm Lạc Liên. Trình Nhiên bước xuống xe, vòng lại cửa xe phía sau, cẩn thận mở của ra, để cô bước xuống. Kiều Di hơi ngạc nhiên trước hành động của anh, khác hẳn so với Thẩm Lạc Liên, không hề thể hiện sự đàn ông chút nào mỗi khi cô đi chung với anh.
“Cảm ơn” Kiều Di cúi đầu nói
“Không có gì, Thẩm Lạc Liên cậu ta đã nhò thì tôi phải làm, nếu không sẽ nhận hậu quả khó qua. À, phải rồi, tôi chợt nhớ mình còn có việc, nên là không thể nếm thử món của cô nấu rồi.”
Trình Nhiên vẻ mặt tỏ ra đầy sự tiếc nuối. Kiều Di cũng thông cảm với anh.
“Không sao, lần sau vẫn còn cơ hội. Anh có việc thì cứ đi thôi, không thể trễ nãi được”
Kiều Di hiểu vì cô cũng là người làm việc, đôi khi cô còn phải làm tăng cả, ngay cả ngày nghỉ cô cũng gò công làm cho hoàn thành công việc của mình. Nhất là những dự án mới mà tổ cô nhận, mọi người đều phải thức làm cho xong để kịp chuẩn bị cho lần gặp đối tác. Huống hồ Trình Nhiên lại là ông chủ lớn, cả ngày hôm nay anh bỏ công sức để phục vụ, làm tài xế riêng cho cô và Thẩm Lạc Liên là hơi quá rồi. Dù sao thì bây giờ cũng đã cảm ơn, cũng muốn giữ anh lại ăn bữa tối nhưng lại có việc cô không thể làm gì khác ngoài việc hẹn anh vào một dịp khác nếu có cơ hội.
————–
Nửa đêm tỉnh dậy, có lẽ vì khát nước, Kiều Di tỉnh dậy, nhưng còn chưa mở hẳn mắt ra, có một cái bóng thù lù xuất hiện trước mặt mình. Cô sợ hãi, tay với lấy cái gối phía sau mình, ném tới tấm, rồi cầm chặt chiếc gối, đập liên tục lên cái bóng phía trước. Sau đó là có tiếng kêu thét.
“Á, á”
Còn Kiều Di thì liên tục nói: “Chết này, chết này”
Chiếc bóng trước mặt cô bây giờ bước lên trước rất gần với cô. Kiều Di vì sợ mà lùi bước, nhưng không may lại mất đà ngã về phía sau, đồng thời với trúng thứ gì đó, là cánh tay, kéo mạnh để làm vật trụ. Nhưng không như ý nghĩ của cô, mà cả người chiếc bóng cũng đổ về phía cô, cả người cô lại đang nằm ngay ngắn trên giường. Cái bóng nằm đè lên người cô. Cô bị đụng đau mà hét toáng lên.
“A…AAA…”
“Tôi, Thẩm Lạc Liên đây”
Vừa nghe thấy giọng của người nào đó, Kiều Di đang nhắm chặt mắt cũng từ từ mở mắt ra, cô cố gắng căng mắt trong bóng tối. Bỗng cả thân hình ai đó đứng dậy rời đi, lúc này cô mới dám thở phào nhẹ nhõm.
Đèn điện bị bật sáng nhanh làm cô không kịp thích ứng, mắt cứ nheo lại.
Lúc này cô bình tĩnh lại. Nhìn người đang đứng trước mặt, một mảng da thịt, không mặc áo. Cô vội tránh ánh mắt mình ra, miệng lắp bắp nói:
“Sao, sao anh lại vào đây? Rõ ràng tôi ngủ trong này mà”
“Bên ngoài lạnh, máy sưởi hư rồi, tôi chưa kịp sửa” Thẩm Lạc Liên vừa nói vừa tiến đến tủ quần áo mở ra rồi lấy một chiếc áo ra.
“Vậy nên là anh muốn ngủ trong này?”
Vẻ mặt của Thẩm Lạc Liên thể hiện ra là đúng như cô hỏi, Kiều Di như bất động. Có lý do nào có thể nói ra dễ dàng như thế hay không? Nhưng mà đúng là máy sưởi ngoài phòng khách là có hư, lúc chiều nay cô có mở nhưng nó không hoạt động. Với lại cô không hiểu tại sao căn nhà rộng như thế này mà chỉ có một phòng ngủ duy nhất, thật đúng là hại não thật mà.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN