Tuế Nguyệt Thiên Thu - Viêm Dung ngang ngạnh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
164


Tuế Nguyệt Thiên Thu


Viêm Dung ngang ngạnh



Lúc mà Linh Dạ một chân đặt vào cái thông đạo lửa kia rồi thì bỗng nhiên Viêm Hậu nắm tay hắn lại, nàng lấy ra một bộ xích bào đỏ như máu rồi đưa cho hắn

-Đợi đã, chàng hãy mặc Viêm Ỷ Chân Bào này vào. Y phục trên người chàng đi vào thông đạo sẽ cháy hết đấy

Linh Dạ cũng gật đầu mặc vào, bộ xích bào màu đỏ như máu kia bỗng nhiên nổi lên hình ảnh một con Hỏa Phượng đang bay

-Vậy… ta đi đây, nàng đợi ta ngoài này

-Ân

….

Thông đạo lửa này là do ngọn lửa niết bàn của Viêm Dung con gái của Viêm Hậu tạo ra, Linh Dạ có một dự đoán rằng linh hồn của Viêm Dung bị mắc kẹt trong ý thức của nàng. Hắn đành phải dùng một phương pháp khác lạ đó là tiến nhập vào giấc mộng của nàng

Khi đi hết thông đạo lửa, hắn nhìn thấy một thế giới vô cùng tươi đẹp. Hắn nhìn thấy một thiếu nữ đang ngồi chơi đùa cùng với muôn thú như thỏ, hươu, nai… thiếu nữ này chính là Viêm Dung.

Linh Dạ nhìn cái thiếu nữ đó thật lâu rồi nhẹ nhàng bước đến nàng, khi thiếu nữ cảm thấy có người bước đến thì nàng cũng ngạc nhiên mở to mắt ra nhìn hắn. Sau đó nàng bỗng giận dữ thét lớn

-Thái Cổ Thiên Ma… ta thề sẽ có một ngày tự tay tiêu diệt ngươi

Không gian xung quanh bỗng nhiên biến mất, thế giới tươi đẹp bỗng nhiên biến thành một Hỏa Ngục vô tận. Các ngọn lửa cháy lên thành từng dòng tạo thành một biển lửa vô tận. Linh Dạ thấy vậy chỉ đành lắc đầu, hắn bỗng nhiên thấy từ trên cao xuất hiện thêm một cái thông đạo lửa nữa. Hắn liền không do dự bay đến và bước vào cái thông đạo đó

Sau khi bước ra khỏi thông đạo, Linh Dạ lại nhìn thấy cái thế giới tươi đẹp đó. Viêm Dung vẫn đang ngồi chơi đùa cùng muôn thú, nụ cười của nàng có đến một nửa vẻ mị hoặc của Viêm Hậu. Linh Dạ cũng tiếp tục bước đến nàng, Viêm Dung lần này không còn giận dữ thét lớn nữa. Nàng bỗng nhiên nói

-Thái Cổ Thiên Ma… đây là thế giới ý thức của ta, vì sao đến cả khi ta đã chết ngươi vẫn không buông tha ? Vì sao ngươi đã để ta sống yên ổn trong thế giới ý thức này hơn 10 vạn năm nay rồi bây giờ lại đến quấy rối ta… vì sao ?

Linh Dạ nghe vậy thì hờ hững nhìn thiếu nữ Viêm Dung trước mắt rồi nói

-Ta không phải là Thái Cổ Thiên Ma… tên đó đã bị ta giết rồi, ta xuất hiện ở đây chính là muốn ngươi tỉnh giấc. Viêm Hậu, mẹ ngươi đã bị dằn vặt suốt mấy hàng vạn năm nay rồi

Viêm Dung nghe vậy thì càng nở ra một nụ cười lạnh, diện mạo của nàng không được kiều diễm cũng có vẻ quyến rũ mê mệt như Viêm Hậu nhưng cũng được tính là tuyệt đại mỹ nhân. Nàng lạnh giọng nói

-Viêm Hậu ? Bà ta còn dám nhận là mẹ của ta sao ? Bà ta xứng đáng làm mẹ của ta sao ? Thái Cổ Thiên Ma…. ta không biết vì sao ngươi lại lôi bà ta ra để nói chuyện với ta, nhưng ta cũng không quan tâm. Ta chỉ cần ngươi mau rời khỏi thế giới ý thức của ta.

Thế giới đó lại bỗng nhiên biến mất thêm một lần nữa, Viêm Dung cũng biến mất theo cái thế giới đó. Xung quanh lại trở về thành cái Hỏa Ngục, Linh Dạ lần này tìm kiếm thông đạo nhưng lần này không có một cái thông đạo nào cả. Hắn đành thở dài đi hết cái hỏa ngục này

Không biết đã bao lâu, Linh Dạ chợt nhìn thấy một phiến không gian ký ức của nàng. Thái Cổ Thiên Ma với vẻ bề ngoài gai góc, đáng sợ đang tung một ma chưởng vào người Viêm Dung. Linh Dạ bỗng nhiên bay đến thật nhanh, hắn lao ra che chắn cho cái “Viêm Dung ký ức” kia. Một chưởng của Thái Cổ Thiên Ma đó đúng là mạnh vô cùng, dù là Đại La Thiên Tôn trước một chưởng này cũng sẽ bị khuất phục huống chi là Viêm Dung. Bất quá đối với Linh Dạ thì một chưởng này giống như một cái chạm nhẹ, “Viêm Dung ký ức” bỗng nhiên tròn mắt khó hiểu nhìn hắn

Linh Dạ nhìn nàng cười nói

-Ta thật sự không phải là Thái Cổ Thiên Ma…

Chưa nói hết câu, phiến không gian ký ức đó bị nứt vụn ra. Giọng nói của Viêm Dung lại vang lên

-Nếu ngươi không phải là Thái Cổ Thiên Ma vậy ngươi là ai, vì sao lại quấy rầy ta. Ta không muốn sống lại, ngươi có cố gắng cũng vô ích

Linh Dạ nghe vậy thì kiền nhẹ nhàng nhìn nói, mặc dù Viêm Dung không ở trước mặt hắn nhưng có lẽ vẫn nghe được hắn nói gì

-Vậy tại sao ngươi không muốn sống lại ? Có gì khó nói sao ? Có thể cho ta biết được không… Viêm Dung

-Cút ra khỏi đây

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN