Tuế Nguyệt Thiên Thu - Bách Lý Tàn Đồ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
156


Tuế Nguyệt Thiên Thu


Bách Lý Tàn Đồ



Sau một hồi niết bàn trời long đất lở Viêm Dung cuối cùng đã thức tỉnh, nàng đã biến trở về dạng người và đang ngồi xuống điều tức. Nếu lúc trước nàng chỉ có diện mạo khá giống Viêm Vân thì hiện tại phong vận, khí chất của nàng lại kiều mị quyến rũ như mẹ của nàng

Viêm Vân nhìn nàng đang điều tức cũng không nhịn được nở ra một nụ cười vui vẻ, bà ta tựa đầu vào người Linh Dạ rồi thì thầm nói

-Cảm ơn chàng… ân này ta thật sự vĩnh viễn không thể trả hết

Linh Dạ nghe vậy thì cũng cười mỉm, bất quá trong lòng hắn có một điểm lo lắng. Đó là liệu Viêm Vân sẽ giải quyết ra sao với khúc mắc của mẹ con nàng

Bỗng nhiên Viêm Dung mở mắt ra, nàng lúc này vô cùng kiều mị quyến rũ. Tựa như lần niết bàn này mới thật sự là lúc mà nàng chính thức trưởng thành, Viêm Dung đứng lên rồi nhẹ nhàng đi đến trước mặt Linh Dạ. Nàng khẽ nhìn qua Viêm Vân rồi lại nhìn Linh Dạ và nói

-Cảm ơn ngươi, lần này ta thật sự đã nghĩ thông suốt mọi chuyện….

Bỗng nhiên nàng xoay qua nhìn Viêm Vân rồi quỳ xuống nói

-Mẹ, là ta sai… ta không nên để người lo lắng như vậy suốt hàng vạn năm nay. Xin hãy tha lỗi cho ta

Viêm Vân nhìn thấy nữ nhi của nàng như vậy thì cũng vui mừng, nàng đi đến vuốt ve đầu của Viêm Dung rồi cười hạnh phúc nói

-Không, ta chưa từng trách ngươi. Chỉ trách kẻ làm mẹ này không thể dành nhiều thời gian cho ngươi

Linh Dạ nhìn thấy mẹ con 2 người cuối cùng đã hòa giải thì cũng nhẹ nhõm trong lòng, chỉ là khi hắn nhìn thấy một nét oán độc sâu trong đôi mắt của Viêm Dung thì hắn lại trở nên cảnh giác. Hắn chợt nghĩ rằng, có lẽ Viêm Dung vẫn chưa hết hận mẹ nàng, có lẽ Viêm Dung cũng đồng thời bắt đầu âm thầm trả thù Viêm Vân

Hắn chợt lén lút đặt một cái Khiển Ma Ấn vào người Viêm Dung, thông qua ấn ký này thì hắn có thể điều khiển nàng. Viêm Dung đang nói chuyện cùng với Viêm Vân thì nàng cũng nhìn qua Linh Dạ, nàng nhìn Linh Dạ bằng đôi mắt phức tạp rồi lại nói với Viêm Vân

-Mẹ, ta có chuyện muốn nói với người này. Hi vọng người có thể để ta thoải mái nói chuyện với hắn

Viêm Vân nghe vậy thì bối rối, nàng nhìn qua Linh Dạ ý muốn xem ý kiến của hắn. Hắn nhìn nàng mỉm cười gật đầu rồi nói với Viêm Dung

-Được rồi, dù sao ta cũng đã đắc tội ngươi… muốn nói gì thì cứ nói thẳng ra đi

Linh Dạ nói xong thì cũng tạo ra một kết giới không gian để Viêm Vân không thể nghe được cuộc nói chuyện giữa hai người, Viêm Dung thấy vậy thì yên tâm. Nàng bỗng nhiên bước đến với vẻ mặt tàn độc rồi ôm lấy hắn rồi nói

-Về những ký ức của ta mà ngươi đã nhìn thấy, trước mặt mẹ ta thì ngươi không được nói gì. Như vậy có được không

Linh Dạ cảm thấy nữ nhân này giống một con rắn hơn là phượng hoàng, hắn lấy tay vỗ vỗ đầu nàng rồi nói

-Ta cũng không muốn nói ra với Viêm Vân, nhưng mà ngươi nếu dám uy hiếp ta như vậy thì ta cũng không ngại nói ra đâu

Viêm Dung bỗng nhiên không ôm hắn nữa, nàng nhìn hắn một cái thật lâu rồi nói

-Viêm Vân… ? Tên gọi đó ngay cả phụ thân cũng không thể gọi, ngươi lại có thể gọi mẹ ta như vậy, còn cả Viêm Ỷ Chân Bào nữa. Ngươi đến cuối cùng là đã dùng cách gì để quyến rũ bà ta vậy

Linh Dạ nghe vậy thì vuốt ve gương mặt xinh đẹp của Viêm Dung rồi nói

-Ta chưa từng quyến rũ Viêm Vân, là nàng tự nguyện thôi. Ngươi cũng phải cẩn thận, không chừng sẽ có một ngày ngươi sẽ tự nguyện dâng hiến cho ta đấy

Viêm Dung bỗng nhiên cười haha, quanh người nàng bỗng nhiên xuất hiện ba ngọn lửa màu trắng rồi nói

-Ngươi có biết ngọn lửa này tượng trưng cho gì không ? Ta tin chắc mẹ ta cũng không thể có ngọn lửa này, à không dù là cả phượng hoàng tộc cũng đều không thể có ngọn lửa này đâu

Linh Dạ nhìn ba ngọn lửa màu trắng trước mắt tỏa ra sức lạnh vô cùng khủng khiếp, hắn biết lai lịch của ngọn lửa này. Ngọn lửa này tên gọi là Hàn Liên Âm Hỏa, năm xưa thời Thái Cổ thì chính hắn đã tiêu diệt một con Bạch Phượng nên dĩ nhiên là hắn biết lai lịch của ngọn lửa này

Bất quá hắn lại mỉm cười nhìn Viêm Dung rồi nói

-Ngọn Hàn Liên Âm Hỏa này rất mạnh, sức tàn phá bậc nhất cả thế gian…. nhưng so với Phượng Hoàng Chân Hỏa mà mẹ ngươi đã khổ tu hơn 20 vạn năm nay không là gì đâu. Ngươi chắc hẳn đã đạt được truyền thừa của con Bạch Phượng kia đi

Viêm Dung sửng sốt nhìn hắn, vì sao kẻ này lại biết. Ngay từ lúc nhỏ nàng đã có cơ duyên đạt được truyền thừa này, nhưng chỉ khi trong thế giới ý thức nàng mới chịu tu luyện. Sau khi niết bàn thì ngọn lửa này mới hiện hữu với nàng và nàng…. cũng chưa từng nói qua với ai. Dù là cả Viêm Vân

Bất quá Linh Dạ lại tiếp tục nhìn nàng nói

-Chả trách vì sao ngươi trong thế giới ý thức của ngươi lại ngây thơ, trẻ con hơn hiện tại. Thì ra là do con Bạch Phượng đó động tay động chân… ngươi làm gì thì làm, đừng có làm tổn thương đến Viêm Vân nữa. Nàng đã chịu cực khổ nhiều rồi

Viêm Dung lúc này vẻ mặt còn cay nghiệt hơn, gương mặt xinh đẹp của nàng sắc lạnh lại rồi nhìn hắn rồi nói

-Được rồi… mục đích của cuộc nói chuyện này không phải chỉ có nhiêu đây, chính yếu là ta có một chuyện muốn nhờ ngươi… ngươi có biết Bách Lý Tàn Đồ Không

Linh Dạ nghe vậy thì mỉm cười nhìn cái nữ nhân nham hiểm trước mắt rồi nói

-Biết, biết rất rõ. Ngươi muốn đến Bách Lý Ảo Cảnh à ? Nơi đó còn có những tồn tại mạnh hơn cả Thái Cổ Thiên Ma, ngươi muốn làm gì ở đó đây ?

Viêm Dung lúc này lấy ra một mảnh bản đồ mờ nhạt, vô cùng mỏng tựa như lúc nào cũng có thể bị xé rách. Nàng đưa cho hắn rồi nói

-Ta muốn ngươi dẫn ta đến đó, hậu tạ ta nhất định sẽ có cho ngươi

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN