Từng thấy sóng thần nhưng chưa từng thấy nụ cười của em - Chương 25: Novichok (7)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
92


Từng thấy sóng thần nhưng chưa từng thấy nụ cười của em


Chương 25: Novichok (7)


Buổi sáng thứ 6, Trương Thuần Tình đi vào hiện trường phỏng vấn của , đây là lần thứ hai cô bước vào tòa nhà làm việc của SN Energy, lần trước là tầng 46, lần này là tầng 21.

Trong hơn 50 người đến phỏng vấn có hơn một nửa là những cô gái trẻ trang điểm tinh xảo, và Trương Thuần Tình, người thứ 4 từ dưới đếm lên, bước vào địa điểm phỏng vấn. Trong 10p phỏng vấn, ba người thay phiên hỏi cô, có không ít câu hóc búa.

Cũng may, cô chuẩn bị rất kĩ, cô tự cho rằng biểu hiện của mình không tệ, nhưng kết quả lại là, cô không có tên trong danh sách 2 người được chọn.

Lúc bắt đầu, Trương Thuần Tình còn cho rằng biểu hiện của người khác còn tốt hơn cô nhiều, cho đến khi cô nhìn thấy trợ lý của Tống Du Liệt từ phòng phỏng vấn đi ra, cô mới hiểu được, có lẽ biểu hiện của người khác không phải tốt hơn mình.

Cũng đúng, cô là em gái của Đỗ Lập Tân.

Cho dù cô và Đỗ Lập Tân không cùng họ, một người quốc tịch Trung Quốc, một người quốc tịch Anh, nhưng trước khi đến Nam Phi, Trương Thuần Tình đã đổi tên trêи hộ chiếu từ tiếng Trung sang tiếng Anh rồi, nghĩ rằng chỉ cần bản thân cẩn thận một chút sẽ không bị phát hiện.

Có lẽ, sau này muốn tìm một công việc ở Nam Phi cũng không dễ dàng gì.

Tiếp theo cô có nên suy xét mua một vé máy bay về London không? Đây chắc chắn cũng là điều mà Tống Du Liệt hy vọng.

Giữa trưa, Trương Thuần Tình nhận được một cuộc điện thoại của mẹ.

“May, về nhà đi, mẹ không muốn mỗi lần về nhà đều không có người” mẹ nói với cô. Mẹ là phiên dịch cao cấp cho một công ty quốc tế tài chính, điển hình của một người hay bay trêи trời.

Thấp giọng trả lời: “mẹ, để con nghĩ chút đã”

4h chiều, Trương Thuần Tình gọi vào hotline đặt vé của Johannesburg, ngày mai 10h sáng bay thẳng đến San Siro. Đặt xong vé, Trương Thuần Tình bắt đầu thu dọn hành lý.

5h10, điện thoại vang lên. Người đầu kia điện thoại trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Tôi là Joan, giám đốc của SN Energy, cô có thời gian không?

6h20, Trương Thuần Tình mở cửa nhà. Một chiếc xe ô tô màu trắng chờ ở ngoài, một người đàn ông trung niên tự xưng là tài xế của SN Energy mở cửa xe cho cô.

7h05, xe dừng trước một tòa nhà mang kiến trúc Nhật

Ở Johannesburg, tòa nhà có kiến trúc Nhật rất ít thấy, tòa nhà mang đậm kiến trúc Nhật như này càng ít. Đi theo người phụ nữ mặc kimono, ván gỗ hành lang phát ra tiếng kẽo kẹt.

Cuối cùng, dừng trước cửa của một căn phòng, có người từ bên trong kéo cửa ra.

Đây là một hội sở tư nhân.

Người phụ nữ mặc kimono đưa cô đến trước tấm bình phong sau đó liền lui xuống.

Thiết kế của bình phong này giống y như kiến trúc tòa nhà, cổ xưa nhưng đầy trang nhã, trêи phiến giấy không có gì ngoài mấy cây tre bên trái.

Mấy cây tre của bình phòng như chồng lên bóng người ngồi bên trong. Cô xuất thần nhìn bóng người đó.

Cho đến khi——

“Không vào hả?” giọng nói ôn hòa từ bình phong truyền đến, dưới phiến lụa của bình phong càng hoàn hảo.

Trương Thuần Tình trong lòng thở dài một hơi. Vòng qua bình phong.

Giữa đám màu sắc nhạt nhẽo, người đàn ông mặc áo sơ mi trắng tư thái như tiên như họa(*), thanh tuấn, lịch sự tao nhã

(*) ý chỉ đẹp như tranh vẽ

Trương Thuần Tình lại thở dài một hơi, lần này, trong vô thức, tiếng thở dài cứ thế tràn ra từ khóe miệng, cô nhanh chóng ho vài tiếng. Cô không hề thở dài nha.

Buổi sáng ngày mai, cô sẽ rời khỏi nơi này.

Loáng thoáng, hình như cô nghe thấy tiếng của Bella.

Màu sắc của chiếc bàn gỗ sáng hơn sàn nhà, Tống Du Liệt ngồi ngay bên cạnh cửa sổ. Cô ngồi xuống đối diện vị trí của Tống Du Liệt. ʍôиɠ vừa mới chạm đến đệm liền mở miệng hỏi “Anh Tống, có chuyện gì sao?”

Đến đây thuần túy chỉ là vì tò mò, Tống Du Liệt thế mà lại mời cô ăn cơm.

Tống Du Liệt không trả lời cô, mà lại đổ nước vào cái ly trước mặt cô, tư thế đổ nước cũng đẹp đến thế.

Hai đóa hoa nhài ở đế ly, khi rót nước vào, chúng tựa như làn váy của người phụ nữ, theo dòng chảy của nước xoay tròn, hướng lên trêи, từ nhanh đến chậm, một vòng rồi lại một vòng. Nước đến ⅔ ly, chúng biến thành những bông hoa sa ngã mà cô gái hạt đậu bỏ vào, đối mặt nhìn nhau.

Hương hoa nhài nhàn nhạt phiêu tán khắp nơi, như thơ như họa.

Trương Thuần Tình phải rất cố gắng mới có thể ngăn hương hoa kia tiến vào nội tâm.

Xung quanh cực kỳ an tĩnh.

Thế này không tốt, Trương Thuần Tình nhìn Tống Du Liệt, tay gõ bàn, trong lòng mặc niệm: “Tên khốn nạn, nếu không trả lời câu hỏi của tôi, ly nước kia sẽ hạ cánh đẹp đẽ trêи mặt anh, cho dù giọng anh có dễ nghe thế nào, động tác đổ nước có đẹp ra sao”

Vẫn không trả lời. Tay của Trương Thuần Tình với đến cái ly.

“Trương Thuần Tình, tôi có tính là kẻ thù của cô không?” nói một câu nhẹ nhàng như vậy, nhàn nhạt, giống như hương hoa.

Không cần nói cũng biết, Trương Thuần Tình trợn mắt.

“Cái đó, Trương Thuần Tình, tôi hỏi cô, cô có muốn ở gần kẻ thù của mình?” hương hoa nháy mắt biến thành hoa anh túc.

Ngẩn ngơ. Nhanh chóng hoàn hồn.

Cũng thật vọng tưởng, cho rằng cô giống với những người phụ nữ Johannesburg chỉ vì nhìn thấy nụ cười của anh ta trêи TV mà điên đảo sao?

Trương Thuần Tình nắm chặt ly nước.

“Hay nói cách khác, trước mắt có một cơ hội ở gần tên khốn đã khiến Đỗ Lập Tân nằm trong đêm đông giá rét suốt 6 tiếng, một ngày nào đó sẽ nắm được thóp của hắn ta”

“Lời này có ý gì?” tay nắm chặt ly nước buông ra, giọng cô trở nên thô đặc.

Tống Du Liệt lấy một phong thư sáng màu dưới menu, đem phong thư đẩy đến trước mặt Trương Thuần Tình.

Trong phong thư là một thư đề nghị (Letter of Offer)

Tên khốn này muốn làm gì? Trương Thuần Tình tự nhiên cảm thấy bực bội trong lòng, ngón tay run lên, ném thư đi chỗ khác, lá thư chậm rãi rơi xuống bên chân cô.

“Những năm gần đây, có rất nhiều điều tiếng giả không hay nhằm vào SN Energy, về lâu dài, nó sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh của SN Energy. Để ngăn chặn điều này, chúng tôi quyết định thành lập một phòng chuyên bác bỏ những tin đồn như thế ở , dập cho bọn chúng không ngóc đầu lên được, và phòng này cần một người có thể đưa ra quyết sách”

Tống Du Liệt nhìn cô, dừng một chút: “Người này yêu cầu phải thông minh, phản ứng nhanh, có năng lực phán đoán và năng lực ứng biến, Trương Thuần Tình, ở cùng Collet, cô làm mấy việc này không tệ”

Những lời này nói ra thật sinh động.

“Cám ơn anh Tống khích lệ” lười nhác trả lời.

“Người này còn phải biết nhìn xa trông rộng, sáng tạo một chút, cũng ngây thơ một chút” khóe miệng ẩn ẩn ý cười “ví dụ như nộp đơn xin việc vào công ty kẻ thù”

Những lời mà Tống Du Liệt nói khiến cho Trương Thuần Tình thiếu chút nữa tin tưởng bản thân như những gì anh ta nói, là một người lanh lợi.

“Tống Du Liệt”, cơ thể hơi đổ về phía trước, khuỷu tay để trêи mặt bàn, lòng bàn tay chống cằm, khóe miệng giơ lên “Tôi bây giờ hơi tin tưởng vào lời người bạn nói với tôi rồi, vận cứt chó của Trương Thuần Tình qua rồi, được CEO chấp hành của SN Energy quan tâm, ưu ái”

ý cười như ẩn như hiện càng sâu. “Trương Thuần Tình” âm thanh gần trong gang tấc vang lên, trong đôi mắt ấm áp chứa đầy ý cười.

Giọng nói quanh quẩn bên tai cô, ánh mắt nhu hòa rơi xuống mặt cô.

Người đàn ông trước mắt cho cô cảm giác giống đứa trẻ nếm trộm vị kem trong trời đông giá rét.

Cô chỉ có thể ngậm miệng thật chặt mới có thể ngăn vị kem ngọt ngào tràn ra từ đầu lưỡi, mẹ nói, mùa đông không được ăn kem, sẽ không tốt cho cơ thể. Đúng, không thể ăn kem!

Lạnh lùng nhìn anh ta.

“Tôi rất chán ghét những người tự cho mình là thông minh, biểu hiện của cô trong văn phòng của tôi, đến khi nhận lời mời phỏng vấn của đều là đặc tính của những người đó, nhưng kỳ lạ là, tôi lại không chán ghét”

“Hm?” âm thanh kém dài “Tôi có nên cảm thấy vinh hạnh không?”

“Ngược lại, nội tâm của tôi cảm thấy rất vui, vui vì cô xuất hiện với trạng thái như vậy” lời nói tràn đầy chân thành.

“Xem ra, lúc trước anh Tống thật sự có một người bạn trông giống tôi” Đối mặt với Tống Du Liệt, nhướng mày “Người bạn này của anh Tống tuổi cũng ngang tôi, tiếc rằng người này không ở bên cạnh anh Tống”

“Năng lực quan sát không tồi, Trương Thuần Tình, tôi hiện tại càng hy vọng cô làm việc cho SN Energy” nói như vậy, Tống Du Liệt thật sự có một người bạn giống cô.

Không, có lẽ không chừng là người yêu, vậy người này có phải để một người có diện mạo giống người yêu bên người để giảm bớt nỗi khổ tương tư không? Đây là lí do giải thích tốt nhất cho lá thư đề nghị kia.

Cười lạnh: “Anh Tống, anh biết rõ rằng anh tôi là Đỗ Lập Tân, nếu có thể, tôi càng muốn thêm dầu vào những tin tức đó, chứ không phải là một người dập tắt đám lửa đó, hơn nữa, tôi dám cam đoan mấy ngày sau, anh sẽ phát hiện ra tôi và người bạn của anh khác nhau một trời một vực”

Bị so sánh với người khác thật sự không phải chuyện gì vui vẻ.

“Anh Tống, anh có muốn tôi biểu diễn kỹ năng tạt nước vào mặt người đàn ông ngay tại đây không?” Trương Thuần Tình nhớ đến cái ly trêи bàn, định cầm nó hắt lên mặt của Tống Du Liệt.

Cầm lấy ly nước. Tống Du Liệt yên tĩnh nhìn cô.

Ly nước hướng đến Tống Du Liệt. anh ta vẫn ngồi im nhìn cô.

Trương Thuần Tình không thể nào tặng một ly nước vào mặt Tống Du Liệt, ngược lại, cô uống một hơi cạn sạch ly nước. Nước vẫn chưa nguội hẳn, cảm giác như muốn đốt cháy lưỡi của cô.

Trương Thuần Tình, đáng đời, trong lòng âm thầm mắng.

Khi cô đặt ly trở lại bàn, Tống Du Liệt đã đứng lên.

“Trương Thuần Tình, chỉ có thể buông bỏ mới có thể tìm lại bản thân mình, cho dù là cô hay…”

Cuối cùng, Tống Du Liệt nói gì, có lẽ chính anh ta mới rõ.

Nhặt thư đề nghị lên, đem nó đặt vào tay trái cô: “Suy nghĩ kĩ một chút”

Tống Du Liệt đi rồi.

Bước chân phục vụ lặng lẽ không một tiếng động, một lúc sau, Trương Thuần Tình bị choáng bởi hàng loạt món ăn không thể gọi tên được mang lên. Trước khi rời Johannesburg còn được ăn một bữa no nê cũng không tồi.

Chỉ có một mình cô trong phòng, trong miệng đang ăn món thịt dê sốt sữa dâu, tay vội vã gắp món cá nướng đậu đỏ. Mắt nhìn chằm chằm lá thư đề nghị, đây đã là lần thứ 4 rồi.

Phiền chết đi được, ném nó ra khỏi đầu và thưởng thức mỹ thực thôi. Nhưng tay đầy dầu mỡ lại cầm lấy thư.

Lần nữa, Trương Thuần Tình lại phẫn nộ chính hành vi của mình, cô làm gì muốn mở nó ra, mở cũng mở ra rồi, hối hận cũng vô dụng, hay là xem trước đãi ngộ như thế nào.

Đãi ngộ thật sự không tệ, sắp xếp kỳ nghỉ cũng hợp lý, hơn nữa,…

Bên dưới phong thư có một ghi chú: nếu có bất kỳ sự không chắc chắn nào trong phán đoán, bạn có thể trực tiếp gọi cho số điện thoại cá nhân của CEO chấp hành.

Phía dưới còn đưa ra ví dụ, nếu một tạp chí đăng tin tức nhạy cảm của CEO chấp hành SN Energy với một người phụ nữ trong một sự kiện, là một người đưa ra quyết sách, cô có thể trực tiếp ném vấn đề này cho người có liên quan.

Không biết cái đó có phải là một đặc quyền không?

Cô có thể dùng đặc quyền này để hỏi Tống Du Liệt một vấn đề không? Anh Tống, cái người nằm cách bánh xe của anh 7 mét có khiến anh gặp ác mộng? Trương Thuần Tình oán hận nghĩ.

Cuối cùng, ánh mắt cô rơi vào chữ ký của người viết đề xuất. Tống Du Liệt!

Vẫn là vị tài xế riêng kia chở cô về, Trương Thuần Tình xuống xe cách nhà mình vài dặm, đêm nay cô có uống rượu, ba của Bella say rượu, cuối cùng tự kết liễu đời mình. Bella từ nhỏ đã ghét bỏ rượu.

Trở lại nhà đã gần 10h, tin tưởng trêи người mình không còn mùi rượu nữa, cô đẩy cửa ra.

Một căn phòng tối đen, tay còn chưa chạm được công tắc đèn, “Phanh” một tiếng. Cùng với tiếng vang đó, nến, bánh kem, bài hát sinh nhật.

Là tác phẩm của Bella.

Ngày mai là sinh nhật 21 tuổi của Trương Thuần Tình, tối nay Bella sẽ lên máy bay, hôm nay coi như tổ chức sinh nhật sớm.

Thổi nến xong, ăn xong bánh kem, Bella chỉ vào hành lý hỏi cô có phải sắp về London hay không.

“Không, không phải.” Vội vội vàng vàng trả lời. Bella nhìn cô.

Trương Thuần Tình đem hành lý để qua một bên, nói rằng cô chỉ đang sắp xếp lại hành lý mà thôi. Nói xong, lại bổ sung: “Cậu cũng biết mình rất sĩ diện, mình phải làm mấy người đó ý thức được để mình đi là một loại tổn thất”

Bọn họ trong miệng cô ý chỉ .

“Cho nên mình tính sẽ tìm một công việc” vuốt tóc, nháy mắt với Bella “Mình sẽ biểu hiện thật tốt”

—————

Năm 2016, Johannesburg, đầu hạ, còn 10p nữa là nửa đêm.

“Mình sẽ biểu hiện thật tốt” lời nói còn văng vẳng bên tai, nhưng thời gian đã qua một năm.

Năm ngoái, Trương Thuần Tình thật sự sống đúng như những gì đã nói với Bella, mấy ngày trước, cô đi đến tòa soạn của một chuyến, là trưởng bộ phận nhân sự rót trà cho cô, cũng là cái người lúc đó đã đuổi việc cô.

Để cho trưởng phòng nhân sự của một trong bốn kênh truyền thông chủ lực của Nam Phi rót trà cho cô, đủ để chứng minh năng lực của cô.

Hiện tại, Trương Thuần Tình là chủ biên của , qua một năm, cô đã dẫn dắt một đội ngũ có độ tuổi trung bình là 24 sáng tạo ra một bộ phận gọi là và nhận được sự yêu thích của người Nam Phi. đối tượng giao động từ 80 tuổi đến 10 tuổi.

Với mỗi kỳ bình chọn của bọn họ đều hăng say thảo luận để chọn ra giải “Tin tức giả”, tích cực bỏ phiếu, rốt cuộc ai sẽ là người đạt được giải “Ngu xuẩn nhất” của tuần này, ai sẽ đoạt giải “Bịa đặt nhất”. Bọn trẻ càng hưng phấn đến nỗi gửi rất nhiều yêu cầu đến hòm thư của

Trong thời gian ngắn ngủi một năm, biến thành tiết mục giải trí của toàn dân.

Nhờ xu thế này mà những cáo buộc sai lầm về SN Energy được giảm bớt, mỗi tuần sẽ được phát sóng dưới hình thức phát trực tiếp, mạng xã hội cũng công bố, chủ biên của trở thành gương mặt ngoại quốc được Johannesburg yêu thích nhất.

Nói cách khác, Trương Thuần Tình hiện tại là người được dân Johannesburg yêu thích nhất.

Buổi chiều, Trương Thuần Tình nhận lời phỏng vấn của một bên truyền thông, MC hỏi cô cơ duyên nào đưa cô đến làm việc dưới trướng của SN Energy.

Ồ…

Lúc đó, tựa như một chậu nước lạnh tạt xuống, từng khung ảnh cứ lướt qua trong đầu, xuất hiện nhiều nhất chính là mỗi đêm cô rời khỏi văn phòng, đều thấy một bóng lưng cô đơn một mình ở hành lang.

Trong một khoảng thời gian ngắn, không khí trở nên yên tĩnh.

Cũng không thể nói cho người kia rằng: tôi đến để bắt thóp Tống Du Liệt.

Qua một năm, nhìn xem cô đã làm được những gì.

Thậm chí câu “Anh Tống, cái người nằm cách bánh xe của anh 7 mét có khiến anh gặp ác mộng?” đều không hỏi nổi.

Rời khỏi đài truyền hình, Trương Thuần Tình trực tiếp tới quán bar.

Đây là quán bar được người nước ngoài yêu thích nhất ở đây, Bella đã từng mang cô đến đây, bây giờ cô còn quen thân với chủ quán và người phục vụ. Trong lúc Trương Thuần Tình ngồi uống rượu ở quầy bar, có mấy người tới tìm cô chụp ảnh chung.

Xem ra, cô thật đúng là được hoan nghênh.

Trương Thuần Tình chỉ có thể trốn đến ghế lô, còn 10p nữa là đến nửa đêm. Còn 10p nữa là đến sinh nhật 22 tuổi của mình.

Một mình ở nước ngoài, một mình ăn sinh nhật quá đáng thương, vì thế, Trương Thuần Tình gọi cho Bella một cuộc điện thoại, là uống say khướt rồi mới mặt dày mày dạn mà gọi.

Đợi lát nữa, Bella khẳng định lại sẽ trách cứ cô uống rượu. Không lo được nhiều như vậy, cô hiện tại đang không vui.

Đúng rồi, lúc cô gọi cho Bella, cô ấy tức giận đáp “Cậu nên gọi cho Tống Du Liệt ấy”

Còn lâu, cô còn lâu mới gọi điện thoại cho kẻ thù.

“Là hắn làm cậu biến thành bộ dạng quỷ ma này, cậu bảo hắn đến mà mua bánh kem cho cậu, hát bài sinh nhật cho cậu, hát xong đem toàn bộ bánh kem mà ném vào mặt hắn, ném xong hãy nói hắn đưa cậu về” Bella còn nói.

Lời này nghe không buồn cười sao? Bella nói Tống Du Liệt hại cô thành bộ dạng hiện tại. Tống Du Liệt làm gì có bản lĩnh lớn thế, tên kia chỉ là có khuôn mặt dễ nhìn chút thôi.

Khiến người ta bực bội là, tên kia mặt đẹp không nói, lại còn có một giọng nói dễ nghe. Phải biết rằng, Trương Thuần Tình là một người yêu “thanh khống”. Lúc 10 tuổi thích âm thanh của côn trùng, 16 tuổi thích đủ thứ âm thanh của con người, 21 tuổi lại chỉ thích giọng nói của Tống Du Liệt.

chỉ thích giọng nói của Tống Du Liệt, đây đúng là một thảm họa. Cô vẫn không kìm chế được mà chạm đến món đồ trong tủ kính thủy tinh. Giống như phỏng đoán, chạm vào món đồ thủy tinh sẽ vướng lòng rất lâu.

Lại một lần nữa, Trương Thuần Tình nắm tóc của chính mình. Nắm xong lại đổ đầy rượu vào chén. Một ly rượu đầy chảy xuống bụng, yếu hầu nóng rát.

Gương mặt dán trêи mặt bàn, mắt lăm lăm nhìn sàn nhà, dần dần, sàn nhà trở nên lúc xa lúc gần.

Tiếng mở cửa vang lên. Là Bella tới rồi. Bella còn mang bánh kem đến. Cô ngửi được mùi bánh kem, là bánh kem dâu tây mà cô rất thích

Tới là tốt rồi, Tới là tốt rồi.

Khi mi mắt sắp hạ xuống, lại cố dùng sức mà mở mắt ra. Dáng người thẳng tắp xuất hiện ở ghế lô.

Không phải Bella.

Người trước mắt này đã 16 ngày rồi cô không gặp, lần gặp mặt 16 ngày trước cũng là một lần gặp vội vàng.

Hiện tại, vấn đề mà Trương Thuần Tình muốn hỏi Tống Du Liệt nhất không phải là “Tống Du Liệt, anh đã gặp ác mộng chưa?” mà là…”Tống Du Liệt, cô gái đội mũ panama trong văn phòng anh là ai?”

Không biết vì cái gì.

Tấm ảnh bị phóng phi tiêu càng ngày càng trở nên rõ ràng trong tâm trí của Trương Thuần Tình.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN