Tuế Nguyệt Thiên Thu - Diệp Luân
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
164


Tuế Nguyệt Thiên Thu


Diệp Luân



Danh xưng Âm Tử của hắn chính là do Đại La Thiên Tôn lúc chưa bị Luân Đế giết đặt, bởi vì hắn một thân dẫn dắt đại thiên chủng tộc vào một phiến không gian rộng lớn. Hắn đặt tên cho phiến không gian đó là Minh Giới, từ đó một đại thiên thế giới hùng mạnh khác đã xuất hiện.

Linh Dạ từ rất lâu trước khi xây dựng nên Minh Giới thì hắn cũng đã thấu triệt quy tắc của không gian, hắn đã tự thôi diễn lại các quy tắc rồi dần dần chìm đắm vào đó. Đến khi hắn mở mắt tỉnh dậy thì đã trôi qua không biết bao nhiêu năm, từ khi lãnh ngộ được quy tắc của không gian thì chiến lực của hắn lại tăng đến một cảnh giới mới. Mỗi một cái giơ tay, nhấc chân của hắn đều tác động đến không gian.

….

Thật ra Diệp Sinh còn có một đệ đệ Diệp Luân cũng chính là thúc thúc của Linh Dạ và Diệp Yên, hắn cũng từng nghe phụ thân kể rằng ông có một người đệ đệ vì giấc mộng thành tiên nên đã theo chân một vị tiên nhân đi học đạo. Chỉ là suốt mấy chục năm đều không có một chút tin tức nào, vậy mà vào một buổi sáng sớm tại thôn Du Sinh thì y lại trở về

-Trúc Cơ tu sĩ sao… mà cái khí tức này có phần giống với phụ thân, không lẽ là cái kia đệ đệ mà ông ta hay nói đó sao ?

Linh Dạ tuy sống đã lâu, một thân thực lực khủng bố nhưng hắn lại vẫn không bỏ được cái tính đa nghi và cẩn thận quá mức. Đến khi kẻ Trúc Cơ tu sĩ đó đứng trước căn nhà nhỏ nhìn thẳng vào mắt hắn, kẻ đó cười lớn một tiếng nói

-Tiểu tử bất nam bất nữ ngươi chắc hẳn là Diệp Linh, điệt tôn của ta đi. Còn có điệt nữ Diệp Yên của ta đâu ? Ta hi vọng đừng là thêm một nữ tử bất nam bất nữ giống đại ca nó nha

Linh Dạ thoáng nở nụ cười, xem ra người này thật sự chính là thúc thúc của hắn rồi. Nhìn còn rất trẻ mặt dù tuổi chắc không thua phụ thân bao nhiêu, chắc hẳn là dùng Dưỡng Nhan Đan.

-Yên Nhi, ngươi ra đây đi. Thúc Thúc trở về đây để thăm chúng ta đây

-Thúc Thúc ?? Đợi một chút ta sẽ a

Diệp Yên đi ra với vẻ mặt ngạc nhiên, nam nhân trước mắt này nhìn khá giống phụ thân. Nhưng mà nhìn còn trẻ quá, hẳn là chỉ mới 30 tuổi

-Yên Nhi, nhớ năm xưa phụ thân kể cho chúng ta rằng người có một đệ đệ truy cầu tiên đạo không ? Chính là người trước mắt ngươi đấy

-Tiên… ? Vậy là thúc thúc cũng biết tạo ra lửa, băng giống lão tiên gia chúng ta đã gặp lúc nhỏ sao ?

Diệp Luân vẻ mặt đang tươi cười nhưng nghe đến “đã gặp lúc nhỏ” thì sắc mặt hiện lên vẻ ngưng trọng, y muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi. Bất quá những biểu cảm này làm sao giấu được Linh Dạ ? Hắn giả vờ rót một chung rượu nếp rồi mời cái thúc thúc trước mắt một chung rồi cười nói

-Thúc thúc dường như có gì vướng bận trong lòng phải không ? Có thể tâm sự cho ta và Yên nhi nghe được không

Diệp Luân nghe vậy thì mỉm cười lắc đầu, y cầm chung rượu lên rồi ngửa cổ ra uống. Bỗng nhiên giọng nói của y lại vang vãng trong đầu Linh Dạ

-Tiểu tử, một chút nữa ngươi có thể kể ta về cái tu sĩ mà các ngươi đã gặp lúc nhỏ không ?

Linh Dạ nghe vậy nhìn lại y rồi gật đầu cười, cả y lẫn Linh Dạ cứ thay phiên nhau mà uống. Linh Dạ kể cho y nghe về cuộc sống mấy năm nay kể từ khi phụ thân phụ mẫu hắn chết, còn Diệp Luân thì lại kể về nhưng kỉ niệm vui vẻ giữa y với phụ thân của hắn… Diệp Yên không thể chịu nỗi với 2 con sâu rượu này nên đi vào phòng ngủ từ sớm

Bỗng nhiên vẻ mặt say rượu của Diệp Luân biến mất, y ngưng trọng nhìn Linh Dạ rồi hỏi

-Diệp Linh, có phải người mà các ngươi gặp lúc đó là một lão già mặc một cái hắc bào rách rưới đúng không ? Lão già đó có phải là dụ dỗ các ngươi đi theo lão học tiên pháp đúng không ?

Linh Dạ nghe vậy thì chỉ gật đầu không nói, hắn rót một chung rượu rồi ngẩng đầu ra uống rồi nhẹ nhàng hỏi

-Vậy lão già đó là ai ? Vì sao thúc lại sợ như vậy ?

Diệp Luân nhìn hắn một cái thật lâu rồi thở dài nói tiếp

-Lão già đó chính là sư phụ của ta, ta năm xưa cũng bị dụ dỗ đi theo học tiên pháp….

Diệp Luân đang nói thì lại rót tiếp một chung rượu, y uống vào rồi lại tiếp tục nói

-Không giấu gì ngươi, ta lúc đó suýt nữa không còn mạng. Đến cuối cùng lão phát hiện đan điền ta bị khuyết thiếu không thể dùng làm nguyên liệu nên lão buông tha ta, sau đó lão nhận ta làm đệ tử rồi thả một con độc trùng vào để tra tấn hành hạ ta, bỗng nhiên có một ngày linh trùng của lão chết. Ấn nô của lão trên người ta cũng đã biến mất, lão chắc hẳn đã bị cường giả khác giết rồi

Linh Dạ nghe vậy thì cười bất đắc dĩ, bởi vì kẻ giết chết lão già đó là hắn. Một chỉ kinh thiên động địa của hắn chỉ để lại những vết máu văng tung tóe chứ không còn để lại vết tích gì nên dù có điều tra hiện trường thảm sát cũng không thể biết được là ai làm

Bỗng nhiên Diệp Luân nhìn thẳng vào mắt hắn nói

-Mặc dù không biết bằng cách nào nhưng tiểu tử mgươi và Yên nhi rất may mắn khi có thể thoát được lão, các ngươi không biết những đứa trẻ khác bị bắt rồi phải trải qua những thứ gì đâu

Linh Dạ gật gật cái đầu, hắn bỗng nhiên rót một chung rượu ra rồi đưa cho y rồi hỏi

-Vậy tại sao đến tận hôm nay thúc mới chịu về đây ?

-À, không giấu gì ngươi. Ta hiện đang là trưởng lão của một đại tiên môn, ta hôm nay về đây chính là để xem các ngươi có tiên duyên không ? Nhưng mà ta thấy tiểu ử ngươi vô duyên với tiên đạo rồi, linh căn của ngươi vô cùng lộn xộn coi như là vô pháp tu luyện. Riêng Yên nhi ta thấy nàng có thuộc tính linh căn vô cùng tốt, mặc dù ta không thể xác định đó là loại linh căn gì nhưng mà ta có thể nhìn ra được loại linh căn đó là tốt hay tệ a

Linh Dạ nghe vậy thì cười cười ngáp dài, trong đầu hắn nghĩ. Chuyện, nàng từ lúc là cái bào thai thì ta đã luyện cho nàng một cái Cực Phẩm Tiên Căng ngàn năm có một rồi. Không có tiên duyên mới sợ ấy

-Ngày mốt Yên nhi sẽ phải đi cùng ta lên cái tiên môn mà ta nói, tiểu tử ngươi đành chịu ủy khuất vậy. Sống một cuộc đời phàm nhân không có gì là không tốt

Linh Dạ nghe vậy thì gật đầu thở dài nói

-Ta biết…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN