Tuế Nguyệt Thiên Thu - Cường Đại
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
173


Tuế Nguyệt Thiên Thu


Cường Đại



Linh Dạ nhìn cái mảnh tàn đồ trên tay, hắn khẽ nhíu mày lại rồi lắc đầu. Gương mặt của hắn hiện tại giống như là một thiếu nữ đang bực dọc, bỗng nhiên hắn xé mảnh tàn đồ này rồi nói trong sự kinh ngạc của Viêm Dung

-Nhìn mảnh tàn đồ này của ngươi thật sự là rối mắt, đi với ta. Ta sẽ trực tiếp dẫn ngươi đến Bách Lý Ảo Cảnh

Linh Dạ nói xong rồi giải khai kết giới, Viêm Vân lúc này lo lắng đi vào. Viêm Dung nhìn Linh Dạ thật lâu rồi nói

-Tùy ngươi, nhưng mà ngươi nhất định phải dẫn ta đến đó…

-Ân

Viêm Vân nghe hai người nói vậy với nhau thì cũng tò mò, bất quá với trực giác của một cường giả cũng là một người mẹ thì nàng im lặng không hỏi trước mặt Viêm Dung. Vì nàng biết con gái nàng chắc chắn sẽ giấu nàng

-Âm Tử… có thể cho ta biết chàng và Dung nhi đã nói chuyện gì không ?

Giọng nói của Viêm Vân bỗng nhiên vang lên trong đầu Linh Dạ, hiển nhiên là nàng đã dùng Truyền Âm Thuật rồi. Linh Dạ chỉ cười cười rồi khẽ truyền âm lại

-Viêm Dung muốn ta dẫn đến Bách Lý Ảo Cảnh, nàng đừng lo. Ta nhất định sẽ bảo vệ tốt cho cô ta”

-Nhưng mà… nơi đó có nhiểu dạng tồn tại tối thượng, Luân Đế năm xưa cũng không dám bước chân đến”

-Nàng đừng lo…. sẽ không sao đâu”

Viêm Vân không nói gì, chỉ nhìn hắn gật đầu. Hiển nhiên là thể hiện sự tin tưởng của bản thân đối với hắn

Linh Dạ ôm Viêm Vân một cái rồi nói

-Không lâu đâu… bọn ta sẽ sớm về

Nói xong hắn nắm tay Viêm Dung rồi biến mất, để lại một mình Viêm Vân đang trầm tư nhìn vào khoảng không mà hai người biến mất. Sâu trong lòng nàng cũng có một chút… ghen với Viêm Dung

….

Linh Dạ đã tạo ra một cái thông đạo không gian dẫn đến Bách Lý ảo cảnh, bên trong không gian. Tay hắn nắm chặt tay của Viêm Dung rồi nói

-Đừng thả ra, nếu không thì không gian sẽ nghiền nát ngươi đến máu thịt cũng không còn đấy

Viêm Dung không nói gì, nàng nở ra một nụ cười nham hiểm nhìn hắn một lúc rồi nói

-Ngươi thật đúng là một nam nhân thú vị, xem ra mẹ ta có thể bị ngươi quyến rũ không chỉ bởi vì gương mặt của ngươi chứ hả

Linh Dạ im lặng không nói, cái nữ nhân gian xảo này không có một chút gì là vẻ ngây thơ như trong thế giới ý thức của cô ta. Hắn có một chút hối hận vì sao lúc đó không triệt để diệt hết tàn tích của con Bạch Phượng đó

Bỗng nhiên Viêm Dung từ phía sau ôm chặt hắn rồi nói

-Hay là ngươi đừng để ý đến bà ta nữa, ta sẽ làm nữ nhân của ngươi. Bà ta hầu hạ ngươi cái gì thì ta sẽ hầu hạ lại cái đó, ta muốn nhìn xem vẻ đau khổ trên gương mặt bà ta nếu bị ngươi vứt bỏ

Linh Dạ bỗng nhiên cười hì hì rồi nói

-Nếu ngươi mà có ý định gì với Viêm Vân thì ta sẽ tự tay giết ngươi trước mặt nàng, nói với con Bạch Phượng kia cứ ngoan ngoãn mà trốn trong ý thức của ngươi đi. Không chừng cả ngươi lẫn con Bạch Phượng đó một lần nữa phải chết đấy

Nói xong hắn gỡ tay Viêm Dung ra khỏi người và nắm chặt lại, Linh Dạ cùng Viêm Dung bay thật nhanh ra khỏi thông đạo này

Bách Lý Ảo Cảnh

Bách Lý Ảo Cảnh chính là tên gọi của một cánh cửa thời gian dẫn về thời đại đầu của Hồng Hoang, thời đại này được gọi là Cận Thái Cổ. Là lúc mà các tiên nhân lẫn ma thần cùng với các loại quai vật yêu thú tồn tại cùng nhau

Bách Lý Ảo Cảnh này chính là một nơi bí ẩn, không ai biết vì sao nó được gọi là “Bách Lý Ảo Cảnh” ngay cả Linh Dạ cũng không biết vì sao, cũng không ai biết bên trong có chứa cơ duyên gì. Điều này có lẽ chỉ có một mình Viêm Dung biết

Sau khi vượt ra khỏi thông đạo thì Linh Dạ cùng Viêm Dung thấy một cái thế giới vô cùng trù phú, tùy tiện một con Kim Sí Bằng, bay qua cũng có tu vi vượt xa Thái Cổ Thiên Ma. Lại còn có một con Lục Linh Tiên Điểu đang bắt Vũ Long Ngư cũng có tu vi vô cùng khủng bố, ngay cả con Vũ Long Ngư tựa như con rồng kia cũng có tu vi mạnh gần bằng Viêm Hậu

Viêm Dung cảm nhận được không khỏi nổi lên một trận sợ hãi, nhưng nghĩ đến truyền thừa còn sót lại của Hàn Liên Âm Hỏa mà con Bạch Phượng kia cũng chưa đạt được thì nàng dẹp nỗi sợ hãi đó qua một bên và bắt đầu ôm chặt tay Linh Dạ rồi nói

-Nơi này… quá mạnh, ngươi bảo vệ ta an toàn khỏi cái ảo cảnh này. Ta sẽ dâng cơ thể cho ngươi, dù gì ta vẫn còn là… xử nữ

Linh Dạ nghe rất rõ nữ nhân này có ý tứ gì nhưng hắn lại làm như không nghe, dù cái nữ nhân lòng dạ nham hiểm như vậy thì cũng không nên nghe nàng thề thốt cái gì cả

Linh Dạ chẳng hiểu tại sao nơi này khiến hắn rất thoải mái, hắn nhắm mắt lại nhẹ nhàng hít sâu vào một hơi thì cảm giác dường như cả cây cỏ lẫn gió đều đang cộng hưởng cùng hắn. Hắn bỗng nhiên cảm nhận được một luồng khí tức vô cùng cường đại, luồng khí tức này tuy không bộc phát mạnh mẽ nhưng nó lại dung nhập vào đất trời của cái Bách Lý Ảo Cảnh này

Linh Dạ mở đôi mắt đẹp ra rồi thì thầm nói

-Đã lâu rồi… ta không có được cái cảm giác phải kiêng kị như thế này, đến cuối cùng luồng khí tức này là của cái gì đây

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN