Tuế Nguyệt Thiên Thu - Thế Tôn Tình Duyên
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
122


Tuế Nguyệt Thiên Thu


Thế Tôn Tình Duyên



Linh Dạ nghĩ đến khả năng “báo mộng” kì lạ của Giả Anh thì đôi mắt bỗng sáng rực, nếu như có khả năng này thì chẳng phải là sẽ có thể nắm bắt thiên cơ sao ?

Nghĩ đến đây thì hắn lại khẽ nở ra một nụ cười gian tà rồi nghiêm chỉnh mặt mày nhìn Giả Anh nói

-Anh nhi, theo như ước nguyện của cha ngươi thì ta sẽ chăm sóc ngươi… tức là ta đi đâu ngươi theo đó. Ngươi có hiểu không ?

Giả Anh nghe vậy thì gương mặt lạnh lùng hiện lên vẻ đỏ ửng, nàng khẽ gật đầu một cái rồi nhìn hắn nói

-Ân… Âm Tử, ta sẽ đi cùng ngươi. Ngươi đi đâu ta theo đó

Linh Dạ nghe vậy thì liền mở cờ trong lòng, bất quá hắn ngoài mặt vẫn không thay đổi gì. Sau đó hanqs dùng tay khẽ vuốt cái cổ trắng mịn của nàng

Giả Anh như vậy thì gương mặt lại còn đỏ hơn, sau đó nàng lại khó hiểu nhìn hắn

-Đừng lo, ta chỉ đặt cho ngươi một cái ấn ký. Từ nay về sau ta và ngươi sẽ tâm ý tương thông, như vậy mới có thể dễ dàng trông chừng ngươi

Giả Anh lúc này trong lòng lại dâng lên một cái cảm giác hạnh phúc, từ trong ánh mắt nàng hiện lên một tia vui vẻ. Bỗng nhiên nàng giật mình rồi thầm nghĩ

-Không lẽ… ta thật sự yêu thích Âm Tử ?

….

Thời đại Thái Cổ, Vô Tích Đại Lục

Một cái nam nhân tóc bạc bỗng nhiên từ trên không trung mà rơi xuống đất. Tuy rơi xuống từ trên cao như vậy gây ra chấn động lớn nhưng nam nhân lại không hề hấn gì, bộ bạch y dính đầy máu của hắn cũng không bị một chút tổn hại gì

Nam nhân này hiển nhiên là Thế Tôn, hắn bằng một cách nào đó đã cưỡng ép Thời Không Sứ Giả đưa về lại thời đại Thái Cổ

Thế Tôn hiện tại đã về trở về thời Thái Cổ, tuy rơi từ trên cao xuống nhưng hắn lại vẫn nhẹ nhàng đứng lên rồi thay vào một bộ bạch y khác. Lúc này vẻ đẹp tuấn mỹ của hắn dưới khung cảnh hoang vu xung quanh lại càng được tôn lên

Hắn muốn trở về thời đại Thái Cổ để ngăn chặn cuộc chiến kia, cuộc chiến mà khiến cho đại đa số các chủng tộc phải tuyệt tích và khiến cho vô số các cường giả không còn nơi để về. Trong đó có hắn và Linh Dạ. Chỉ có nhân tộc may mắn vượt qua được kiếp nạn này, cảm nhận được linh khí nồng nặc cùng luồng khí tức hoang mãnh xung quanh. Thế Tôn cười lên vui sướng, hắn cuối cùng đã về đến “nhà”. Bất quá do tu vi cực cao nên tiếng cười của hắn dường như được khuếch đại ra làm đánh thức biết bao quái thú hùng mạnh nơi này

Nhắc đến “nhà” hắn lại chợt thở gấp, hắn nhớ đến một cái gì đó rồi nhanh chóng biến thành một luồng sáng rời khỏi cánh rừng hoang vu này

Sau khi bay được một lúc, hắn nhìn thấy một cái Man Tộc đang cùng nhau mổ xẻ thịt một con Kim Sắc Đại Hổ. Đây là một loại yêu thú đã tuyệt chủng ở thời đại kia, nhưng mà từ trong đôi mắt hắn chảy ra một dòng lệ vì nhìn thấy một cái thân ảnh nữ tử quen thuộc

-Ninh nhi… Ninh nhi, thật đúng là ngươi

Nữ tử “Ninh nhi” đó tuy diện mạo không đẹp nếu không muốn nói là tầm thường nhưng đôi mắt của nàng trong trẻo sáng suốt thật khác lạ, nàng do cùng với những nam nhân khác đi săn nên nước da nàng trở nên ngăm đen cùng với dáng vẻ thon gọn rắn chắc tựa hồ có thể so sánh với nam nhân. Một nữ tử như vậy thường là sẽ không có nam nhân nào để ý đến. Thế nhưng Thế Tôn lại một lòng si tình với nàng

Câu chuyện của Thế Tôn với nữ tử “Ninh nhi” này nếu người đời sau mà biết được thì chắc chắn sẽ khóc thương cho một đôi tình nhân

….

