Tường Vy Xinh Đẹp [H,sắc] - Chương 34+35:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
143


Tường Vy Xinh Đẹp [H,sắc]


Chương 34+35:


(đừng hỏi vì sao lại tạp dề, này là anh mơ thôi)

“Ngô…học trưởng…” Thanh âm yêu kiều rên rỉ ở bên tai, niêm ngấy thở dốc, hắn hô hấp dồn dập, khẩn cấp đem tất chân kéo xuống, nhấc lên tạp dề ngắn ngủi, đảo mắt nhìn đến tiểu huyệt mấp máy ở sâu trong, lộ ra phấn thịt non mịn.

Ngón tay thuận đóng mở cắm vào lại bị tiểu huyệt gắt gao xoắn. Rốt cuộc không chịu nổi, đỡ cự vật nhiễm mật dịch, hung hăng tiến vào, vách thịt mềm mại không ngừng đè ép cự vật, một ngụm một ngụm tham lam hút.

“A…học trưởng…thật thoải mái…ngô….” Giọng nói mềm mại yêu kiều lại phát ra, hắn bên trong lưu luyến mê say.

Cự vật hung hăng xâm nhập thịt huyệt, chạm đến cửa tử cung, chỗ thịt mềm không chịu nổi run rẩy mở ra, “Không cần…ha…” nàng trong miệng kháng cự, hoa huyệt lại gắt gao cắn, lưu luyến của hắn rút ra, lại vì hắn hung hăng xam nhập hưng phấn không thôi, thịt mềm bị gắt gao vây quanh, mật dịch ào ạt theo từng cái xâm nhập ra vào rơi xuống bắp đùi.

“Không cần…học trưởng…em sắp bị anh…ngô…làm hư…” Tay nhỏ bé để ở trước ngực, hạ thân cũng đón hùa theo ý hắn.

“tiểu lẳng lơ, muốn làm hư em!…hô….Tiểu dâm vật hấp tôi thật dễ chịu” Hắn dưới thân tiến lên nhanh hơn, mỗi lần đều đem bé yêu dưới thân thoải mái rên rỉ, môi mỏng càng phát ra nhiều lời nói thô lỗ không chịu nổi.

Trời hơi sáng, hắn di động thân mình, tay lớn hướng bên cạnh ôm ôm, không có một bóng người.

Mở ra hai con mắt tối đen, tay hướng hạ thâm sờ sờ, quả nhiên ướt một mảnh.

Thật lâu, đều không phát sinh chuyện này. Hắn nhíu mi ngẫm nghĩ, vừa mới trưởng thành sự tình này cũng không phát triển qua.

Trong khoảng thời gian này, hắn cảm thấy thật không thích hợp. Tinh thần không yên, hắn cảm giác được có vật gì đó đang thoát ly mình ngày càng xa. Loại cảm giác này làm cho hắn có chút thất thố, có chút kinh hoàng.

Hắn tựa hồ không thể khống chế chính mình hành vi.

Ví dụ như, mỗi ngày đều không tự chủ được đến thư viện ngồi xuống, tự tiện lấy một quyển sách xem, lại xem cái gì đều không vào. Ngẩng đầu, thấy nàng đang im lặng đọc sách, thanh nhã mê người ngồi chính diện. Mắt hơi hơi nhắm, lại phát hiện người ngồi bên cạnh lại là Nguyệt Kỳ, chăm chú nhìn hắn.

Trước kia là chịu đựng dạy nàng tự học, cảm thấy việc đó hết sức nhàm chán. Vì sao hiệ tại lại cảm thấy hơi hơi hâm mộ chính mình lúc đó?

Lại ví dụ như, buổi tối, chính hắn khó có thể đi vào giấc ngủ.

Luôn nhứ lại buổi tối hôn đó, tại gian tủ quần áo ( giờ này có lẽ các bác đã hiểu, vâng, anh giả dạng “Bạch Lân” để xem độ chung thủy của chị =.,=), hắn ngăn chặn bé con đáng yêu giãy dụa, gắt gao bắt lấy eo nhỏ của nàng, hung hăng kéo hướng cự vật, gậy thịt đều sát nhập, xé rách lá chắn, tinh tế thưởng thức cự vật bị tên khí vây quanh, không ngừng xoắn gấp.

Hắn tưởng tượng ngày đó đưa nàng đến bên hồ ngắm cảnh, đem nàng ấn trên mặt đất, tùy ý đùa bỡn.

Nghĩ đến bị nàng truy vấn có thích nàng hay không, vừa nói không thích, nàng liền rơi nước mắt, rơi xuống tay hắn. Nhẹ nhàng vuốt ve nơi đã từng lưu nước mắt của nàng, cảm giác nóng bỏng, vẫn như đang tại nơi đáy lòng.

Vì cái gì chính mình lại vứt bỏ nàng sớm như vậy? Trò chơi sinh đôi, nàng nghĩ ra, hắn liền bồi nàng chơi. Nhìn nàng tựa như rơi vào mạng nhện sống chết giãy dụa khiến hắn cảm giác thật thoải mái.

Còn có ngày đó, ở trên sân thể dục, khi hắn nói ra sự thật, nàng giống như bị đả kích thật lớn, gương mặt nhỏ nhắn cố nén nước mắt, cắn chặt dôi môi đỏ mọng, trợn tròn đôi mắt chăm chú nhìn hắn.

Mỗi khi nghĩ đến đây, nội tâm liền phiền muộn.

“Kỳ?” Tiếng nói phía sau kêu gọi hắn hoàn hồn, “Sớm như vậy anh liền tới tìm em?”

Nghiêng người ngoái đầu nhìn lại, hắn nhìn đến cô gái mới từ trên lầu chạy hổn hển xuống dưới lầu, đứng ở đối diện, tươi sáng cười, “Anh là đến đưa bữa sáng cho em sao?”

Nhìn xuống bữa sáng trong tay, bất động thanh sắc liếc cửa sổ lầu hai, không có một bóng người. Tao nhã xoay người, hắn vứt bữa sáng vào thùng rác.

Nhắc tới Vương Chiêu Quân, đại gia đều nghĩ tới tứ mĩ nữ cổ đại của Trung Quốc, trong đầu tự nhiên hiện ra ” Trầm ngư lạc nhạn, bế nguyệt tu hoa.”

…… muốn biết chi tiết về VCQ thỉnh seach gg =.,

Tôi tìm một cái góc ở dãy thứ 3 làm chỗ ngồi, lười biếng tựa vào tường, nhìn đến người thứ 2 bước vào lớp học, mắt không khỏi sáng ngời, một cô gái xinh đẹp đáng yêu đi vào phòng học, một đôi mắt sáng ngời trong veo đưa mắt nhìn chằm chằm tôi, kiều diễm đi tới bên cạnh tôi, tươi sáng cười, ôn nhu hỏi,“Mình có thể ngồi chỗ này không?”

“Có thể.” Tôi thản nhiên cười, vui vẻ đáp ứng.

Vào lúc đó, tôi đơn thuần không thể nghĩ rằng chính mình đã trêu chọc phải một cái yêu nghiệt có kiếp sống đào hoa suốt thời trung học.

Là một cô gái nếu gặp một người so với mình còn đẹp hơn, thẳng thắn nói, khẳng định nội tâm sẽ có điểm không thoải mái.

Nhưng là nếu người này yếu như hoa đào trước gió, mĩ mạo tựa như Lâm Đại Ngọc, tôi lập tức hi sinh chính mình thành tù binh.

Một cái mĩ nhân như vậy, đặc biệt nhu nhu nhược nhược như không xương, cần người chiếu cố. Kỳ thật tâm tư kín đáo, sớm đem hết thảy chuẩn bị tốt, chỉ chờ tôi tựa sâu gạo vui vẻ hưởng thụ cuộc sống trung học.

Rất nhanh, chúng tôi trở thành bạn tốt ngoài mặt, có chuyện gì đều cùng nhau ở một chỗ.

Trên lớp học cùng nhau vụng trộm viết thư truyền tay, cùng nhau làm thí nghiệm, cùng nhau sáng sớm chạy bộ đến trường, cùng nhau tan học về nhà. Cuối tuần cùng nhau dạo phố mua quần áo, cùng nhau đi siêu thị mua đồ ăn vặt và đồ dùng hằng ngày.

Làm cho tôi khó hiểu là, một cái mĩ nữ hoàn mỹ như vậy, lại không có nam sinh theo đuổi.

Chẳng lẽ nàng xinh đẹp đến mức các nam nhân không có dũng khí? Vẫn là…tôi liếc mắt nhìn bộ ngực của nàng một cái, vùng đất bằng phẳng. Chẳng lẽ trong mắt nam sinh, dáng người so với dung mạo quan trọng hơn sao?

Nghe nói đu đủ có thể nâng ngực, làm tôi mỗi ngày đều đưa một trái đu đủ cho nàng. Nàng cười tủm tỉm nhận, linh hoạt bóc vỏ, trộn lẫn với bơ, để trên mặt bàn. Nhìn một cái bát đầy đủ hương vị như vậy, tôi thèm nhỏ dãi nhân lúc nàng quay đi không chú ý, đem toàn bộ đều ăn vụng rớt.

Dần dần tôi phát hiện, các nam sinh ánh mắt nhìn nàng đều tò mò, còn có các nữ sinh ánh mắt nhìn tôi cũng rất kỳ quái.

Học kỳ sau cha mẹ tôi luôn bận công tác.

Buổi tối một mình trong phòng tối đen là một việc thật khủng bố, nhưng là luôn ở tại nhà người thân thực không tiện.

Sau một buổi học thêm vào thứ Sáu, tôi nước mắt đáng thương oán giận kể với nàng chuyện này, nàng nhẹ nhàng xoa đầu tôi, hai tròng mắt thu thủy gợn sóng,”Như vậy đi, sau giờ học mình không có việc, mình đến nhà cậu ngủ được không?”

“Vậy nhà của cậu tính sao?”

“Không cần lo lắng, ba mẹ mình trước mắt không sống ở thành phố này.”

“Nha? trước đây sao cậu không nói cho mình? Mình đây có thể yên tâm mà đến nhà cậu chơi?” Hai mắt tỏa sáng nhìn nàng.

“Cậu nha, như thế đến quấy rối. Thực làm mình lo lắng.” Nàng nhíu mi, làm bộ dạng thật khó xử.

“Sao vậy? Mình làm gì có hể nhu thuận nghe lời. Không được, mình muốn đi. Cậu đến nhà của mình cũng đã vào. Đúng rồi, mình hôm nay quên mang cái đó, cảm thấy có điểm khó chịu, cậu có mang hay không?” Hạ thân có cảm giác dinh dính ngây ngấy.

Nàng mang ra trong túi sách một cái bọc nhỏ nhỏ, “Có nha.”

Cầm đến, chạy hướng toa lét, còn không quên quay đầu làm cái mặt quỷ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN