TỪ TỪ YÊU
Chương 3
“Thẩm Lạc Liên, anh lên đây cho tôi” Cô nói lớn
Thêm một tình huống mới xảy ra. Thẩm Lạc Liên bị điểm tên. Trong hội trường thêm một phen náo loạn.
“Chuyện gì đang diễn ra?”
Thẩm Lạc Liên tự hỏi mình. Anh nhìn về cô gái đang gọi lớn tên mình. Cô gái đó với anh không có chút quan hệ, lại càng không quen biết.
Kiều Di không thấy người lên, cô quyết định đi xuống dưới.
Lý Lâm, Lý Từ nhìn theo bóng lưng của cô,
“Kiều Di” Lý Từ gọi theo một tiếng
Kiều Di không nghe, bây giờ cô đã đứng trước mặt của Thẩm Lạc Liên. Anh ta thật sự rất cao, cô chỉ đứng được ngang vai của anh.
Thẩm Lạc Liên quan sát người con gái trước mặt mình. Anh thầm tự hỏi “cô ấy muốn làm gì anh”. Không để Thẩm Lạc Liên suy nghĩ nhiều, Kiều Di bước đến sát người anh, chân nhón lên, tay đồng thời với được cổ của anh mà kéo xuống cho gần bằng với tầm mắt của cô.
Thẩm Lạc Liên khó chịu. Nghĩ rằng cô đang muốn trả thù việc anh vô ý đẩy người cô lúc nãy hay sao?
“Cô…”
Kiều Di không để anh nói thêm lời nào, liền đặt nụ hôn vào môi của Thẩm Lạc Liên, cô nhắm tịt mắt lại, tim không ngừng đánh trống mạnh, nụ hôn này không phải là lần đầu của cô. Nhưng sao lại làm cô vô cùng hồi hộp, lo sợ, hơi thở của cô có chút không thông, cô cảm giác được mặt mình dần dần nóng.
Thẩm Lạc Liên vì nụ hôn quá bất ngờ của cô gái này mà mở to đôi mắt ra, anh nhìn thấy khuôn mặt cô quả thật xinh đẹp, chắc chắn tất cả đàn ông nào gặp cô đều sẽ yêu cô. Huống hồ hai anh em nhà họ Lý phải đấu đá nhau vì cô.
Anh cảm nhận được trái tim của mình đập nhanh, lửa nóng như bừng lên. Đôi môi của cô chạm vào môi anh, anh cảm thấy nó thật mềm mại lại thơm mùi vị đào. Thẩm Lạc Liên không tin, tại sao anh lại có những suy nghĩ kì lạ như vậy, anh khẽ thì thầm trong lòng “Không phải thật chứ?”.
Cảm nhận được hơi thở của cô có chút khó khăn Thẩm Lạc Liên nhẹ cầm hai bả vai của cô đẩy ra.
Lúc này, hai anh em Lý đã có mặt tại vị trí đứng của họ và nhìn thấy cảnh hôn nhau giữa anh và cô. Lý Lâm liền kéo nhanh Kiều Di ra khỏi chỗ Thẩm Lạc Liên.
“Bác sĩ Thẩm là anh.” Lý Lâm như nhận ra được người mà Kiều Di hôn
“Kiều Di, em phải kết hôn với anh”
Lý Từ như phát điên kéo cả người Kiều Di về phía mình thật mạnh. Lực kéo mạnh làm Kiều Di đau.
“Lý Lâm chắc là anh hiểu lầm rồi” Cô tức giận khi bị người khác làm đau mình, cô lớn tiếng nói.
Chuyện giữa bốn người bọn họ vẫn được quan sát của tất cả mọi người trong hội trường.
“Hiểu lầm” Lý Lâm nghe cô nói vậy nhưng vẫn cố kìm nén sự tức giận trong con người anh.
“Phải, là hiểu lầm, hai người có hiểu không? Rõ ràng như vậy còn muốn khẳng định gì nữa. Em nói cho anh cùng Lý Lâm biết. Người mà em muốn kết hôn…” Cô nhìn lướt qua khuôn mặt hai anh em họ rồi tiếp tục nói “Không phải anh” Cô chỉ tay dứt khoát về phía Lý Từ “ và cũng không phải anh” sau đó sang Lý Lâm. “Vậy nên đừng có làm trò nữa”.
“Kiều Di, chính em từng nói yêu anh, sao lại nói vậy” Lý Lâm đau khổ nói
“Lý Lâm, kết thúc đã hai năm liệu anh có muốn cùng người đó trở lại với nhau không? Với lại bây giờ anh đã có hôn thê rồi, anh làm như vậy, cô ấy thấy vui vẻ không?”
“Anh không có vị hôn thê nào nữa. Anh chỉ có em. Kiều Di, chúng ta bắt đầu lại lần nữa được mà” Lý Lâm nắm chặt lấy tay cô, cô mỉm cười nhìn xuống bàn tay đang siết chặt tay cô một lực thật lớn.
“Chúng ta chia tay rồi Lý Lâm” cô như muốn nhắc lại cho người đang nắm chặt tay mình về mối quan hệ hiện tại của họ. “Cảm ơn anh trong thời gian qua anh đã làm bạn với em, vậy nên bây giờ hay sau này cũng là bạn với nhau.”
Giờ phút này cô nhắc lại để bản thân chính mình nhớ rõ mối quan hệ này. Thời gian qua là quãng thời gian cô để bản thân mình hiểu rõ vị trí của mình và cô phải xây từng chút từng chút sự mạnh mẽ, kiên cường trước tất cả mọi người.
“Yêu là yêu, hết yêu sẽ là hận muốn chết”. Đây là câu nói mà chính cô không biết mình tại sao lại nói ra.
Lý Lâm muốn nói gì đó nhưng vì nghe Kiều Di nói anh hiểu được ý của cô muốn nói chính là “Chia tay thì không thể là bạn. Tình yêu của anh chưa đủ để gọi là tình yêu”.
“Nhưng em không thể đồng ý với Lý Từ, anh ấy là anh họ của anh”
“Anh họ của anh thì sao?”
Lý Từ nghe Kiều Di nói vậy, anh cảm thấy có tia hy vọng nào đó.
“Mà chính tôi là không muốn làm khó anh em hai người. Lý Từ, cảm ơn tình cảm anh dành cho em, nhưng tình yêu không thể xuất phát từ một mình anh mà em lại không có. Nên em không đồng ý” Cô dứt khoát thêm phần hờ hững trong lời nói, đối phương gần như chết lặng.
Xung quanh liền có sự bàn tán xôn xao.
“Tiếc quá”
“Cô ta nghĩ mình là ai mà nói thế”
Mặc kệ người khác nói như thế nào, cô không quan tâm, cô chỉ muốn ngay lúc này rời khỏi nơi này thật nhanh.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!