Khác với Thế Tôn được trở về thời Thái Cổ thì Linh Dạ lúc này đang cùng Giả Anh vượt qua Tiên Lộ, trở về Nhân Giới

Giả Anh từ nhỏ đến lớn đã là mười mấy vạn năm nay là lần đầu tiên đến Nhân Giới, sau khi nhìn thấy vũ trụ rộng mênh mông. Nhìn thấy hàng ngàn các tinh cầu khác nhau trong cùng một không gian bao la vô tận thì nữ nhân lạnh lùng này liền không nhịn được một cái mà ồ lên

Linh Dạ thấy vậy thì cũng lắc đầu không nói gì, hắn muốn quay về Đại Vĩ Đại Lục để nhìn Diệp Yên hiện tại ra sao rồi sẽ quay về Minh Giới gặp lại mẹ con Viêm Vân Viêm Dung

Linh Dạ dựa theo cảm ứng của Bỉ Ma mà bay về hướng của Diệp Yên, bỗng nhiên sau khi cảm nhận được một tia ý chí của Bỉ Ma biến mất thì hắn lại dùng tốc độ nhanh hơn cùng Giả Anh bay đi

Với tốc độ của hắn thì đã đến được nơi cảm ứng đó, hắn nhìn thấy một khung cảnh khiến hắn vô cùng tức giận

…..

-Ta không ngờ… ngươi là người như vậy. Uổng cho ta bấy lâu nay xem ngươi là Đại Sư Huynh

Diệp Yên vẻ mặt yếu ớt nhìn cái nam nhân đang đứng cười dâm tà phía trước, nàng lúc này quần áo rách rưới để lộ ra những đường cong và làn da trắng nõn của nàng

Nam nhân đó vừa cười dâm tà vừa nói

-Thánh Nữ sư muội, ngươi nói nhiều nữa làm gì. Chỉ một chút nữa thôi, ngươi sẽ là nữ nhân của Ung Thịnh ta… khà khà. Ngươi thật là đẹp

Nam nhân đó vừa vuốt ve gương mặt của nàng rồi lại cười dâm tà hơn, gương mặt có chút tuấn tú của hắn lúc này đầy vẻ dâm dục. Diệp Yên đành nhắm mắt lại cam chịu, nàng trong lòng lúc này hiện lên từng cái ánh mắt, dáng vẻ của hắn rồi khẽ gọi

-Ca…

“Phẹt….”

Khi mà nụ hôn đầu tiên của nàng chuẩn bị bị cái tên nam nhân này cướp mất thì chính lúc này nàng nhìn thấy đầu của tên đó bỗng nhiên lìa khỏi cổ, máu của tên đó cũng tự nhiên chảy ra như suối khiến cho Diệp Yên có một chút sợ hãi

Chỉ là khi nàng nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc, cùng với gương mặt mĩ lệ kia của hắn thì liền trở nên vui mừng

-Ca… là ngươi, thật sự là ngươi

Khi hắn đi đến ôm nàng ngồi dậy rồi Diệp Yên tựa đầu vào vai hắn rồi khóc, sau đó Linh Dạ lấy tay gạt nước mắt cho nàng rồi nói

-Yên nhi, ta xin lỗi… đi lâu như vậy mới chịu về gặp lại ngươi. Nếu như lúc nãy ta mà đến trễ hơn thì…

Diệp Yên nghe vậy thì lắc đầu rồi tựa đầu vào ngực hắn rồi nói

-Ca… ngươi đừng tự trách, là ta ngu ngốc bị tên rác rưởi đó dụ đi

Bỗng nhiên nàng nhìn thấy một cái nữ nhân tóc tím đang đứng bên cạnh hắn. Gương mặt nữ nhân này xinh đẹp sắc xảo lại thêm khí chất thiên tiên lạnh băng của nàng khiến chi Diệp Yên phải có một chút tự nhận không bằng, nàng ấp úng hỏi

-Ca… vị tỷ tỷ xinh đẹp này là ai vậy, có phải là… uhm tẩu tẩu không ?

Linh Dạ nghe vậy thì lắc đầu nói

-Đây không phải là… tẩu tẩu của ngươi, cô ta là con một vị bằng hữu nhờ ta chăm sóc. Ngươi nghĩ nhiều rồi

Giả Anh làm sao lại không nghe hai người đang nói gì, bất quá hiện tại nàng đành giả điếc. Sau một lúc thì Linh Dạ gọi nàng tới để giúp Diệp Yên thay y phục

Giả Anh khẽ truyền âm nói với Linh Dạ

-Âm Tử… thật không ngờ ngươi lại có một muội muội, nàng ta là muội muội kết nghĩa hay là muội muội thân sinh của ngươi ?

Linh Dạ cũng thở dài rồi truyền âm nói với nàng

-Nói thân sinh cũng đúng nhưng kết nghĩa cũng chẳng sai, đợi một chút ta sẽ nói với ngươi

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN