Tuế Nguyệt Thiên Thu - Chơi Đùa
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
146


Tuế Nguyệt Thiên Thu


Chơi Đùa



Thấy Viêm Dung ngang ngạnh như vậy, Linh Dạ cũng đành phải tiếp tục lắc đầu thở dài, hắn thầm nghĩ

-Có lẽ Viêm Dung trong lòng đang sợ cái gì đó, có vẻ như cô ta rất ghét Viêm Hậu… ta thử điều tra xem

Linh Dạ liền hóa thành một luồng sáng rồi bay đến tận cùng hỏa ngục, hắn đoán không sai. Nơi này thật sự có quá nhiều phiến không gian ký ức, hắn bỗng nhìn thấy một đoạn ký ức Viêm Dung đang quỳ trước mặt Viêm Hậu. Linh Dạ liền bay vào phiến ký ức đó và lắng nghe

-Mẹ… vì sao người lại đuổi cha ra khỏi tộc… ông ta dù gì cũng là phu quân của người và cũng là cha ta mà

“Viêm Hậu” sắc mặt lạnh nhạt nhìn Viêm Dung rồi khẽ nói

-Khoảnh khắc mà tên đó liên hợp với Long Tộc giết Viêm Thượng trưởng lão thì y cũng không còn là phu quân của ta rồi cũng vì nể tình nghĩa phu thê bao nhiêu năm nay nên ta không giết hắn, ta là tộc trưởng của Phượng Hoàng tộc. Ta đặt tộc nhân của mình lên hàng đầu, sau này nếu như con mà trpwr thành tộc trưởng thì con cũng sẽ lựa chọn như ta thôi…

Viêm Dung mặt cúi gầm xuống đất cả người run run không nói gì, Linh Dạ còn thấy được do nàng nắm chặt tay nên móng tay đã cắm sâu vào lòng bàn tay nàng và chảy ra một dòng máu tươi

Đoạn ký ức đó vỡ vụn ra, Linh Dạ thở dài. Hắn đã hơi hiểu vì sao Viêm Dung lại ghét Viêm Hậu rồi, bất quá hắn sau đó lại nhìn thấy một phiến ký ức khác

Viêm Dung đang bị một nhóm cường giả Long Tộc truy sát, nàng lúc này vô cùng chật vật. Phượng Bào trên người nàng cũng rách rưới để lộ ra làn da trắng nõn

Bỗng nhiên “Viêm Hậu” xuất hiện, phất tay một cái thì đám cường giả Long Tộc đó bốc cháy và trở thành tro. “Viêm Hậu” xoay mặt lại nghiêm khắc nói với nàng

-Tại sao con ta lại có thể bất cẩn như vậy, Long Tộc luôn luôn có thù oán với chúng ta từ lúc khai thiên lập địa. Vì sao con lại để lộ khí tức ra, ta phạt con bị quản thúc 100 năm không được ra bên ngoài…

Viêm Dung gật đầu không nói gì, trong đôi mắt nàng hiện lên vẻ cay độc nhìn Viêm Hậu rời đi. Linh Dạ khẽ đứng từ trên cao nhìn xuống nàng, trước khi phiến ký ức tan vỡ thì hắn liền bay ra khỏi đó. Linh Dạ lại tiếp tục đi vào một phiến không gian ký ức khác

Hắn nhìn thấy “Viêm Hậu” đang luyện một lò linh đan, Linh Dạ nhận ra nàng đang muốn luyện Cực Hỏa Đan. Một loại đan dược khai thông kinh mạch vô cùng tốt. Loại đan dược này không phải ai cũng có thể luyện được

“Viêm Hậu” thủ pháp luyện đan vô cùng xảo diệu, chỉ thoánh chốc lò linh đan hiện lên một vầng hào quang ngũ sắc. Chỉ còn một bước cuối cùng nữa là sẽ thành một lô tuyệt thế đan dược, thế nhưng lúc này Viêm Dung lại xuất hiện khiến cho “Viêm Hậu” phân tâm mà không khống chế được lò đan rồi lò đan nổ tung

Y phục áo bào trên người “Viêm Hậu” đã bị cháy nát hết, lộ ra cái cơ thể hoàn mỹ tuyệt vời của nàng. Bất quá lúc này “Viêm Hậu” cũng không để ý, nàng lấy ra một bộ y phục khác mặc vào rồi bước đến Viêm Dung

Luồng uy áp từ người “Viêm Hậu” vô cùng lớn khiến cho Viêm Dung phải hoảng sợ mà quỳ xuống. Viêm Dung lẩy bẩy nói với “Viêm Hậu”

-Mẹ… là lỗi của ta, ta thật không nên đến đây để quấy rầy người… làm ơn hãy tha cho ta

“Viêm Hậu” vẫn không nói gì, nhìn nàng một cái thật lâu rồi rời đi để lại một mình Viêm Dung vẫn đang quỳ tại nơi đó

Phiến không gian ký ức lại tiếp tục vỡ vụn ra, Linh Dạ lúc này đã hiểu rồi. Viêm Hậu mặc dù có nghiêm khắc nhưng đến cuối cùng vẫn là nghĩ đến đến con gái của nàng và tộc nhân, chỉ là Viêm Dung ngây thơ không nghĩ được những điều đó. Nàng cho rằng Viêm Hậu ghét nàng, cái tình cảnh này Linh Dạ gặp không biết bao nhiêu lần. Hắn đành lắc đầu mỉm cười

Bỗng nhiên giọng nói của Viêm Dung vang lên khắp cái Hỏa Ngục này

-Ngươi đã xem đủ chưa, vậy là rõ rồi chứ ? Ta sẽ không sống lại, dù là bất cứ giá nào

Linh Dạ bỗng nhiên cười nhẹ một tiếng, hắn nhẹ nhàng nhìn lên nói

-Nếu như ta chưa xem các ký ức đó thì có lẽ bây giờ ta đã bỏ cuộc rồi, nhưng mà sau khi ta xem ta quyết định sẽ cưỡng ép cô sống lại. Viêm Dung ơi Viêm Dung à, tấm lòng của người làm mẹ, một tộc trưởng thì một thiếu nữ ngây thơ như cô không hiểu đâu

Bỗng nhiên bầu trời xung quanh cái Hỏa Ngục này lại tối sầm, Viêm Dung lúc này đã thật sự giận dữ, nàng thét lên

-Nếu ngươi còn không mau cút ra, ta sẽ dùng không gian nghiền nát ngươi. Trước quy tắc của không gian dù là Đại La Thiên Tôn cũng phải tuân theo

Linh Dạ nghe vậy thì cười nhẹ

-Vậy à, cứ thử nghiền nát ta xem…

Phần không gian Linh Dạ đang đứng bỗng nhiên dần dần thu hẹp lại, tựa như muốn bọc hắn lại và nuốt chửng hắn. Bỗng nhiên Linh Dạ nhẹ nhàng phất tay một cái thì phần không gian đó biến mất, hắn lại dùng một chỉ điểm vào không trung. Trên không trung bỗng nhiên xuất hiện một lỗ hổng thời gian, hắn cười cười nói

-Chơi đùa đủ rồi, ta sẽ ép cô phải sống lại. Đúng là một cô bé ương bướng

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN